Chuyện điện một thời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Liên tục những ngày qua xảy ra các vụ cháy lớn, chết nhiều người, có thể gọi là thảm họa, tới mức Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính phải tổ chức ngay cuộc họp trực tuyến toàn quốc về vấn đề này. Tôi mới đọc một tài liệu, trong đó thống kê có tới 45% nguyên nhân các vụ cháy là do điện.
Vụt trong tôi cái thời, Gia Lai nói chung, Pleiku nói riêng, điện là nỗi thắc thỏm mỗi ngày của từng người, từng nhà, từng khu vực. Lâu rồi, tôi cũng không còn được nghe những tiếng hân hoan bừng lên khi sự chờ đợi từng phút từng giây nguồn sáng từ điện được đền đáp: “Có điện rồi”. 
Cái thời ấy kể ra cũng nhiều chuyện... buồn cười. Điện thì thiếu mà nhu cầu ngày càng tăng, mỗi nhà phải tự cứu mình bằng cách sắm cái sutvonter. Nó là cái biến thế chứ không phải là ổn áp như lioa sau này, chức năng duy nhất là tăng điện lên chứ không giữ bình ổn hoặc hạ xuống. Muốn hạ thì nó réo lên như cứu hỏa mỗi khi điện lên quá 220 V. Hồi ấy, bóng neon chưa có, nếu có cũng không sử dụng được vì điện yếu, đèn không thể sáng, chỉ có con chuột chớp chớp, mà toàn dùng bóng tròn, sử dụng sợi tóc, lại càng tốn điện. Điện 220 V nhưng dùng bóng 110 V thì nó sáng là vừa, nhưng nửa đêm lên gần 220 V thì... bóng cháy.
Điện đã thiếu và yếu nhưng đa phần lại dùng bếp dây mai xo, là loại nó ngốn điện như thuồng luồng uống nước ao. Nhà có điều kiện thì mua cái bếp hoàn chỉnh, có cái vành gang và khuôn đất có rãnh để đặt dây mai xo vào. Nhà không có điều kiện, nhất là cánh ở tập thể thì dùng viên gạch, lấy dao đẽo thành các rãnh để đặt dây mai xo, tự nối điện, cũng thành bếp. Lúc nấu bếp mai xo ấy thì cái biến thế phát huy tác dụng. Đa phần các nhà trong khu tập thể chỉ kéo dây nóng về, dây mát thì... nối ra bờ rào, ngày ấy toàn dây kẽm gai hoặc chôn cái cọc sắt, tối cứ thấy đỏ lừ, mà sao không ai bị giật cũng chả thấy bị cháy.
Còn nhớ khi ấy ở ngành điện, “to” nhất là bộ phận đường dây. Có lần, Đài Phát thanh (ngày ấy chưa có truyền hình) họp tổng kết năm, anh Xuân Phát-Trưởng phòng Biên tập làm MC, lên “tuyên bố lý do”: Được sự cho phép của Tỉnh ủy, UBND tỉnh, sự đồng ý của Ty Tài chính và... điện lực, hôm nay Đài tổ chức hội nghị... Cả hội trường phì cười và vỗ tay.
Các anh “đường dây” oai tới mức, bất cứ sự kiện gì cũng có giấy mời. Có lần có cuộc biểu diễn nội bộ phục vụ khách và “phúc khảo” một vở cải lương ở Hội trường 2-9 mới khánh thành, mấy anh công nhân đường dây đòi vào, bảo vệ không cho, các ảnh tuyên bố: Về cúp điện cho biết tay! Và 15 phút sau điện cúp tối om thật. Lần khác, trong một cuộc có mặt cả Giám đốc Điện lực ở đấy, mà mấy anh công nhân không được vào, họ cũng... cúp điện. Sau, ông Giám đốc tức tốc ra lấy xe phóng về xử lý. Rồi còn có chuyện, nhà nào có việc, cũng phải “có lời” với mấy anh công nhân điện lực, không thì sắp vào sự kiện là... bụp.
Nhưng dân ta cũng kinh. Khu tập thể tôi ở đường Trần Hưng Đạo ấy, nhà nào cũng nuôi heo. Cứ đi ngủ là bắc nồi cám heo to vật lên cái bếp dây mai xo, cắm điện, sáng dậy thì cám vừa chín, cho heo ăn xong rồi chủ nhịn đói đi làm. Xâm xẩm tối nào cũng có vài ông mò mẫm đi nối dây điện. Khu này bị cúp thì nối sang khu khác.
Hồi ấy, ba vợ tôi là Giám đốc Chi nhánh điện Ayun Pa, được Báo Nhân Dân về viết bài ca ngợi là nơi điện đủ 24/24 giờ. Và ông được tặng danh hiệu chiến sĩ thi đua toàn quốc. Ở Pleiku chỉ có một số cơ quan quan trọng là có điện 24/24 giờ, tất nhiên là có Tỉnh ủy, UBND tỉnh, Công an, Quân đội, có cả cơ quan vợ tôi là Trung tâm Y tế dự phòng vì phải trữ thuốc trong tủ lạnh, nhưng thực ra, vẫn bị cúp như thường.
Nhưng lạ, hồi ấy ít xảy ra cháy như bây giờ dù hệ thống điện “mỏng manh dễ vỡ” như tôi kể, tức nó cứ chằng chịt và tự mắc. Còn nhà thì đa phần là vách ván, mà toàn ván thông thì phải. Loại này mà bén lửa thì đượm phải biết. Mấy anh độc thân ở Ty Văn hóa hút thuốc mà không có bật lửa còn lấy cái ruột bút chì quấn một đầu vào dây điện, khi nào cần lửa dí tiếp một đầu dây điện nữa vào phía kia, nó đỏ lừ lên, châm thuốc xong lại thả lòng thòng.
Còn chuyện xin mắc đồng hồ thì quả là trần ai. Đích thân Giám đốc duyệt đơn. Tôi nhớ, khi xin mắc đồng hồ cho cái phòng tập thể, đã có “tay trong” rồi, chỉ cần làm đơn đưa cho “tay trong”. Anh làm ở bộ phận hành chính thay vì chỉ ký xác nhận rồi đóng dấu thì lại thòng thêm câu cho nó “quan trọng”: Anh V.C.H. là người sáng tác, cần làm việc ban đêm, kính mong được giúp đỡ. Ông Giám đốc khi ấy bảo, thế thì mình ông sáng tác làm việc đêm à, người khác không à. Không duyệt. Thế là về làm lại đơn, nói anh làm ở bộ phận hành chính: Anh chỉ ký đóng dấu thôi, không cần viết thêm gì.
VĂN CÔNG HÙNG
 

