Khi tục chôn chung lùi vào dĩ vãng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Người Jrai xưa quan niệm, thế giới người sống thế nào thì “làng ma” của người chết cũng như thế. Ở thế giới ấy, người cùng làng, cùng họ hàng vẫn ăn ở chung, đi lại thăm nhau. Thế nên khi chết đi, họ được chôn chung với người thân đã quá cố, trừ những người chết bất đắc kỳ tử như bị cọp vồ, tự tử, đau ốm chết xa nhà là “ma xấu”, phải chôn một nơi riêng.

Khoảng từ năm 2000 trở về trước, tục chôn chung vẫn còn khá phổ biến ở các làng đồng bào Jrai. Xuống làng, đôi khi ta vẫn thấy những chiếc quan tài đúc bằng xi măng dạng một thân cây khoét rỗng rất lớn, để sẵn dưới sàn nhà. Đó là những chiếc quan tài sẽ dành cho nhiều người.

Chôn chung là một hủ tục. Nhiều làng đã từng xảy ra dịch bệnh vì hủ tục này. Sau ngày giải phóng, chính quyền, các ban, ngành, đoàn thể tiến hành vận động để đồng bào xóa bỏ tục chôn chung. Tuy vậy, do sự gắn bó với một quan niệm mang tính tâm linh, hủ tục chôn chung vẫn tồn tại. Những năm sau đó, với sự vận động quyết liệt, trong đó vai trò của lãnh đạo địa phương đã trở thành nhân tố quyết định. Tục chôn chung đã lùi vào dĩ vãng ở các buôn làng là sự ghi nhận vai trò của những con người như thế. Trong đó, ông Đinh Nhiêu ở xã Ia Yeng (huyện Phú Thiện) là một điển hình.

Năm 2004, ông Đinh Nhiêu là Bí thư Đảng ủy xã Ia Yeng. Bởi là người Bahnar nên ông mới chỉ nghe nói chứ chưa được chứng kiến những việc liên quan đến hủ tục chôn chung. Cho đến một ngày, ông đi dự đám ma nhà Ksor HMơi. Trước đó khoảng 20 ngày, nhà này đã có đám tang. Như vậy là cỏ chưa kịp mọc đã phải... đào con ma cũ lên. Tuy đã bịt mũi bằng mấy lần khăn nhưng ruột gan Đinh Nhiêu vẫn như có ai xoắn. Những ngày sau đó, hình ảnh cái xác trương phềnh như một hình nộm bằng cao su cứ lởn vởn trước mắt ông. Hủ tục này quả là khủng khiếp, quá sức tưởng tượng, phải tìm cách xóa bỏ.

Sau nhiều đêm trăn trở, ông Nhiêu quyết định vận động dời buôn, bởi đã dời buôn thì phải bỏ mả. Ra chỗ mới dù hơn nơi ở cũ rất nhiều, thế nhưng, khi biết ông Đinh Nhiêu đã làm ra “cái làng Atâu mới” thì nhiều người quên hết. Có người còn nói: “Từ thuở ông bà người Jrai đã có tục chôn chung. Nay thằng Nhiêu bày đặt ra cái nghĩa địa, bắt con ma ở riêng là trái ý Yàng. Nó dám phá lệ thì phải kiện cho nó rớt cái Bí thư đi!”. Một cái đơn kiện lên huyện thấy chưa đã tức, lại có đơn kiện lên tỉnh.

Chủ tịch UBND huyện phải về giải thích. Nghe thì nghe nhưng nỗi hậm hực trong họ vẫn cứ âm ỉ. “Cứ để đó coi, thế nào Yàng cũng phạt chết Nhiêu”. Họ chờ và một sự việc ngẫu nhiên đã xảy ra: Siu HDiêm, con gái của vợ chồng Đinh Nhiêu qua đời. “Rõ ràng là Yàng đã phạt Nhiêu. Phải phá nhà nó đi rồi đuổi ra khỏi làng, nếu không cả buôn này rồi cũng bị Yàng phạt chết”. Mấy chục người nhanh nhảu nhất lập tức cầm dao xông đến đòi phá nhà ông.

Đã lường trước sự việc, ông Đinh Nhiêu bình tĩnh bước ra đối diện với họ bằng lời lẽ cứng rắn: “Mọi người hãy nghe Nhiêu này nói rồi muốn giết, muốn phá nhà cũng được. Nghĩ lại mà coi đi, xưa nay, Nhiêu làm cái gì cũng vì cái lợi chung của mọi người. Đã ai thấy Nhiêu mưu riêng cái gì chưa? Việc chôn chung, nếu nó không phải tập tục lạc hậu, sao Nhiêu phải chuốc cái khổ vào thân? Yàng có phạt thì phạt kẻ xấu, cớ gì lại đi phạt người làm việc tốt? Con HDiêm chết là do bệnh thôi, không tin thì hỏi bác sĩ. Nó chết trẻ thế, bà con không thương thì thôi lại còn đòi giết cha nó, phá nhà nó. Làm con người mà thế, không thấy ác trong bụng à?”. Câu cuối của Đinh Nhiêu thật có sức nặng. Người ta nhìn nhau rồi lảng dần.

Nhưng mà không phá được nhà, không đụng được đến Đinh Nhiêu, người ta lại ngấm ngầm bảo nhau nhè vợ ông mà chửi. Đi lấy nước thấy: chửi; ngang qua nhà thấy: chửi. Không biết bao lần ông phải cầm tay vợ an ủi: “Hồi chiến tranh, mình đi vận động dân còn khổ, còn nguy hiểm hơn thế. Cứ để họ chửi, thế nào rồi cũng có ngày họ tỉnh ra thôi”. Quả nhiên là chửi mãi vào trống không thì cũng đâm chán. Quan trọng hơn là một thời gian dài trong buôn, trong xã không xảy ra chuyện gì bất thường. Các buôn khác trong xã sau thời gian nghe ngóng lại đưa người chết vào nghĩa địa chôn trước. Tục chôn chung chấm dứt.

