Thủ ngự: Chức quan ở Tây Nguyên xưa ít người biết

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
GLO- Theo cuốn “Tìm hiểu quan chức nhà Nguyễn” của tác giả Trần Thanh Tâm do Nhà xuất bản Thuận Hóa ấn hành thì “thủ ngự” là chức quan đứng sau tuần ty, đóng đồn coi giữ việc thu thuế ở đầu sông, đầu nguồn miền núi.

Chức này thời Vua Gia Long có tên là “hiệp thủ”, đến năm Minh Mạng thứ 13 thì đổi thành “thủ ngự”. Tuy nhiên, cũng có tài liệu cho rằng chức vụ này đã có từ những năm đầu triều Vua Gia Long.

Ở làng Đê Chơ Gang (xã Phú An, huyện Đak Pơ) hiện vẫn còn dấu tích một giếng nước cổ có tên là “Giếng Thu Ngư”. Theo ông Đinh Klum, một bậc cao niên thì giếng này là do nghĩa quân Tây Sơn khơi. Còn Thu Ngư là ai, vì sao lại được đặt tên cho giếng thì có người cho rằng, đó là tên của một phụ nữ đã làm công việc nấu cơm cho nghĩa quân.

Tuy nhiên, theo chúng tôi, đây là tên gọi của một chức quan có tên là “thủ ngự”, do việc nói sai dấu của đồng bào Bahnar đã trại thành “thu ngư”. Nhiều tài liệu của người Pháp cũng chép thành “thu ngư” do việc nói sai dấu này.

Ở làng Đê Chơ Gang (xã Phú An, huyện Đak Pơ) hiện vẫn còn dấu tích một giếng nước cổ có tên là “Giếng Thu Ngư”. Ảnh Nhật Hào

Ở làng Đê Chơ Gang (xã Phú An, huyện Đak Pơ) hiện vẫn còn dấu tích một giếng nước cổ có tên là “Giếng Thu Ngư”. Ảnh Nhật Hào

Tây Nguyên, đặc biệt Bắc Tây Nguyên xưa là xứ sở giàu có: sừng tê, lộc nai, ngà voi, sáp ong, trầm hương… và đặc biệt quế tự nhiên (quế trời) là những loại lâm-thổ sản có số lượng lớn và có giá trị thương mại rất cao. Điều này đã thu hút giới thương lái mọi miền tới đây buôn bán.

Từ thời các chúa Nguyễn, thương mại cao nguyên đã là một nguồn thu lớn. Trước năm 1887, việc thu thuế được giao khoán cho quan thủ ngự. Để đảm đương công việc được giao, dưới thủ ngự được biên chế thêm các viên phó và nhân viên làm công việc trưng thuế, vận chuyển hàng hóa. Lợi dụng vai trò của mình, thủ ngự và các viên phó thường “chân trong chân ngoài” trong công việc nhà nước: Họ cho phép một số người thân tín của mình được buôn bán độc quyền trong một vùng đồng bào dân tộc thiểu số. Đổi lại, những người này sẽ chịu trách nhiệm vận chuyển, tiêu thụ hàng hóa của họ để thu lợi riêng.

Từ năm 1888, việc trưng thu thuế tại các khu vực Bắc Tây Nguyên không còn do các thủ ngự đảm nhận nữa. Việc tăng thuế của triều Nguyễn đã khiến đồng bào dân tộc thiểu số bất bình nổi dậy chống đối. Với sự ra đời của sơn phòng-một tổ chức phòng ngự quân sự miền núi và áp dụng một bộ máy cai trị riêng cho khu vực này, các chánh tổng nguồn và phó tổng nguồn sẽ thay thế cho vai trò của thủ ngự trước đây. Về mặt hành chính, các chánh tổng nguồn nằm dưới quyền của chánh tổng và sở lỵ hành chính của viên này gọi là “sở”.

Theo ghi chép của một người Pháp tên là Durand thì mỗi tổng nguồn gồm 2-3 khu, đứng đầu là các đầu mục người dân tộc thiểu số. Mỗi đầu mục điều hành nhiều sách trưởng (làng). Mỗi sách trưởng được giao cai quản một số người phải đóng thuế. Thuế được thu vừa bằng tiền vừa hiện vật. Tuy nhiên, các tổng nguồn không trực tiếp thu mà cho các lái buôn thầu lại. Đổi lại, cánh lái buôn được trả công bằng quyền được tự do buôn bán trong vùng đồng bào dân tộc thiểu số…

Tình trạng này kéo dài cho đến năm 1898. Sau khi đặt ách đô hộ lên Tây Nguyên, thực dân Pháp đã bãi bỏ các loại thuế thu bằng hiện vật, bãi bỏ các tầng nấc trung gian để tổ chức bộ máy riêng của chúng, nhằm trực tiếp vơ vét nguồn tài nguyên giàu có của Tây Nguyên.

Có thể bạn quan tâm

Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Khúc ca trên đồi

(GLO)- Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Sân trường rộn tiếng cồng chiêng

Sân trường rộn tiếng cồng chiêng

(GLO)- Cứ mỗi buổi sinh hoạt, khuôn viên Trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Lơ Pang (xã Lơ Pang, huyện Mang Yang, tỉnh Gia Lai) lại rộn ràng tiếng cồng chiêng. Âm thanh quen thuộc ấy đến từ đôi tay nhỏ bé của các em học sinh thuộc Câu lạc bộ (CLB) Cồng chiêng của trường.

“Gió mùa đông bắc se lòng”

“Gió mùa đông bắc se lòng”

(GLO)- Những ngày này, trời trở lạnh. Những cơn gió đượm sắc đông thấm sâu vào từng góc phố, hàng cây, ngôi nhà... Người ta thường nói rằng, khi đông về, trong lòng mỗi người dường như thường dâng lên một nỗi buồn man mác.

Áo bà ba

Áo bà ba

(GLO)- Đang mua hàng thì bỗng nhiên tôi cảm thấy có người phía sau nhìn mình. Tôi quay đầu lại và bất giác mỉm cười chào chị.

Ngân vang giai điệu cồng chiêng

Ngân vang giai điệu cồng chiêng

(GLO)- Suốt 1 tháng qua, sau khi hoàn tất công việc gia đình, những người nông dân Jrai chân chất, mộc mạc ở tổ 6 (phường Sông Bờ, thị xã Ayun Pa, tỉnh Gia Lai) lại say sưa luyện tập đánh cồng chiêng.

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Vị quê giữa phố

Vị quê giữa phố

(GLO)- Đó là những thức món rất dân dã, thậm chí trước kia còn được gọi là món “con nhà nghèo”. Vậy mà giờ đây vị quê lại thành “đặc sản” giữa phố.

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.