Có thể bạn quan tâm

Từ “vùng đất chết” đến buôn làng trù phú

Từ “vùng đất chết” đến buôn làng trù phú

(GLO)- Trở lại “tọa độ lửa” mùa khô năm 1965-nơi diễn ra Chiến dịch Plei Me lịch sử, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng khi trước mắt là một vùng đất trù phú, yên bình. Những quả đồi từng bị bom đạn cày xới nay phủ kín sắc xanh của cà phê, cao su, của ruộng khoai, lúa rẫy vào vụ thu hoạch.

Xã An Lương tổ chức các chuyến xe lưu động cấp nước sinh hoạt cho người dân.

Xã An Lương tổ chức chuyến xe lưu động cấp nước sinh hoạt cho người dân

(GLO)- Cùng với hỗ trợ sửa chữa công trình bị hư hại, vệ sinh môi trường sau bão số 13 (Kalmaegi), những ngày này, xã An Lương (tỉnh Gia Lai) đã tổ chức các chuyến xe lưu động cung cấp nước sinh hoạt cho người dân nhằm khắc phục khó khăn trước mắt, đảm bảo điều kiện sinh hoạt.

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Thông qua việc đặt “bẫy ảnh”, Vườn quốc gia Kon Ka Kinh ghi nhận nhiều loài động vật hoang dã quý hiếm nằm trong Sách đỏ Việt Nam và thế giới.

Bẫy ảnh hé lộ kho báu sinh học ở Vườn Quốc gia Kon Ka Kinh

(GLO)-Không chỉ ghi nhận hình ảnh tê tê vàng và tê tê Java-2 loài thú cực kỳ nguy cấp, những tấm ảnh chụp từ hệ thống bẫy tự động tại Vườn quốc gia Kon Ka Kinh (xã Mang Yang, tỉnh Gia Lai) còn phát hiện nhiều loài động vật quý hiếm khác, góp phần khẳng định giá trị đặc biệt của hệ sinh thái nơi đây.

Xã An Toàn trong diện mạo mới

Xã miền núi An Toàn khởi sắc

(GLO)- Là xã miền núi xa xôi, giao thông cách trở, trước đây, đời sống của người dân xã An Toàn (tỉnh Gia Lai) gặp rất nhiều khó khăn. Đến nay, vùng đất này đã khởi sắc nhờ sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, cùng nỗ lực vươn lên của cán bộ, đảng viên và người dân địa phương.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Ia Lâu - vùng đất hội tụ và giao thoa

Ia Lâu: Vùng đất hội tụ và giao thoa

(GLO)- Nằm ở vùng đệm biên giới phía Tây tỉnh Gia Lai, Ia Lâu là nơi cộng cư của nhiều dân tộc anh em. Từ chỗ gian khó, xã Ia Lâu đã nỗ lực vươn lên từng ngày. Đặc biệt, tiếng cồng chiêng, điệu then, tiếng khèn, tiếng trống tạo nên sắc màu riêng của vùng đất hội tụ và giao thoa.

Một góc xã đảo Nhơn Châu nhìn từ trên cao.

Cù Lao Xanh: Hòn đảo bình yên và quyến rũ

(GLO)- "Hi anh, đi Cù Lao Xanh không? Lâu lắm rồi mình chưa trở lại đó!" - Tin nhắn của người bạn đồng nghiệp cũ bỗng dưng hiện lên, kéo theo bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Gật đầu cái rụp, tôi quyết định cùng các đồng nghiệp cũ tìm về hòn đảo bình yên và quyến rũ.

null