Để xóa bỏ được tập tục lạc hậu này, có những nơi “cuộc chiến” cam go và quyết liệt đã diễn ra như thế!

Có thể bạn quan tâm

Những người khuyết tật giàu nghị lực

Những người khuyết tật giàu nghị lực

(GLO)- Những thiếu thốn và trở ngại về thể chất có thể làm chậm hành trình khẳng định mình của nhiều người khuyết tật. Nhưng với ý chí bền bỉ và khát vọng sống mạnh mẽ, họ vẫn tìm được con đường để bước tiếp và tạo nên giá trị riêng.

Tiếp sức cho người dân tái thiết sau bão lũ

Tiếp sức cho người dân tái thiết sau bão lũ

(GLO)- Thực hiện Quyết định số 2553/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ và Thông báo số 10289/TB-NHCS của Ngân hàng Chính sách xã hội Việt Nam, từ ngày 1-12, Ngân hàng Chính sách xã hội tỉnh cùng các phòng giao dịch trong toàn tỉnh đã giảm lãi suất cho vay ở nhiều chương trình tín dụng chính sách.

“Mẹ đỡ đầu” trẻ em khó khăn làng Tung ke

“Mẹ đỡ đầu” trẻ em khó khăn làng Tung ke

(GLO)- Bà Ðinh Nay Huỳnh (làng Tung Ke, xã Al Bá, tỉnh Gia Lai) từng cứu sống bé gái suýt bị chôn theo mẹ, góp phần xóa bỏ 1 hủ tục trong cộng đồng. Gần 7 năm qua, từ căn nhà nhỏ của mình, bà mở lớp học miễn phí cho trẻ em khó khăn trong làng.

Những tấm gương vượt lên bóng tối

Những tấm gương vượt lên bóng tối

(GLO)- Dù số phận lấy đi đôi mắt, họ vẫn không thiếu bản lĩnh và nghị lực sống. Với những người khiếm thị mà chúng tôi gặp, ánh sáng không bao giờ tắt khi trong tim họ luôn rực lên ý chí vượt lên chính mình.

Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam Nguyễn Thị Tuyến trao quà cho trẻ em bị ảnh hưởng thiên tai. Ảnh: Thảo Khuy

Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam Nguyễn Thị Tuyến chia sẻ khó khăn với phụ nữ, trẻ em bị ảnh hưởng bởi thiên tai

(GLO)- Chiều 4-12, tại Hội Liên hiệp Phụ nữ tỉnh Gia Lai, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam, Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam Nguyễn Thị Tuyến đã thăm, tặng quà phụ nữ, trẻ em bị ảnh hưởng bởi thiên tai. 

Thắp sáng hành trình tìm con chữ

Thắp sáng hành trình tìm con chữ

(GLO)- Thực hiện Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển KT-XH vùng đồng bào DTTS và miền núi, công tác xóa mù chữ được các xã, phường khu vực phía Tây tỉnh Gia Lai quan tâm triển khai; góp phần nâng cao dân trí, nuôi dưỡng khát vọng vươn lên và xây dựng một xã hội học tập bền vững. 

Yêu thương trao đi từ những tấm thẻ bảo hiểm y tế

Yêu thương trao đi từ những tấm thẻ bảo hiểm y tế

(GLO)- Chương trình “Tặng thẻ bảo hiểm y tế cho người nghèo Xuân Bính Ngọ” đang mang niềm vui và sự bảo vệ sức khỏe tới nhiều hộ khó khăn trên địa bàn tỉnh. Những tấm thẻ nhỏ nhưng chứa đựng giá trị lớn, vừa giảm gánh nặng viện phí, vừa tiếp thêm động lực để người dân vươn lên trong cuộc sống.

Lặng thầm gieo chữ, kết nối yêu thương

Lặng thầm gieo chữ, kết nối yêu thương

(GLO)- Ở vùng cao nguyên Gia Lai, có những người âm thầm bồi đắp mạch nguồn yêu thương qua năm tháng, giúp nhiều trẻ em trong các gia đình nghèo được học tập tốt hơn, cùng nhiều phận đời khó khăn được động viên, sẻ chia từ sự quan tâm của cộng đồng.

Chung mục tiêu vì đời sống hội viên cựu chiến binh

Chung mục tiêu vì đời sống hội viên cựu chiến binh

(GLO)- Từ hỗ trợ hội viên xây dựng mô hình sản xuất, mở rộng sinh kế đến đồng hành trong các chương trình an sinh xã hội, Hội Cựu chiến binh tỉnh và Hội Doanh nhân cựu chiến binh tỉnh Gia Lai đã khẳng định sự gắn kết chặt chẽ thông qua quy chế phối hợp.

Chợ làng Jrai mộc mạc ở Gia Lai, nơi bày bán các sản vật địa phương và món ăn truyền thống, thể hiện bản sắc văn hóa.

Mộc mạc chợ làng Jrai

(GLO)- Ở vùng cao nguyên Gia Lai, nhiều khu chợ trong làng đồng bào Jrai được duy trì, bày bán từ những món ăn truyền thống đến các sản vật địa phương. Không chỉ giúp người dân tăng thêm thu nhập và cải thiện đời sống, chợ làng còn tạo nên nét văn hóa gắn liền với bản sắc của cộng đồng.

null