Thân thương bột mì nhứt khuấy

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Muộn chiều, người bạn quê Phù Cát (tỉnh Gia Lai) rủ tôi sang nhà chơi rồi hai đứa cùng nhau làm món bột mì nhứt khuấy. Với bạn, đây là thức món dân dã, thân thương của quê hương, gắn liền với tuổi thơ bao lớp người xứ Nẫu. 

Còn nhớ hồi mới quen nhau, lúc đến nhà thăm, thấy trong khu vườn nhỏ của gia đình bạn có vài ba khóm mì xanh um, tôi vui chuyện hỏi han rồi “tư vấn” theo kiểu “trồng cây gì, nuôi con gì” cho phù hợp với chất đất bazan vùng ngoại ô phố núi Pleiku. Bạn tươi tắn cười bảo: “Ừ, để mình cân nhắc xem nên trồng thêm những gì. Nhưng, dù thế nào thì cũng không thể thiếu mấy khóm mì được. Chúng không chỉ là cây trồng mà còn gắn với tuổi thơ, là ký ức của mình”.

1.jpg
Bột mì nhứt khuấy là thức món thân thương của người xứ Nẫu. Ảnh: TUỆ NGUYÊN

Từ dạo đó, tôi biết đến món bột mì nhứt khuấy, do chính tay bạn làm. Vừa lui cui khuấy bột, bạn vừa rủ rỉ ôn chuyện cũ cùng thức quà dân dã quê nhà. Bạn kể, ngày trước ở quê, hầu như vườn nhà ai cũng trồng đôi ba luống mì. Củ mì sau khi được nhổ ngoài vườn về thì đem lột vỏ, rửa sạch. Tiếp đến là công đoạn mài từng củ mì trên tấm vỉ thành bột nhuyễn, rồi gạn qua lớp vải dày. Để qua một đêm, bột lắng thành lớp mịn mượt, trắng tinh, thanh khiết. Đó là thứ bột ngon nhất, sạch nhất, để dành làm bánh su sê, bánh tráng mì nhứt... và cũng để chế biến món ăn sáng thân quen.

Thời khó khổ, bột mì nhứt khuấy đâu chỉ là món ăn sáng của người dân quê lam lũ. Nó là cứu cánh trong những ngày mưa bão, lụt lội, khi đồng ruộng ngập nước trắng xóa, chợ búa xa vời. Nhà nào còn dăm củ mì, vài mắm cơm là coi như đủ no lòng. Nhìn chảo bột trong veo sền sệt là như thấy bóng dáng một miền quê, của những tháng ngày gió muối sương phai.

Rồi giọng bạn thoáng chùng xuống, bùi ngùi: “Mình vẫn nhớ như in những sớm tinh mơ, má lọ mọ bên bếp, lửa củi đỏ rực, khói mỏng quấn quanh người. Là má khuấy bột mì nhứt cho cả nhà ăn sáng. Hồi nhỏ, sáng nào ngủ dậy cũng thấy chảo bột khuấy của má được đậy sẵn ngay ngắn trong chiếc lồng bàn. Có khi mới nhìn đã thấy ngán, lại kiếm chuyện hờn dỗi má. Nhưng bây giờ, nhiều khi, mình cứ ước được nhỏ lại, để được nghe tiếng má gọi dậy ăn sáng, nghe mùi khói củi vấn vương trong gió và thèm một miếng bột mềm mát dẻo ấy”.

Nhiều lần cùng bạn khuấy bột, tôi nghiệm ra rằng, chẳng có công thức nào cho món bột mì nhứt khuấy cả. Chỉ có làm nhiều sẽ quen tay và thêm kinh nghiệm. Thiếu nước, bột sẽ cứng, dai. Thừa nước, bột lỏng, kéo đũa sẽ bị rơi, không bám. Lúc khuấy bột trên lửa phải đều tay, chậm một nhịp bột sẽ sượng. Khi ăn dùng đũa, một chiếc đè miếng bột, chiếc còn lại quấn bột từng vòng, dài ra, trong veo giống y như đang quấn kẹo bông. Rồi chấm miếng bột dẻo mát ấy vào chén nước mắm pha tỏi, ớt, thêm giọt chanh thơm, xíu bột ngọt, chút đường cát cho đằm vị.

