Nhiếp ảnh-nghề của cảm nhận và tư duy

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Có dịp đi thực tế sáng tác cùng các nghệ sĩ nhiếp ảnh (NSNA), chứng kiến họ làm việc, nghe những câu chuyện mà họ trao đổi, tôi hiểu rằng, không đơn giản mà nhiếp ảnh được coi là nghệ thuật. Nghệ sĩ nhiếp ảnh khác với thợ chụp ảnh ở chỗ, họ không chỉ giỏi về kỹ thuật của nghề, mà còn phải đủ đam mê, cảm nhận nghệ thuật tốt và có tư duy logic.

Với những NSNA đã thành danh mà tôi quen biết thì hình như ngay từ đầu, họ không chọn chụp ảnh để làm nghề, mà thường đến với nhiếp ảnh từ những lối rẽ tưởng như tiền định. Với NSNA Trần Phong, định mệnh như đã an bài khi anh theo học ngành kinh tế, học xong thì được phân công về làm kế toán tại Ty Văn hóa-Thông tin tỉnh Gia Lai-Kon Tum.

Để rồi từ đây, cơ duyên cho anh được gặp các nhà dân tộc học, nghiên cứu văn hóa-nghệ thuật… hàng đầu của Việt Nam như: Từ Chi, Đặng Nghiêm Vạn, Nguyễn Tấn Đắc, Ngô Văn Doanh… khi họ vào Tây Nguyên ngay sau ngày đất nước thống nhất. Theo chân các “cụ” đến nhiều buôn làng xa xôi, trong những tháng ngày gian khó, di chuyển từ làng gần đến làng xa, trên những con đường lầm bụi đỏ hay ngập trong bùn… đều chủ yếu bằng đôi chân, niềm đam mê của các nhà khoa học đã thấm sang chàng trai trẻ.

Và, từ lúc nào không rõ, những tượng nhà mồ Bahnar, Jrai; những lễ hội Tây Nguyên… đã kịp “bỏ bùa” chàng trai Bình Định. Cho đến một ngày, người ta quên hẳn một Trần Phong của những con số, mà chỉ còn biết đến anh với triển lãm ảnh, sách ảnh và những cơn “mưa” giải thưởng trong nước, quốc tế từ các bức ảnh về tượng nhà mồ Tây Nguyên, lễ hội Tây Nguyên mà anh đã cất công theo đuổi cả một đời.

Cầu treo xã Ayun (huyện Chư Sê). Ảnh: Hùng Hoa Lư
Cầu treo xã Ayun (huyện Chư Sê). Ảnh: Hùng Hoa Lư

Khác với NSNA Trần Phong, chụp ảnh là nghề phụ của NSNA Hùng Hoa Lư từ thập niên 80 của thế kỷ XX. Ban đầu, anh chụp ảnh và làm tất cả những gì có thể mà những công chức, viên chức ở thời kỳ này thường làm. Dần dần, anh cảm nhận sâu sắc hơn về nghệ thuật nhiếp ảnh, đam mê với cái đẹp, nuôi dưỡng cảm xúc, tìm tòi học hỏi kỹ thuật xử lý ảnh… và tìm mọi khoảnh khắc để sáng tạo nghệ thuật.

Tháng 9-2011, tại cuộc thi ảnh quốc tế Indonesia-Garuda, tác phẩm “Hiện tại và tương lai” (Present and future) của anh đã vượt qua 12.500 bức ảnh của 6.000 tác giả thuộc 43 nước trên thế giới để trở thành 1 trong 15 tác phẩm xuất sắc nhất lọt vào vòng chung khảo ở thể loại ảnh về văn hóa, con người và biển. Những năm gần đây, nhiều giải thưởng ảnh quốc tế dường như đã quen đường luôn gõ cửa nhà anh.

Có đi với các NSNA mới biết họ say mê và miệt mài đến thế nào khi làm việc. Những ngày ở Trại sáng tác Tam Đảo (tháng 3-2021), trong cái rét như cắt da của nhiệt độ ở ngưỡng dưới 10 độ C, sương mù dày đặc, mưa lất phất, khi các văn nghệ sĩ ở chuyên ngành khác còn cuộn tròn trong chăn ấm thì từ 3-4 giờ sáng, các nghệ sĩ đã đi săn cảnh vật Tam Đảo mờ ảo dưới đèn đêm mù sương.

Đến một hộ gia đình làm nghề đan chúm (dụng cụ bắt tôm) ở huyện Cẩm Khê (tỉnh Phú Thọ), khi tôi còn chưa hình dung được các NSNA sẽ làm gì thì họ đã khẩn trương “dựng” lên một không gian với đồ nghề, nghệ nhân… để bắt tay vào việc. Chỉ với 2 nghệ nhân đan chúm mà “bị” gần chục NSNA “hành” suốt 1 giờ 30 phút. Quan sát, chúng tôi thấy mọi người đều mồ hôi nhễ nhại, họ như quên hết thế giới xung quanh. Kết thúc buổi làm việc, ai cũng nở những nụ cười mãn nguyện.

Nghe các NSNA trò chuyện, tôi hiểu rằng, cách để họ có một tác phẩm như ý là cả một quy trình, bắt đầu là từ ý tưởng, chụp, xử lý ảnh… Để minh chứng cho tư duy logic này, xin một lần nữa được nhắc đến tác phẩm “Hiện tại và tương lai” của NSNA Hùng Hoa Lư. Từ 2 phần riêng biệt là bức ảnh chụp những bức tượng gỗ (phong cách tượng nhà mồ) ở Kon Tum và gương mặt đặc tả 2 em bé Tây Nguyên (dân tộc Jrai) được chụp ở thị xã Ayun Pa, nhờ vào kỹ thuật xử lý ảnh, tác giả đã đưa 2 gương mặt trẻ thơ vùng cao nép vào những tượng gỗ cũ kỹ, nâu sậm, gợi cho người xem những suy nghĩ về hiện tại và tương lai theo xu hướng có thể rất đời thường, nhưng cũng có thể là một ý tưởng mang đậm tính triết lý.

Thế mới biết, để đạt đến đỉnh cao của một nghề, nhất là một nghề mang tính nghệ thuật thật chẳng dễ dàng. Sau những chuyến đi cùng các anh, tôi thêm hiểu, thêm quý và biết rằng một NSNA không chỉ là người rành các thông số kỹ thuật máy móc, mà còn cần lắm sự cảm nhận cái đẹp, sự đam mê và không thể thiếu đi sự logic trong tư duy.

NGUYỄN THỊ KIM VÂN

Có thể bạn quan tâm

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

(GLO)- Nhà giáo Tạ Chí Tào (trú tại huyện Chư Sê) mang trọng bệnh đã nhiều năm nhưng chưa bao giờ chịu ngừng nghỉ. Anh vẫn đều đặn sáng tác văn học, nghiên cứu lịch sử. Đến nay, anh đã có gần 10 đầu sách, chính xác là 9 tập đã phát hành, còn 1 cuốn nghiên cứu lịch sử đang có kế hoạch xuất bản.

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Lá cỏ hát thơ

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lá cỏ hát thơ

(GLO)- Bài thơ "Lá cỏ hát thơ" của Nguyễn Ngọc Hưng đã khắc họa hình ảnh cỏ như một biểu tượng của sự kiên cường dù phải trải qua nhiều gian khó, đớn đau. Qua đây, tác giả muốn truyền tải thông điệp về sự bền bỉ, lòng yêu thương và tinh thần vượt qua khó khăn của con người trong mọi hoàn cảnh.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.