"Đôi mắt Pleiku"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi sinh ra và lớn lên ở khu vực Biển Hồ nước (gọi như thế để phân biệt với Biển Hồ Trà nằm kế bên). Cố nhiên là nhà tôi chỉ cách hồ một đôi cây số, cưỡi Honda mà đi thì mất chừng dăm phút. Biển Hồ của tôi được ca tụng nhiều lắm. Nhưng phàm cái gì gần gũi quá, thân thuộc quá thì ta cứ coi như thường. Không thấy quý giá bao giờ. Nhất là khi một ngày đi ngang qua hàng mấy lần, có thấy đẹp cũng không muốn bàn đến nữa. Thế rồi hôm nay, khi định khám phá một địa danh mới trên đất nước Việt Nam thân yêu, tôi lại chợt nghĩ về  “Đôi mắt Pleiku” ở nơi mình sinh ra.

Tạo hóa có phải đã quá ưu ái không khi trên vùng đất cách mặt biển tận 800 mét mà vẫn có một cái hồ? Hiện ra. Kiêu hãnh và lộng lẫy đến vô bờ. Hồ T’Nưng (tức biển trên núi) là một trong những hồ nước ngọt lớn nhất nhì Tây Nguyên, nằm cách trung tâm TP. Pleiku chừng 10 cây số về hướng Bắc theo đường quốc lộ 14. Hồ ấy-người dân địa phương quen gọi là Biển Hồ, cho gọn-là nguồn nước sinh hoạt cho cư dân cả thành phố, cung cấp nước tưới cho cà phê, lại còn làm thủy lợi. Chỉ cần thế thôi, nếu vắng đi, Pleiku sẽ thiếu thốn và hiu quạnh biết chừng nào.

 

Biển Hồ (TP. Pleiku). Ảnh: K.N.B
Biển Hồ (TP. Pleiku). Ảnh: K.N.B

Trước cái đẹp, ai cũng từng lạc lối. Tôi từng có những chuyến đi xa, say đắm với những miền đất lạ. Đến khi mỏi gối quay về mới ngỡ ngàng vì quê hương mình, nơi gắn bó máu thịt với mình mới là xứ sở mới mẻ nhất, lý thú nhất. Biển Hồ bây giờ đang mùa mưa, khoảng cách hai bờ như trải ra mênh mông xa lạ. Ở đây, vào buổi sớm, sương pha màu khói, ấy là hơi nước của hơn 200 ha mặt hồ bốc lên. Nước mang hơi sương tràn cả vào chân núi. Nhìn từ trên cao xuống, hồ như nhụy tròn chính giữa, xung quanh xòe ra những cánh đồi thoai thoải và êm dịu vô cùng.

Con đường dẫn vào hồ vẫn là con đường xưa, tuy đã được nới rộng ra nhưng vẫn rất dốc. Hồi ấy, đã 10 năm về trước, tôi nhát đến độ chẳng dám thả phanh xe đạp xuống cũng vì lẽ ấy. Rồi sau những giờ chơi đùa thỏa thích, cả đám học trò lại hì hục dắt xe ngược lên. Hai bên đường, một được tráng bởi vách núi đá cheo leo, một được trải bởi thảm cỏ xanh và cây gai nhỏ, nổi trên đó là hàng trăm cây thông to lực lưỡng, kết thành rừng hoang sơ. Giữa hồ, người ta lại cất công xây một lầu ngũ giác, mái cao và cong đến e lệ. Cái thú là khi trên lầu, ta có thể phóng tầm mắt ra thật xa để thấy hết cái vẻ “nên thơ” của Biển Hồ khi đặt trong toàn cảnh núi rừng hùng vĩ… Đứng ở đây bất kể mùa nào gió cũng lồng lộng thổi, ta có cảm giác như đang đứng ở một cù lao nào đó thuộc miền biển xa xôi. Gió lành và thơm hương hoa đến ngạt ngào. Giữa màu xanh của đại ngàn, lúc đến mùa, bông quỳ không nở riêng tây mà kết thành từng vạt, bung khắp một vùng hút tầm mắt. Tất thảy chúng nương vào nhau tránh gió, rồi lại đua nhau mà khoe sắc, khoe hương.

