Gương mặt thơ: Nguyễn Khắc Thạch

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ông là nhà thơ hiện đại dù dáng ông rất... cũ. Ông từng là Tổng Biên tập Tạp chí Sông Hương, tờ tạp chí nổi tiếng một thời, được in ở đấy là vinh dự của người cầm bút cả nước.

Thơ ông kiệm lời, kiệm chữ, ý nằm sau chữ và tứ ẩn sau câu. Tôi từng nói đùa với ông: Đọc thơ anh mệt hơn anh lúc làm thơ. Nhưng đọc xong thì như say, bởi nó ngấm lâu và sâu. Lại nhớ, cố nhà thơ Ngô Minh, đêm ra ga tiễn Nguyễn Khắc Thạch lên tàu ra Hà Nội học Trường Viết văn Nguyễn Du đã viết: “Bạn ơi bạn ơi rượu hay nước mắt/Cạn túi mươi đồng cạn cốc tiễn nhau/Cay đắng trong veo nồng nàn cũng trong veo/Trong veo câu thơ thương người biết khóc/Thôi bạn đi/Túi sách vở muối mè đừng để mất/Con tàu thơ không có ga dừng!”. Ấy là cái thời Huế rất đói, bạn văn gặp nhau uống rượu... trong veo, tức rượu đế mua ở quán cóc với thơ. Mà đậm đặc, mà cô đọng, mà nặng trĩu tâm can.

Ông từng tâm sự: “Không có sự lựa chọn nào cả, tôi đến với thơ như một nghiệp dĩ. Tôi nghĩ thơ là một thứ tôn giáo không có giáo chủ. Ở đây, các tín đồ của nó đều được mặc khải về sự bi hoan trần thế và năng lực sẻ chia những nỗi niềm thân phận. Cuộc đời vốn có cái cười và cái khóc. Người ta, ai cũng có thể cười theo kiểu cười của kẻ khác, còn khóc thì phải khóc bằng nước mắt của chính mình. Với tôi, thơ là âm bản của nước mắt”.

Một đoạn nhà thơ Mai Văn Hoan giới thiệu về ông như thế này: “Anh từng làm nhiều việc: ở mướn, cày ruộng, thợ rèn, công chức... Anh từng ở nhiều nơi: Nghệ An, Hà Tây, Quảng Bình, Huế... Anh từng học nhiều trường: Kinh tế kế hoạch, Đại học Báo chí, Viết văn Nguyễn Du”. Và trên hết, ông là một nhà thơ. Thơ ông một mặt thì nén như gạch: “bên thềm hoang/thiếu phụ/thoát y nằm/ngọn nến cháy/soi vầng trăng khuyết”, mặt khác lại tràn cảm xúc: “Cúi đầu con gọi mẹ ơi/Khói hương chới với đường trời chia ly/Mẹ ơi trần thế sang thì/Còn ai ngoài mẹ sống vì riêng con”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





Bài hát

Ngày mai anh sẽ khác

Dù cây cỏ vẫn mềm

Ngày mai anh sẽ hát

Bài hát là xa em.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Anh tựa vào bóng đêm

Chạm nỗi buồn mặt đất

Sương mọng thành giọt chết

Xác cỏ mềm không trôi.



Ngày mai anh về thôi

Gửi lời mưa biển nhạt

Ngày mai anh sẽ hát

Bài hát là xa em.



Khóc mẹ

Cúi đầu con gọi mẹ ơi

Khói hương chới với đường trời chia ly

Mẹ ơi trần thế sang thì

Còn ai ngoài mẹ sống vì riêng con

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Từ đất vuông đến đất tròn

Nỗi đau mất mẹ vẫn còn rưng rưng

Nỗi đau như gió khôn dừng

Bơ vơ tìm mẹ mạch rừng nẻo khơi

Con về tang mẹ mẹ ơi

Nén hương vĩnh biệt cháy trời mồ côi...



Dòng sông một bờ



Có một dòng sông mang tên em

dòng sông anh tự đặt

xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Có một dòng sông trôi vào lãng quên

nước trong như nước mắt

điều chưa đến mà sao thấy mất.



Có một dòng sông chỉ có một bờ

phía bờ kia quay mặt

dòng sông anh không qua được bao giờ...

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

null