Ký tự thu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Có cảm giác đôi khi một cái nhíu mày của mặt trời cũng khiến không khí trở nên oi nồng hơn. Rồi mưa giông sầm sập đến hay chỉ là cơn mưa bóng mây ngang qua bầu trời vời vợi xanh. Không một dấu hiệu của mùa thu. Chỉ một chút trở mình rất khẽ của cơn gió mang theo ít sương giá nên cái lạnh trượt rất nhẹ, thoảng như sợi tơ vương lên làn da. Vậy thôi cũng đủ vạch vào không gian một ký tự thu.
Phải chăng thu về bởi lòng người mong mỏi, thương nhớ, tương tư chiếc lá vàng bay trong gió hay mong một cái nắm tay ấm áp khi lang thang ra phố. Hoặc đơn giản chỉ là muốn trốn vào quán nhỏ để cà phê một mình, hít hà hương cà phê đan xen trong hơi lạnh phảng phất, nghe một bản nhạc mùa thu êm dịu luênh loang quyện với tiếng lá lao xao ngoài ô cửa. Tự dành cho bản thân một cách thưởng thu rất riêng.
Bạn hỏi, hôm nay đi nhận lớp có gì vui không? Lòng chợt chùng lại vài giây. Hơn hai mươi năm rồi, mùa thu nào chẳng đến trường đón lứa học trò mới. Gương mặt đứa trẻ nào cũng ánh lên niềm háo hức mong chờ. Bước chân nhí nhảnh, cái nhìn ngây thơ, có đứa lí lắc, đứa thì bẽn lẽn nép vào tay mẹ. Niềm hân hoan cứ lan ra từ bước chân non bé bỏng của các em như một nguồn năng lượng tươi mới tiếp sức cho “người chèo đò”. Nên cái việc định kỳ, lặp đi lặp lại mỗi năm tưởng như nhàm chán ấy hóa ra lại mang đến rất nhiều bất ngờ và thú vị. Những đôi tay xinh xinh bắt đầu nắn nót từng chữ cái và tôi gọi chúng là những ký tự mùa thu đầu tiên của hành trình làm học trò.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Tôi có một sở thích rất lạ, đó là đôi khi thức khuya chẳng vì một lý do nào. Đơn giản là nằm lắng nghe tiếng đêm để buông trôi dòng suy nghĩ về những điều đã qua và mường tượng về tương lai. Đêm mùa thu trong ngần, nhẹ bẫng. Cái không khí ngột ngạt như tan biến, không để lại chút dấu vết. Tiếng côn trùng cũng trong ngần, lúc cao vút đầy nhã hứng, lúc đều đều như lời thủ thỉ, da diết... Tôi lặng nghe tiếng đêm thu lao xao, ngắm ánh sao nhấp nháy không ngừng. Để rồi thiếp đi lúc nào chẳng rõ.
Sớm mai, cây bàng góc đường quen đã lặng lẽ khoác chiếc áo đỏ tự bao giờ. Thu như ngừng lại trên từng phiến lá, khiến lòng người bâng khuâng. Mùa ở nơi này mỏng manh quá. Vậy nên, lòng người phải thật tinh tế mới nhận ra ký tự thu nồng nàn, thơm ngát với đủ cung bậc, sắc màu.  
Chỉ là những nét chấm phá thật dịu dàng vào từng phiến lá, từng hạt sương li ti mỗi sớm mai, vào ánh tà dương lùi về phía núi. Không một dấu hiệu rõ rệt. Nhưng đấy là cách Phố núi khắc nên những ký tự thu đặc biệt cho nơi này.                                                                               
TRẦN HỒNG VÂN

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

null