Gieo tiếng đàn cổ tranh trên đất Võ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Từ mảnh đất Cà Mau xa xôi, chị Nguyễn Thị Hòa Diễm mang theo niềm đam mê đàn cổ tranh - một loại nhạc cụ truyền thống của Trung Quốc - về đất Võ. Tại đây, chị đã mở lớp dạy cổ tranh ở An Nhơn, Quy Nhơn, tạo nên không gian âm nhạc phương Đông đầy thanh tao giữa lòng miền đất Võ hào sảng.

Bén duyên với đất Võ

Sinh năm 1980 tại Bạc Liêu (nay là tỉnh Cà Mau) - nơi đờn ca tài tử Nam Bộ (được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa phi vật thể năm 2013) đã ăn sâu vào đời sống tinh thần người dân - nhưng chị Nguyễn Thị Hòa Diễm lại bị cuốn hút bởi tiếng đàn cổ tranh (guzheng). Đây là loại đàn cổ của Trung Quốc với âm thanh trong trẻo, trầm bổng như lời tự sự của tâm hồn.

“Trước đó, tôi có theo học đàn tranh Việt Nam được vài tháng nhưng gián đoạn do bận công việc. Sau này, tôi gặp cô Liên Trần - người dạy đàn cổ tranh ở TP Hồ Chí Minh. Lần đầu nghe tiếng đàn, tôi bị mê hoặc. Từ đó, tôi theo học và gắn bó với cổ tranh như một mối duyên định sẵn”, chị Diễm kể lại.

Sau 7 năm theo học đàn cổ tranh, chị Diễm từng giảng dạy tại một số lớp âm nhạc ở TP Hồ Chí Minh. Cách đây 5 năm, trong một lần đến Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai) thăm bạn, chị đã bị cảnh sắc và con người nơi đây níu chân, nên quyết định ở lại An Nhơn (cũ) để bắt đầu hành trình gieo tiếng đàn lạ giữa đất Võ.

dscf2336.jpg
Vùng đất Võ hào sảng đã níu chân chị Hòa Diễm ở lại để gieo tiếng đàn cổ tranh. Ảnh: Ngọc Nhuận

Ban đầu, lớp dạy cổ tranh ở An Nhơn khiến nhiều người ngạc nhiên, bởi đàn cổ tranh vốn là nhạc cụ của Trung Hoa, trong khi vùng đất Võ lại nổi danh với nghệ thuật hát bội, bài chòi, nhạc lễ truyền thống. Chị Diễm tâm sự: “Lúc đầu mở lớp chưa có ai theo học, vì loại nhạc cụ này vẫn còn xa lạ với nhiều người. Nhưng tôi tin khi mình kiên trì theo đuổi sẽ tìm được những người đồng điệu”.

Lớp học đầu tiên được mở tại An Nhơn chỉ với 2 - 3 học viên, qua những buổi học âm thầm nhưng đầy niềm vui, dần dần, những người yêu thích âm nhạc truyền thống, cũng tìm đến học nhiều hơn.

dscf2316.jpg
Với niềm đam mê, sự kiên trì, lớp học đàn cổ tranh của chị Hòa Diễm dần được nhiều người tìm đến. Ảnh: Ngọc Nhuận

“Đàn tranh Việt Nam và đàn cổ tranh Trung Quốc đều là những nhạc cụ truyền thống của mỗi dân tộc, mang nét đặc trưng riêng. Tôi dạy đàn theo phương pháp truyền cảm hứng, hướng học viên cảm nhận cái hay của cây đàn cổ tranh, tìm hiểu nhạc lý, làm quen với từng dây đàn, phím đàn trước khi rèn kỹ thuật. Từ đó, giúp học viên dù là người mới tiếp cận cũng có thể chơi được đàn cổ tranh sau thời gian ngắn”, chị Diễm cho biết.

Tiếng đàn cổ tranh giữa lòng phố biển

Giữa tháng 7 vừa qua, chị Diễm mở thêm lớp dạy cổ tranh tại Quy Nhơn với 7 học viên theo học, đa phần là nữ sinh, nhân viên văn phòng, người làm công việc tự do. Không gian lớp học tại số 22 Phạm Hổ (phường Quy Nhơn Nam, tỉnh Gia Lai) nhìn giản dị, chỉ vài chiếc đàn cổ tranh gắn trên giá đỡ, một chiếc bảng nhỏ và khung kẹp tập nhạc lý, nhưng luôn vang vọng tiếng nói cười vui vẻ, tiếng đàn ngân nga, thanh thoát vào sáng thứ 6 hằng tuần.

Chị Lê Thị Kim Yến (ở xã Phù Cát) làm công việc tự do và theo học lớp cổ tranh tại Quy Nhơn, nói: “Tôi từng nghe cổ tranh qua mạng và bị thu hút. Khi biết cô Diễm mở lớp, tôi đăng ký ngay. Mỗi buổi học là một cách để tâm hồn mình được thư giãn”.

