Thương hoài mùa nhãn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Pleiku đang trong những ngày mưa dầm và gió cả. Ngồi nghe gió sột soạt từng cơn dọc theo mái nhà, thi thoảng, vài ba tiếng rơi lộp độp của chùm quả nhãn phía sát nhà bà Năm ở kế bên lại dội vào lòng tôi niềm thương nhớ khôn nguôi. Ký ức những mùa quả ngọt lại ùa về da diết.

Cây nhãn được bà Năm trồng nơi góc sân sát phía nhà tôi chắc cũng mấy chục năm rồi. Nhớ hồi cuối thập niên 90 của thế kỷ trước, khi gia đình tôi dọn đến đây ở đã thấy cây nhãn sum suê cành lá, thân cây vững chãi, tỏa bóng rợp một khoảng sân. Những chiều rảnh rang, tôi hay dẫn con sang nhà bà Năm chơi. Chúng tôi ngồi chuyện vãn nơi hiên nhà, nhìn sắp nhỏ trong xóm chơi đùa dưới tàng cây. Tiếng nói cười ríu ran, rộn ràng một khoảng không gian. Tình thân xóm làng được đắp bồi từ những buổi chiều như thế, đã gần gụi lại thêm niềm cảm thông, chia sẻ.

Tầm cuối tháng hai, đầu tháng ba, cây nhãn âm thầm ra hoa. Từng chùm hoa nhỏ xinh màu vàng nhạt nhẹ đưa theo gió phảng phất hương thơm dịu dàng. Đi qua bao mùa hoa cùng chút hương dịu nhẹ ấy, tôi mới nghiệm ra rằng, giữa dòng chảy bộn bề, hối hả của nhịp sống hiện đại, nét hương dịu nhẹ nhưng không kém phần quyến rũ của loài cây thân thuộc này như một liều thuốc tinh thần khiến lòng tôi an yên. Có lẽ là bởi, muốn thưởng thức được đủ đầy vẻ tinh túy của mùi hương hoa nhãn, tâm trí phải thật sự thanh nhàn, cho dù vào lúc sớm mai hay đêm khuya, khi hương hoa sâu đậm nhất. Những ngày tháng ba, cùng với hương bưởi nồng nàn, hương chanh ngào ngạt, hoa nhãn đã góp phần đem đến nét duyên thầm cho cuộc sống.

Mùa nhãn chín thường vào tháng bảy. Từng chùm quả căng tròn màu nâu hoặc vàng nhạt lúc lỉu trên cành, mới nhìn ngắm thôi đã thấy được cả sự mọng nước cùng vị ngọt thanh và hương thơm đặc trưng.

nhan.jpg
Ảnh minh họa: THÁI BÌNH

Khi cây nhãn nhà bà Năm vào mùa quả chín, hầu như ngày nào, đám trẻ con trong xóm tôi cũng tề tựu đông đủ trước sân, mắt ngóng lên chùm quả. Chỉ chờ bà Năm gật đầu là một đứa đã nhanh chân chạy vào chái bếp lấy cây sào dài có một đầu được gắn với chiếc kẹp thông minh cùng chiếc rổ to đùng. Và sau mươi phút, khoảng sân nhỏ lại rộn vang tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng xuýt xoa khen nhãn ngọt ngon.

Lần nào nhìn đám trẻ mải mê hái từng chùm nhãn ngọt, tôi cũng không thôi nhớ về những tháng ngày bé thơ của mình. Nhà tôi hồi ấy, ông nội cũng trồng 2 cây nhãn bên cầu ao. Ông bảo, đấy là nhãn lồng, ông cất công mua cây giống bên Hưng Yên với quả to, tròn, da láng, cùi giòn, trong như hổ phách, nước ngọt lịm, mát và thơm. Tuy nhiên, khi được trồng ở đất bạc màu quê tôi, nhãn cho quả không còn độ ngọt thơm như lời ông nói, nhưng cũng đủ để cho tôi cùng đám bạn ngóng chờ.

Tháng bảy về trên quê tôi cùng những cơn bão. Mỗi đợt bão qua, chiếc cầu ao nhỏ lại chứa đầy lá và quả nhãn rụng. Ông nội xắn quần xắn áo, cúi người mò tìm những quả nhãn rụng rơi, cho vào rổ rửa sạch rồi bảo tôi đem chia cho các bạn cùng ăn. Những quả nhãn ngâm mình trong nước một đêm có vị ngọt mát đến không ngờ. Vị ngọt lịm thơm lừng của thức quả ấy theo tôi đến tận bây giờ.