Thật ra, mỗi lần cầm đĩa bột mì nhứt khuấy lên ngắm nghía là mỗi lần tôi liên tưởng đến món bột lọc khuấy ở Huế. Và hơn hết, tôi không thôi nhớ về món bột sắn dây nấu của người vùng đồng chiêm trũng miền Bắc quê mình. Cũng bắt đầu bằng thứ bột trắng mịn được bào chế từ các loại củ gắn bó bao đời với người nông dân một nắng hai sương rồi chế biến theo cách riêng của từng vùng miền mà tạo nên những món ăn đặc trưng đượm nét văn hóa, để thương, để nhớ cho biết bao người con xa quê.

Từ lạ nên quen, dần dần, tôi thêm yêu thích món ăn đặc trưng này của người xứ Nẫu và thường hay để tâm tìm hiểu. Tôi biết hiện nay, món bột mì nhứt khuấy cũng đã có thêm biến tấu. Có người khi ăn còn kèm thêm thịt, cá… để thức món đầy đặn hơn. Một số hàng quán, nhất là trên miền đất Võ cũng đã giới thiệu, bày bán món bột mì nhứt-cá rô (hoặc cá lóc) đồng nướng trui dầm nước mắm nhĩ. Dù thưởng thức kèm với cá hay chỉ thuần bột mì thì món ăn này cũng được nhiều thực khách ưa thích, trong đó có tôi. Còn với bạn tôi, món bột mì nhứt khuấy ấy luôn gắn liền với miền ký ức thân thương không thể phai mờ.

Có thể bạn quan tâm

Dòng sông tuổi thơ

Dòng sông tuổi thơ

(GLO)- Ai cũng có tuổi thơ gắn bó với quê hương xứ sở, nơi chôn rau cắt rốn, nơi cuộc đời sâu nặng nghĩa tình với ông bà, cha mẹ, xóm giềng hay những gì thân thuộc nhất. Với tôi, tuổi thơ cũng từng gắn bó với dòng sông quê hương. Ấy là dòng sông Minh.

Ảnh minh họa. Nguồn internet

Nuôi chữ, dưỡng tâm

(GLO)- Con người có quá nhiều đam mê mà một ngày thời gian được mặc định sẵn và phải chia đều cho những việc khác nhau. Cân bằng được mọi thứ, thật chẳng dễ dàng gì. Và cuối cùng thì những gì mình cho là quan trọng nhất thường được ưu tiên. Với riêng tôi, sự ưu tiên đó là niềm vui bên con chữ.

Dòng sông An Lão. Ảnh: internet

Dòng sông tuổi thơ

(GLO)- Có lẽ ai cũng có một miền ký ức để thương, để nhớ, để mỗi khi mỏi mệt giữa cuộc đời xô bồ lại mong được trở về. Với tôi, miền ký ức ấy nằm dọc theo dòng sông An Lão, đoạn chảy qua thôn Hội Long-một làng quê nhỏ thuộc huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định.

Mật ngọt trước hiên nhà

Mật ngọt trước hiên nhà

(GLO)- Trước hiên nhà tôi bỗng xuất hiện một tổ ong mật. Đàn ong bay lượn trong nắng mai, những đôi cánh mỏng manh khẽ rung lên, hòa cùng làn gió nhẹ, tạo nên bản nhạc du dương. Tôi lặng lẽ dõi theo, chợt cảm thấy lòng mình cũng rung lên theo nhịp điệu ấy, một sự đồng điệu vô hình.

Mùa hè tuổi thơ

Mùa hè tuổi thơ

(GLO)- Thế là mùa hè đã về. Tia nắng thắp đỏ chùm phượng vĩ trải dài trên những lối phố. Tôi đi miên man trong nắng vàng, hòa cùng bản giao hưởng tiếng ve giữa trưa oi bức. Ký ức những ngày hè của tuổi thơ bỗng ùa về, lay động hồn tôi.

Một thời hương mía…

Một thời hương mía…

(GLO)-Từ con ngõ quen thuộc, tôi hướng mắt ra cánh đồng, thu vào bạt ngàn màu xanh của mía, bắp, đậu, khoai lang... Mỗi mùa một sắc điệu, trù phú và no đủ. Nếu ai đó từng gắn bó với mảnh đất này như tôi sẽ nghe tim mình thổn thức, thấy lòng xốn xang khi bao ký ức luyến thương thầm gọi, tìm về.

Chiêng ngân lòng phố

Chiêng ngân lòng phố

(GLO)- Sương còn an nhiên trên từng ngọn cỏ. Dãy núi phía trước nhà hiện ra mờ mờ. Đâu đó, vẳng trong thung sâu, gà rừng đã cất những thanh âm đầu tiên kéo bình minh vượt qua sườn đồi để chào một ngày mới.