Làm công việc văn phòng và theo học cổ tranh hơn 1 tháng, chị Ngô Thị Hương (ở phường Quy Nhơn) tâm tình: “Công việc áp lực khiến đầu óc mình thường căng thẳng. Nhưng khi ngồi bên cây đàn cổ tranh, gảy vài nốt nhạc lướt trên từng phím đàn, tôi thấy tâm trí nhẹ nhõm, lo toan dường như tan biến”.

dscf2330.jpg
Là người làm công việc văn phòng, chị Ngô Thị Thu Hương (phường Quy Nhơn) theo học đàn cổ tranh như cách giải tỏa những căng thẳng trong công việc. Ảnh: Ngọc Nhuận

Không chỉ dạy đàn, chị Diễm còn kể cho học viên nghe về lịch sử cây đàn cổ tranh, về văn hóa phương Đông, tìm hiểu cái đẹp của sự tĩnh tâm trong cuộc sống. Trong mỗi buổi học, chị giảng giải về từng nốt nhạc, kỹ thuật láy dây, rồi để học viên tự cảm âm, có lúc cùng đàn theo một đoạn trong bài nhạc, vừa để luyện ngón đàn, vừa nuôi dưỡng cảm xúc thăng hoa trên từng âm điệu.

dscf2343.jpg
Cô giáo Hòa Diễm đang chỉ học viên kỹ thuật láy dây đàn. Ảnh: Ngọc Nhuận

Chị Diễm tâm sự: “Cổ tranh không chỉ là một nhạc cụ, mà còn là phương tiện để con người tìm về sự bình yên trong lòng mình. Lớp học còn là nơi gắn kết, để mọi người tìm thấy sự thanh nhã giữa cuộc sống đầy hối hả”.

Hiện tại, chị Diễm cũng kết nối với một số ngôi chùa để tổ chức chương trình biểu diễn nhỏ, giới thiệu cổ tranh như một nét đẹp văn hóa phương Đông giữa vùng đất Võ mến khách.

Giữa nhịp sống hối hả của phố phường, âm thanh cổ tranh vang lên từ lớp học nhỏ của cô giáo Hòa Diễm như nhắn nhủ ai đó dừng lại, lắng nghe và sống chậm. Từ miền sông nước cuối cực Nam của Tổ quốc, chị Diễm đã mang theo tiếng đàn cổ tranh, âm thầm gieo những thanh âm dịu dàng vào tâm hồn người đất Võ như một khúc giao hòa lặng lẽ…

Lớp học đàn tranh của chị Hòa Diễm. Clip: Ngọc Nhuận

Có thể bạn quan tâm

Ngọt thơm hương vị bánh dân gian

Ngọt thơm hương vị bánh dân gian

(GLO)- Nhân lễ giỗ Hoàng đế Quang Trung lần thứ 233 (1792-2025), ngày 19-9, tại Bảo tàng Quang Trung (xã Tây Sơn, tỉnh Gia Lai), Hội Liên hiệp phụ nữ (LHPN) tỉnh phối hợp với Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tổ chức hội thi “Làm bánh dân gian”.

EXPO 2025: Phô diễn vẻ đẹp tâm hồn xứ sở

EXPO 2025: Phô diễn vẻ đẹp tâm hồn xứ sở

(GLO)- Từ chỗ “xuất khẩu” thành công sắc màu thổ cẩm, tiếng cồng chiêng và võ cổ truyền, đoàn nghệ nhân và vận động viên Gia Lai tham gia Triển lãm Thế giới 2025 (EXPO 2025) tại Nhật Bản đã phô diễn trọn vẹn vẻ đẹp của tâm hồn xứ sở.

Ghè Tây Nguyên chứa đựng rất nhiều câu chuyện thú vị. Ảnh: Phương Duyên

Nghe ghè kể chuyện nhân sinh…

(GLO)- Ghè (còn gọi là ché) là một trong những vật dụng gần như không thể thiếu trong đời sống vật chất, tinh thần của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên. Từ chất liệu chế tác, kích thước đến kiểu dáng tai ghè, đặc biệt là hoa văn đều ẩn chứa những câu chuyện thú vị.

Niềm vui lớn nhất của người nghệ nhân chính là được hô hát, phục vụ khán giả. Ảnh: Nguyễn Dũng

Gia đình thắp lửa bài chòi, nối dài mạch nguồn di sản

(GLO)-Không chỉ là loại hình nghệ thuật diễn xướng dân gian gắn với không khí hội hè, bài chòi còn len lỏi vào từng mái ấm, trở thành sợi dây gắn kết gia đình. Tại nhiều địa phương phía Đông tỉnh, nhiều gia đình đang nuôi dưỡng tình yêu với làn điệu quê hương, biến đam mê thành điểm tựa hạnh phúc.

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Chuyện quanh gian bếp nhà Ma Hoa

Chuyện quanh gian bếp nhà Ma Hoa

(GLO)- Nhiều năm qua, căn bếp của già làng Kpă Jao-người trong buôn vẫn quen gọi là Ma Hoa (buôn Chính Hòa, xã Phú Túc, tỉnh Gia Lai) dần trở thành bảo tàng sống, lưu giữ ký ức về đời sống, văn hóa, gợi lại thanh âm của bao mùa lễ hội đã qua.

Hát bội ngân vang trong lễ giỗ danh nhân Đào Tấn

Hát bội ngân vang trong lễ giỗ danh nhân Đào Tấn

(GLO)- Cuối tuần qua, tại Đền thờ danh nhân văn hóa Đào Tấn (thôn Vinh Thạnh 1, xã Tuy Phước), lễ giỗ tưởng niệm 118 năm ngày mất của Hậu tổ nghệ thuật hát bội không chỉ là dịp tri ân công lao bậc tiền nhân, mà còn là cơ hội để các nghệ nhân giao lưu, chung tay gìn giữ di sản hát bội Bình Định.

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Họa sĩ Mai Thị Kim Uyên: “Soi lòng giữa mênh mông”

Họa sĩ Mai Thị Kim Uyên: “Soi lòng giữa mênh mông”

(GLO)- Càng gần đến ngày ra mắt triển lãm cá nhân “Những vì sao trong đêm”, ánh đèn bên giá vẽ của nữ họa sĩ Mai Thị Kim Uyên càng thao thức. Nhiều lần, ánh đèn khuya tan hòa vào những tia sáng đầu ngày để cho Uyên được tự do đến tận cùng trong cuộc mê mải tìm kiếm chính mình.

null