Bén rễ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những ngày này, từ chuyện cỏ cây ngẫm chuyện đời người, thấy khái niệm “bén rễ” với quê hương, đất nước, tình cảm đôi lứa, gia đình, công việc... cũng tương tự. Mọi thứ chẳng thể thực sự là của mình khi cứ mãi hời hợt như kẻ bàng quan.
Đặt bầu cây giống xuống đất, vun kỹ trong một hố đào đúng chuẩn và xới xáo đầy đủ chất, chưa chắc cái cây đã sống mà phát triển nếu không bén được rễ vào đất. Giai đoạn này quan trọng lắm, mọi thứ tinh túy nhờ đó mới có thể qua những nhánh lông hút của bộ rễ mà nuôi cây lớn nhanh. Cây không bén rễ xem như sẽ chết. Tôi đã từng chăm sóc, theo dõi một cây ăn quả. Trước đó nghe nói cây cũng dễ trồng. Qua một mùa mưa, tình trạng dần xấu đi, không chết, nhưng chẳng thấy đâu sức sống. Thôi thì tiếp tục vun gốc, kiên trì tưới tắm vài tháng nữa. Chừng 3 tháng sau thì cây bén rễ, giữa mùa khô mà đâm chồi nảy lộc mạnh mẽ cứ như lớn bù cho quãng thời gian sống dở chết dở trước đó.
Ngẫm chuyện đời người, xét về nghĩa đen, muốn hay không muốn, khi mở mắt chào đời thì gia đình như cái nôi không thể rời đi một bước. Dần dà càng lớn người ta càng bớt đi nhiều phần của bộ rễ sâu nặng ấy, thời gian bên cha mẹ anh em cứ ít dần đi. Âu cũng là quy luật của sự trưởng thành và ước mơ tung cánh của bất kỳ ai. Nhưng ý nghĩa của sự bén rễ với gia đình không hẳn như cây cỏ. Dù ngàn dặm xa nhưng “nhánh rễ” cứ nối dài bất kể cự ly nào. Một người ân nghĩa không ai quên hình ảnh tổ tiên, mẹ cha, anh em trong tâm tưởng. Sống nhờ đất, cây cỏ còn biết trả ơn bằng cách làm đất tốt lên bằng chính thân cành lá của mình sau khi kết thúc vòng đời.
Tranh minh họa.
Tranh minh họa.
Và, tình yêu đôi lứa đâu chỉ là sự lựa chọn dựa trên danh vọng, tiền tài, nhan sắc... Những điều này chưa bao giờ là yếu tố để tình cảm bén rễ thực sự. Chính những trắc trở, thăng trầm mới làm cho người ta thực sự yêu thương khi đủ bản lĩnh vượt qua. Tình yêu đã bén rễ thì rất khó đối mặt với sự chia lìa.
Sự nghiệp cũng thật khó thành công nếu chẳng đam mê con đường đã chọn, nhưng chỉ đam mê thì chưa đủ! Chỉ khi nào đã qua thất bại, vấp ngã mà không từ bỏ ấy mới là bén rễ. Và khi ấy, thành công trên đường đời sẽ đến dù sớm dù muộn.
Nhưng tất cả sẽ không trọn vẹn nếu ta không thấy tự hào khi nhắc lại với tất cả yêu thương lẫn nhung nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, về 2 tiếng Việt Nam thiêng liêng nơi ta là con dân. “Con không chê cha mẹ khó” dẫu vẫn còn gian nan, cái tốt đẹp và sung túc còn đang chờ phía trước. Việt Nam-một dân tộc châu Á đã không hề than vãn về sự cùng kiệt của đất nước sau 2 cuộc kháng chiến trường kỳ, gần đây là trong cuộc chiến với đại dịch Covid-19. Thay vào đó là tinh thần sát cánh và rất nhanh sau đó phải làm nhiều nước trên thế giới phải ngả mũ.
Những ngày gần đây, thảng hoặc đâu đó vang lên những lời mạt sát, xúc phạm đất nước, thậm chí biểu lộ sự hổ thẹn vì là người Việt. Rất lạc lõng và bất phước thay khi họ đã không thể bén rễ với quê hương, đất nước. Ngẫm câu thơ “Quê hương nếu ai không nhớ/Sẽ không lớn nổi thành người” của nhà thơ Đỗ Trung Quân mà thấm thía.
NGUYỄN SƠN

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

null