Hồ rộng đến tràn cả vào chân núi, đi qua những khe đất hẹp thì tạo thành con suối nhỏ, có chiếc cầu treo gập ghềnh bắc ngang qua như cánh võng. Bên kia là buôn làng của đồng bào dân tộc thiểu số, chủ yếu là người Jrai… Họ trồng bí ngô, khoai, bắp, măng le…, đến mùa thì gùi đi bán. Ven hồ, trên những thảm cỏ non tơ, những em bé người Jrai da đen cháy, vừa chăn bò vừa chơi trò ống thụt. Thế mà chập tối vẫn không quên gánh củi khô về làng.

Bao năm rồi, có người già khuất núi, có người trẻ lớn lên như măng nứt ra từ kẽ đá. Cuộc đời dẫu thăng trầm thì cái đẹp vẫn muôn đời hiện hữu, rất gần ta. Ấy, cứ thân thiết quá thành ra ngỡ Biển Hồ thuộc về chúng ta. Hóa ra không. Chúng ta phải thuộc về Biển Hồ. Thuộc về nơi hoang sơ nhất.

Lữ Hồng

Có thể bạn quan tâm

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Thông qua việc đặt “bẫy ảnh”, Vườn quốc gia Kon Ka Kinh ghi nhận nhiều loài động vật hoang dã quý hiếm nằm trong Sách đỏ Việt Nam và thế giới.

Bẫy ảnh hé lộ kho báu sinh học ở Vườn Quốc gia Kon Ka Kinh

(GLO)-Không chỉ ghi nhận hình ảnh tê tê vàng và tê tê Java-2 loài thú cực kỳ nguy cấp, những tấm ảnh chụp từ hệ thống bẫy tự động tại Vườn quốc gia Kon Ka Kinh (xã Mang Yang, tỉnh Gia Lai) còn phát hiện nhiều loài động vật quý hiếm khác, góp phần khẳng định giá trị đặc biệt của hệ sinh thái nơi đây.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Ia Lâu - vùng đất hội tụ và giao thoa

Ia Lâu: Vùng đất hội tụ và giao thoa

(GLO)- Nằm ở vùng đệm biên giới phía Tây tỉnh Gia Lai, Ia Lâu là nơi cộng cư của nhiều dân tộc anh em. Từ chỗ gian khó, xã Ia Lâu đã nỗ lực vươn lên từng ngày. Đặc biệt, tiếng cồng chiêng, điệu then, tiếng khèn, tiếng trống tạo nên sắc màu riêng của vùng đất hội tụ và giao thoa.

Một góc xã đảo Nhơn Châu nhìn từ trên cao.

Cù Lao Xanh: Hòn đảo bình yên và quyến rũ

(GLO)- "Hi anh, đi Cù Lao Xanh không? Lâu lắm rồi mình chưa trở lại đó!" - Tin nhắn của người bạn đồng nghiệp cũ bỗng dưng hiện lên, kéo theo bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Gật đầu cái rụp, tôi quyết định cùng các đồng nghiệp cũ tìm về hòn đảo bình yên và quyến rũ.

Binh đoàn 15 cho dân mượn đất trồng lúa

Binh đoàn 15 cho dân mượn đất trồng lúa

(GLO)- Những ngày này, đến làng Tung Breng (xã Ia Krái, tỉnh Gia Lai), chúng ta dễ dàng nhận thấy một màu xanh bạt ngàn của đồng lúa đang thì con gái. Để có được cảnh sắc đó, Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 715 (Binh đoàn 15) đã cho công nhân và người dân mượn gần 100 ha cao su đang tái canh để trồng lúa.

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

(GLO)- Để thoát khỏi chế độ diệt chủng Khmer Đỏ, năm 1976, gần 30 hộ dân từ huyện Oyadav (tỉnh Ratanakiri, Vương quốc Campuchia) chạy sang xã Ia O (tỉnh Gia Lai). Họ đã được cán bộ, người dân địa phương cưu mang, đùm bọc rồi trở thành một phần cộng đồng cư dân nơi đây cho đến tận hôm nay.

null