Chuyện trò cùng hai “phù thủy” cồng chiêng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Là tôi đang muốn nói đến Nghệ sĩ Ưu tú, nghệ nhân Phạm Chí Khánh (SN 1962, nhà ở phố cổ Hàng Nón, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) và nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền (SN 1966), người đã quen thuộc với cồng chiêng Tây Nguyên từ khi xây dựng hồ sơ di sản trình UNESCO, hiện làm việc tại Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam. Những ngày vừa qua, họ đã có mặt tại Gia Lai để dạy người Bahnar, Jrai chỉnh chiêng.

Cồng chiêng là một giá trị đặc trưng của văn hóa Tây Nguyên. Có lẽ sẽ ít ai tưởng tượng được vùng đất giàu bản sắc này như thế nào nếu không còn cồng chiêng. Nhưng Tây Nguyên cũng có nhiều chiêng sai âm, lạc tiếng. Và, nhiều người vẫn thường băn khoăn rằng, khi những người già chỉnh chiêng tài hoa mất đi, ai thay họ làm công việc ấy?

Nghệ sĩ Ưu tú Phạm Chí Khánh. Ảnh: N.Q.T

Nghệ sĩ Ưu tú Phạm Chí Khánh. Ảnh: N.Q.T

Khoan nói về không gian, về nhà rông, bến nước, về các lễ nghi truyền thống… nơi cồng chiêng từ xưa vẫn chọn làm chốn “dung thân”, người viết bài này vừa có cuộc trò chuyện cùng 2 người đàn ông “đang yên đang lành” ở Hà Nội, lại khăn gói, lặn lội vào Gia Lai dạy người Bahnar, Jrai chỉnh chiêng mấy ngày qua. Đó là Nghệ sĩ Ưu tú, nghệ nhân Phạm Chí Khánh và nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền.

Điểm chung của 2 con người này là đều được đào tạo bài bản về âm nhạc dân tộc. Hơn thế, từ rất sớm, mỗi người một cách, họ đã liên tục đắm mình trong nghiên cứu, chế tác, chỉnh sửa và thực hành vốn cổ này. Cho đến một ngày cách nay đã lâu, gặp nhau rồi kết thành đôi và bây giờ Gia Lai là hướng lựa chọn của 2 con người mà tôi gọi là “phù thủy” này.

Theo nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền, chỉnh chiêng là việc đương nhiên, giống như chơi guitar thì lâu lâu phải lên dây đàn vậy. Âm nhạc của các tộc người Tây Nguyên có một số điểm chung, nhưng sự khác nhau cũng nhiều. Chính sự khác biệt này làm nên cái riêng, tính đặc trưng của âm nhạc cồng chiêng. Chỉnh chiêng bao gồm cả việc giữ lấy những thang âm gốc, vốn thuộc về mỗi tộc người. Và, lớp học chỉnh chiêng được Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch mở ngày 21-8 vừa qua với sự tham gia của gần 20 nghệ nhân Bahnar hướng tới mục đích này.

Nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền. Ảnh: N.Q.T

Nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền. Ảnh: N.Q.T

Là người có gần 50 năm “đánh đu” cùng đủ loại nhạc cụ của các dân tộc ở Việt Nam, từng đến nhiều quốc gia “nghiêng ngó” bộ môn mình theo đuổi, ông Phạm Chí Khánh cho rằng không ở đâu âm nhạc cổ truyền lại phong phú như nước ta. Nỗi lo của ông là khi các cụ già tài hoa xưa mất đi, lớp trẻ không biết chỉnh thì chiêng dù có quý đến mấy cũng trở nên vô dụng. Chiêng sai thì nhạc sai, nhạc sai thì không còn hấp dẫn được ai nữa. Từ đó, người ta sẽ lãng quên vốn quý ông bà tổ tiên cũng là điều đương nhiên.

Trao đổi với người viết bài này, nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền cho rằng, Tây Nguyên không chỉ có nhiều bộ chiêng bị sai tiếng, mất giọng mà hàng trăm bộ chiêng đã và đang được các tỉnh mua về cấp cho các buôn làng cũng có vấn đề. Theo ông Hiền, phần lớn các bộ chiêng loại này được dập theo khuôn, thay vì đúc như xưa. Do đó, chiêng thường mỏng và khi đánh thì phát ra một thứ âm thanh “oẳng” hoặc “xoảng” không dễ nghe, nếu không chỉnh sửa đúng cách, chắc chắn không sử dụng được.

Nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền cũng cho rằng, Tây Nguyên hiện có một số người biết chỉnh chiêng theo kinh nghiệm. Vì gần như không bị cạnh tranh, họ thường đưa ra mức tiền công khá cao so với thu nhập của bà con (3 đến 5 triệu đồng/bộ) trong cộng đồng. Do đó, nếu Gia Lai ngày càng có nhiều người biết chỉnh chiêng thì không chỉ góp phần bảo tồn, phát huy được giá trị của không gian văn hóa cồng chiêng mà còn có thể khiến giảm giá chiêng, vốn hiện đang không rẻ trên thị trường.

Các “phù thủy” đều khẳng định, chỉnh chiêng không dễ nhưng cũng không quá khó như nhiều người nghĩ. Vào Gia Lai lần này, các ông mang theo phương pháp “lên dây” chiêng đã được nghiên cứu và thử nghiệm thành công để truyền dạy công khai một cách khoa học nhưng gần gũi, dễ hiểu. Trước nay, chỉnh chiêng được mô tả truyền khẩu khá... kỳ bí mà đằng sau nó có thể là sự giấu nghề hoặc bất lực trong diễn giải. Theo nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền và Nghệ sĩ Ưu tú Phạm Chí Khánh, chúng ta có trách nhiệm mở tung chúng ra giúp các học viên hiểu rõ bản chất của vấn đề, từ đó nắm vững lý thuyết và nhuần nhuyễn trong thực hành để có thể chỉnh chiêng thành thục khi trở lại buôn làng.

Nhóm nghệ nhân Bahnar học lý thuyết trong lớp chỉnh chiêng kéo dài 10 ngày, từ 21-8 đến 1-9-2023. Ảnh: Nguyễn Quang Tuệ

Nhóm nghệ nhân Bahnar học lý thuyết trong lớp chỉnh chiêng kéo dài 10 ngày, từ 21-8 đến 1-9-2023. Ảnh: Nguyễn Quang Tuệ

Theo một cán bộ quản lý lớp học, trong năm nay, Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch mở 2 lớp chỉnh chiêng cho khoảng 40 học viên là người Bahnar, Jrai, mỗi lớp kéo dài 10 ngày. Các học viên được đài thọ nơi ăn ở (tại một homestay), được hỗ trợ tiền công lao động, được cấp tiền đi lại, cấp giấy chứng nhận. Ngoài ra, mỗi người còn được tặng một bộ đồ nghề mới do chính tay Nghệ sĩ Ưu tú Phạm Chí Khánh giàu kinh nghiệm thiết kế.

Hy vọng đội ngũ nghệ nhân chỉnh chiêng được đào tạo cơ bản này sẽ trở thành lực lượng đồng hành, thay thế các “đồng nghiệp” đáng kính cao tuổi ở các buôn làng trong tỉnh, đồng thời hướng dẫn những người có khả năng chung tay cùng lấy lại giọng điệu đúng cho cồng chiêng địa phương.

Có thể bạn quan tâm

Tương lai viết nên từ bản lĩnh văn hóa

Tương lai viết nên từ bản lĩnh văn hóa

Di sản nếu không được số hóa, không được kể lại theo cách của thời đại sẽ dần bị đứt gãy trong trí nhớ cộng đồng. Một thế hệ lớn lên không thấy được những giá trị đã tạo nên cội nguồn sẽ khó tìm thấy niềm tự hào, khó kiến tạo tương lai có chiều sâu văn hóa.

Di sản người Anh hùng trên đất Tây Nguyên

Di sản người Anh hùng trên đất Tây Nguyên

(GLO)- Giữa cái nắng oi ả của tháng 4, chúng tôi từ TP. Pleiku vượt hơn 70 km về thăm làng Stơr (xã Tơ Tung, huyện Kbang, tỉnh Gia Lai), quê hương của Anh hùng Núp. Nơi đây có nhà lưu niệm mang dấu ấn lịch sử-văn hóa độc đáo, thu hút đông đảo du khách đến tham quan, tìm hiểu.

Di sản Hán Nôm: Khai mở lịch sử văn hóa Gia Lai

Di sản Hán Nôm khai mở lịch sử văn hóa Gia Lai

(GLO)- Có những trầm tích văn hóa nằm im lìm trong những đạo sắc phong cũ kỹ, tờ khế ước ruộng đất phủ bụi thời gian hay văn tế cổ xưa xướng lên nơi đình làng. Tại Gia Lai, kho báu di sản Hán Nôm ấy đang dần được đánh thức, góp phần khai mở lịch sử văn hóa của vùng đất cao nguyên.