Ngồi nghe tiếng quả nhãn rơi trên mái nhà, tôi lại nhớ đến những câu thơ đã thuộc nằm lòng từ nhỏ của nhà thơ Trần Đăng Khoa. Đó là bài “Hương nhãn” in trong tập “Góc sân và khoảng trời”: “Hàng năm mùa nhãn chín/Anh em về thăm nhà/Anh trèo lên thoăn thoắt/Tay với những chùm xa/Năm nay mùa nhãn đến/Anh chưa về thăm nhà/Nhãn nhà ta bom giội/Vẫn dậy vàng sắc hoa (...)/Đêm. Hương nhãn đặc lại/Thơm ngoài sân trong nhà/Mẹ em nằm thao thức/Nhớ anh đang đi xa...”.

Ngày nhỏ, mỗi lần đọc các bài trong tập thơ này như “Hương nhãn’, “Cây bàng”, “Đánh tam cúc”, “Con bướm vàng”... tôi vẫn thầm mơ ước mai này mình cũng sẽ biết làm thơ, cũng sẽ được tỏ bày tâm tư, tình cảm của mình qua từng trang viết.

Tôi chợt nghe mùi hương nhãn vương theo làn gió. Tôi đứng dậy, với tay lấy chiếc dù, dợm chân bước sang nhà bà Năm.

Có thể bạn quan tâm

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Thân thương bột mì nhứt khuấy

Thân thương bột mì nhứt khuấy

(GLO)- Muộn chiều, người bạn quê Phù Cát (tỉnh Gia Lai) rủ tôi sang nhà chơi rồi hai đứa cùng nhau làm món bột mì nhứt khuấy. Với bạn, đây là thức món dân dã, thân thương của quê hương, gắn liền với tuổi thơ bao lớp người xứ Nẫu. 

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Lớp dạy cổ tranh tại Quy Nhơn của chị Hòa Diễm thu hút nữ sinh, nhân viên văn phòng, người làm công việc tự do theo học. Ảnh: Ngọc Nhuận

Gieo tiếng đàn cổ tranh trên đất Võ

(GLO)- Từ mảnh đất Cà Mau xa xôi, chị Nguyễn Thị Hòa Diễm mang theo niềm đam mê đàn cổ tranh - một loại nhạc cụ truyền thống của Trung Quốc - về đất Võ. Tại đây, chị đã mở lớp dạy cổ tranh ở An Nhơn, Quy Nhơn, tạo nên không gian âm nhạc phương Đông đầy thanh tao giữa lòng miền đất Võ hào sảng.

Tím chiều thương nhớ

Tím chiều thương nhớ

(GLO)- Những bông hoa chiều tím mỏng manh luôn đem cho tôi sự an ủi dịu dàng và niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Bao nhiêu lần ngồi trong chiều cùng sắc hoa là bấy nhiêu thương nhớ ùa về, đánh thức một vùng ký ức.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Xây dựng hồ sơ đề nghị UNESCO công nhận Quần thể khảo cổ Rộc Tưng - Gò Đá, đá cũ An Khê là Di sản thế giới

Xây dựng hồ sơ đề nghị UNESCO công nhận Quần thể khảo cổ Rộc Tưng - Gò Đá, đá cũ An Khê là Di sản thế giới

(GLO)-Đó là ý kiến chỉ đạo của Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch tại cuộc họp nghe đề xuất triển khai ý kiến của Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Chí Dũng về Chương trình nghiên cứu tổng thể toàn diện Di tích khảo cổ Rộc Tưng - Gò Đá, đá cũ An Khê.

Hát bội được mùa vui

Hát bội được mùa vui

(GLO)- Từ đầu năm đến nay, các đoàn hát bội ở Gia Lai liên tục lưu diễn khắp nơi, làm bừng lên những sắc màu rực rỡ của nghệ thuật truyền thống trong đời sống văn hóa tinh thần của người dân.

Nhà mồ-tác phẩm nghệ thuật bị “bỏ lại” cho gió núi Trường Sơn

Infographic Nhà mồ-tác phẩm nghệ thuật bị “bỏ lại” cho gió núi Trường Sơn

(GLO)- Nếu có dịp đi qua đường Trường Sơn Đông, du khách sẽ bắt gặp những mái nhà rực rỡ, nổi bật giữa màu xanh vời vợi của núi rừng Gia Lai. Đó chính là nhà mồ của người Bahnar. Những công trình kỳ công và đầy tính thẩm mỹ ấy được tạo ra chỉ để... bỏ lại cho gió núi Trường Sơn.

null