Tản văn: Bồi hồi tháng Tư

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Hết tháng Ba là sẽ đến tháng Tư, cái quy luật rành rành như thế ai mà chẳng biết. Ấy vậy mà lạ lắm, nhỏ bạn thân trong cơ quan tôi, mỗi bận sắp sang tháng Tư đều nhắc nhớ như vậy, khiến ai nấy cũng nhoẻn miệng cười thích thú. Rồi, thấm thoát tháng Tư cũng về nhanh như một cơn gió lành ngoài hiên, mê hoặc lòng người bởi lung linh nắng ấm rót vàng sóng sánh như mật ong.

Ảnh tư liệu
Ảnh tư liệu


Tháng Tư hai từ đọc lên với âm thanh nhẹ nhàng như vốn dĩ mùa tạo nên chỉ dành riêng cho tháng Tư thôi. Tháng Tư là tháng khởi đầu trong mùa hè rực rỡ, là tháng giao thoa giữa xuân và hạ. Cái sự giao thoa ấy khiến lòng người mềm đi từng giây, từng phút và xao xuyến, bồi hồi lạ kỳ chẳng biết gọi tên như thế nào cho thật chính xác. Đi giữa đất trời tháng Tư, vạn vật bừng xanh đầy sức sống, ta như được đắm chìm, hòa quyện với thiên nhiên tươi đẹp. Lúa lúc này đã ngút ngàn màu xanh trong đáy mắt, hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Xa xa phía nương ngô, nương đậu, cây cũng đã cao quá đầu người, chuẩn bị trổ cờ, trổ hoa. Lũ chim gọi nhau ríu rít dưới làn nắng ấm, nhởn nhơ chơi, chẳng chịu đi kiếm mồi. Những đứa con xa quê lâu ngày trở về, dùng dằng nán lại để tận hưởng sự thanh khiết đầu mùa tháng Tư.

Tháng Tư đặc biệt, in dấu cho những mùa hoa kỉ niệm. Mùa hoa xoài líu ríu nở bung. Mùa hoa chanh trắng thơm nồng nàn, mùa khoa khế tim tím biếc thủy chung. Dưới mùa hoa tháng Tư cô con gái gần chạm tuổi ba mươi, nũng nĩu bước ra vườn mơ trở lại tuổi thơ, thuở còn chân đất nhặt hoa khế tết vương miện, chơi đồ hàng. Cô đứng dưới cây khế cao lớn, dang tay hứng lấy những bông hoa nho nhỏ xinh xinh, nghe mùa thì thầm, nghe cây cối "ôn lại" năm tháng xưa cũ. Chợt cô nghe lòng mình xốn xang, bình yên cứ thế kéo về. Cô ngồi bệt dưới gốc khế, nhìn đàn kiến nối đuôi nhau chậm rãi, nhìn chú dế mèn thậm thụt trong hốc đất mà mơ màng, mơ mộng. Thiên đường là đây chứ ở đâu nữa.

Tháng Tư chạm ngõ, đánh thức khẽ những bông bằng lăng rực tím và những bông phượng đỏ tươi, báo hiệu cho một mùa học trò sắp sửa qua đi. Tuổi học trò có lẽ là lứa tuổi đẹp nhất của đời người. Ai đã đang và từng là tuổi học trò mà chẳng đôi lần nao nao khi hạ sắp sửa bước sang và mùa học trò cuối cấp khép lại. Vẫn còn đó dòng lưu bút năm xưa với từng nét mực ngoan thơm và cánh bướm phượng chập chờn. Mới đó mà tuổi học trò đã lùi xa gần hơn hai mươi năm có lẻ. Cây bằng lăng, cây phượng nơi sân trường vẫn lặng lẽ tỏa bông, gọi những chú ve sầu về kéo đàn da diết. Bạn bè mến thương ơi, có nhớ ngày nào lời hứa một lần gặp lại, giữa sân trường, giữa những cánh hoa rơi?

Tháng Tư, một chiều bên thềm nhà, cùng ông sửa soạn, lau chùi những kỷ vật một thời chiến tranh khi xưa. Những chiếc huân, huy chương quý giá ông nâng niu cẩn thận. Lòng chộn rộn nhớ về năm tháng lịch sử hào hùng, một tháng Tư thống nhất đất nước, một tháng Tư rộn ràng niềm vui đoàn kết với biết bao sự tự hào của những người con đất Việt. Thương làm sao đôi mắt ông hoen đỏ khi nghĩ về đồng đội năm xưa đã ngã xuống đổi lấy hòa bình thống nhất Tổ quốc. Màu cờ đỏ, ngôi sao vàng trên lá cờ tung bay khắp mọi nẻo đường… hòa cùng những khúc nhạc hùng tráng như: “Tiến về Sài Gòn”, “Bài ca thống nhất”... khiến ai cũng rưng rưng xúc động.

Bây giờ là tháng Tư, chẳng thể nói sao cho hết, cho thỏa nỗi lòng khi mùa vừa sang. Xin gửi lại tháng Tư những kỉ niệm dấu yêu, trong veo để mai nay nhắc lại ta càng thêm yêu những giây phút này…


 

http://www.baodaknong.org.vn/van-tho/tan-van-boi-hoi-thang-tu-85457.html

Theo CAO THƠM (baodaknong)

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.