Làng Mông trên cao nguyên

Làng người Mông trên cao nguyên

(GLO)- Tính đến thời điểm này, những hộ gia đình người Mông đã sinh sống được 42 năm trên cao nguyên Gia Lai. Vùng đất mà họ chọn là xã Ya Hội, huyện Đak Pơ. Theo thời gian, dấu ấn người Mông ngày càng in đậm trên mảnh đất này.

Tái hiện không gian sinh hoạt cộng đồng của cư dân lúa nước vùng hạ lưu sông Ba

Tái hiện không gian sinh hoạt cộng đồng của cư dân lúa nước vùng hạ lưu sông Ba

(GLO)- Thoát khỏi không gian gò bó trên sân khấu, Ngày hội văn hóa-thể thao các dân tộc thiểu số huyện Krông Pa lần thứ III-2025 được tổ chức dưới những bóng cây cổ thụ trong Công viên Phú Túc đã tái hiện một cách chân thực không gian sinh hoạt cộng đồng của cư dân lúa nước vùng hạ lưu sông Ba.

Phụ nữ làng Groi phát huy nghề dệt thổ cẩm

Phụ nữ làng Groi phát huy nghề dệt thổ cẩm

(GLO)- Gần 2 năm đi vào hoạt động, Câu lạc bộ (CLB) Dệt thổ cẩm làng Groi (xã Ya Hội, huyện Đak Pơ) đã trở thành mái nhà chung cho những phụ nữ yêu thích nghề dệt. Thông qua các buổi sinh hoạt, chị em có cơ hội giao lưu, chia sẻ kinh nghiệm và chung tay gìn giữ, phát huy nghề dệt truyền thống.

Lễ cúng bến nước. Ảnh: M.H

Bến nước buôn Pông

(GLO)- Bến nước, dòng sông cũng như tập tục của bà con Jrai đã trở nên quen thuộc với tôi trong thời gian dài công tác tại ngôi trường bên bờ sông Ba.

Sáp nhập đơn vị hành chính gắn với bảo tồn, phát huy các giá trị văn hóa

Sáp nhập đơn vị hành chính gắn với bảo tồn, phát huy các giá trị văn hóa

(GLO)- Thực hiện cuộc cách mạng tinh gọn bộ máy của hệ thống chính trị là yêu cầu mang tính sống còn của đất nước trước vận hội phát triển mới. Trong đó, sắp xếp các đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã để xây dựng mô hình chính quyền 2 cấp đang được dư luận hết sức quan tâm.

Tục thờ thần Bạch Mã ở vùng Tây Sơn Thượng đạo

Tục thờ thần Bạch Mã ở vùng Tây Sơn Thượng đạo

(GLO)- Thần Bạch Mã (hay còn gọi là Thái giám Bạch Mã, Bạch Mã Thái giám) là vị thần có ảnh hưởng lớn trong đời sống tín ngưỡng dân gian ở vùng Tây Sơn Thượng đạo. Hiện nay, một số đình tại thị xã An Khê còn duy trì việc thờ cúng và gìn giữ sắc phong vua ban cho vị thần này.

Nâng tầm nghề dệt thổ cẩm ở Chư Pưh

Nâng tầm nghề dệt thổ cẩm ở Chư Pưh

(GLO)- Nhờ sự hỗ trợ từ chính quyền địa phương và các đoàn thể chính trị-xã hội, nghề dệt thổ cẩm truyền thống của đồng bào Jrai ở huyện Chư Pưh (tỉnh Gia Lai) đang có cơ hội để nâng tầm phát triển và khẳng định giá trị trong đời sống hiện đại.

Lễ cúng Yă Pum bên bờ sông Ayun

Lễ cúng Yă Pum bên bờ sông Ayun

(GLO)- Sau một thời gian dài gián đoạn, UBND xã Ia Peng (huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) vừa phục dựng lễ cúng Yă Pum của người Jrai tại thôn Sô Ma Hang A. Đây là hoạt động tâm linh với ý nghĩa xua đuổi tà ma, cầu bình an, sức khỏe cho dân làng.

Vua Lửa: Huyền thoại và hiện thực

Vua Lửa: Huyền thoại và hiện thực

(GLO)- Chuyện về các Pơtao Apui (Vua Lửa) sở hữu gươm thần có quyền năng hô mưa gọi gió không chỉ là huyền thoại mà gắn với dòng chảy văn hóa, lịch sử của người Jrai ở thung lũng Ayun Hạ (huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) suốt nhiều thế kỷ qua.