Vườn xưa mùa trái rụng

Vườn xưa mùa trái rụng

(GLO)- Tôi từng nghe âm thanh ấy khi ngồi dưới một tán cây xoài sẻ sau vườn, nơi má tôi phơi áo, con mèo nằm duỗi mình trên bậu cửa và tuổi thơ tôi trôi qua như một dòng nước mát lành.

Ngoái nhìn thương nhớ

Ngoái nhìn thương nhớ

Mỗi lần ngang qua góc phố nhỏ ấy, mình đều sẽ sàng ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà ba tầng cũ kĩ và hàng cây bằng lăng đang đến mùa trổ hoa vun tán tròn no đủ mãi khiến cho bao người ngẩn ngơ theo sắc màu tim tím đến lạc lối về.

Kỷ niệm khó quên

Kỷ niệm khó quên

(GLO)- Cũng đã nhiều lần, tôi được tham dự những buổi giao lưu giữa tác giả với bạn đọc qua các chương trình nghe nói chuyện thơ, đêm thơ-nhạc, buổi ra mắt tác phẩm mới, giới thiệu tác giả-tác phẩm do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức.

Những mùa sen

Những mùa sen

(GLO)- Tôi có một thời thơ ấu sống bên đầm sen Đồng Tháp Mười. Những buổi chiều mùa hạ, các anh chị chèo chiếc xuồng nhỏ đưa tôi ra một đầm nước mênh mông với ngập tràn màu sen hồng chấp chới, ngan ngát hương thơm.

Khi phố mùa hoa

Khi phố mùa hoa

(GLO)- Nơi nắng mưa chia 2 mùa rõ rệt, giao của mùa là những phố màu hoa. Không còn gió se mát hanh hao trên nền trời xanh ngắt, cái nóng oi hầm bắt đầu cho một ngày như sớm hơn thường lệ. 

Bước chậm, thở sâu

Bước chậm, thở sâu

(GLO)- Người xưa có câu: “Dục tốc bất đạt” (nghĩa là nếu muốn nhanh chóng thành công mà lại nóng vội thì sẽ không đạt kết quả). Còn bây giờ, mọi người thường bảo nhau, muốn nhanh thì phải từ từ.

Rau dại quê nhà

Rau dại quê nhà

(GLO)- Mùa nào thức nấy, vùng nào rau ấy, không chỉ những bữa cơm trên rẫy, dưới đồng mà dường như bữa cơm nào của tuổi thơ chúng tôi cũng không thiếu mớ rau dại.

Năm tháng học trò

Năm tháng học trò

(GLO)- Mỗi độ hè về, khi những tia nắng tràn ngập trên sân trường cũng là lúc những chùm phượng vĩ bắt đầu cháy đỏ một góc trời. Phượng không chỉ là loài hoa báo hiệu mùa hè mà còn là biểu tượng bất diệt của tuổi học trò-cái tuổi ngây thơ, vụng dại nhưng đầy ắp yêu thương và khát vọng.

khúc mưa, cơn mưa, chìm vào cơn mưa, Gia Lai, Báo Gia Lai

Khúc mưa

(GLO)- Bất ngờ chìm vào cơn mưa ngờm ngợp giữa phố chiều tấp nập người xe, tôi vội vã tìm một nơi trú tạm chờ mưa tạnh. Kiểu mưa đầu mùa thế này, vội đến rồi cũng sẽ tan đi nhanh.

Bánh tráng Bình Định

Bánh tráng Bình Định

(GLO)- Bánh tráng có thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu trên cả nước, cả trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Thế nhưng chẳng hiểu sao, tôi cứ nghĩ và nhớ về món bánh tráng Bình Định. Có lẽ là bởi không ở nơi đâu bánh tráng lại đa dạng và có thể ăn vào mọi dịp như “xứ nẫu”.

Gặp lại thanh xuân

Gặp lại thanh xuân

(GLO)- Tôi từng thấy chị gái mình đứng thật lâu trước tấm gương. Lúc đầu, tôi cứ ngỡ chị đang nhìn xem có vết nám nào trên mặt như một sự lo âu thường thấy của phụ nữ nhưng không phải.

Tiếng ve gọi hè

Tiếng ve gọi hè

(GLO)- Ai cũng từng trải qua những ngày cắp sách đến trường, cũng từng háo hức đợi tiếng ve gọi hè sang, từng bâng khuâng trước những cánh hoa phượng vĩ đầu mùa.

null