Gương mặt thơ: Nguyễn Khắc Thạch

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ông là nhà thơ hiện đại dù dáng ông rất... cũ. Ông từng là Tổng Biên tập Tạp chí Sông Hương, tờ tạp chí nổi tiếng một thời, được in ở đấy là vinh dự của người cầm bút cả nước.

Thơ ông kiệm lời, kiệm chữ, ý nằm sau chữ và tứ ẩn sau câu. Tôi từng nói đùa với ông: Đọc thơ anh mệt hơn anh lúc làm thơ. Nhưng đọc xong thì như say, bởi nó ngấm lâu và sâu. Lại nhớ, cố nhà thơ Ngô Minh, đêm ra ga tiễn Nguyễn Khắc Thạch lên tàu ra Hà Nội học Trường Viết văn Nguyễn Du đã viết: “Bạn ơi bạn ơi rượu hay nước mắt/Cạn túi mươi đồng cạn cốc tiễn nhau/Cay đắng trong veo nồng nàn cũng trong veo/Trong veo câu thơ thương người biết khóc/Thôi bạn đi/Túi sách vở muối mè đừng để mất/Con tàu thơ không có ga dừng!”. Ấy là cái thời Huế rất đói, bạn văn gặp nhau uống rượu... trong veo, tức rượu đế mua ở quán cóc với thơ. Mà đậm đặc, mà cô đọng, mà nặng trĩu tâm can.

Ông từng tâm sự: “Không có sự lựa chọn nào cả, tôi đến với thơ như một nghiệp dĩ. Tôi nghĩ thơ là một thứ tôn giáo không có giáo chủ. Ở đây, các tín đồ của nó đều được mặc khải về sự bi hoan trần thế và năng lực sẻ chia những nỗi niềm thân phận. Cuộc đời vốn có cái cười và cái khóc. Người ta, ai cũng có thể cười theo kiểu cười của kẻ khác, còn khóc thì phải khóc bằng nước mắt của chính mình. Với tôi, thơ là âm bản của nước mắt”.

Một đoạn nhà thơ Mai Văn Hoan giới thiệu về ông như thế này: “Anh từng làm nhiều việc: ở mướn, cày ruộng, thợ rèn, công chức... Anh từng ở nhiều nơi: Nghệ An, Hà Tây, Quảng Bình, Huế... Anh từng học nhiều trường: Kinh tế kế hoạch, Đại học Báo chí, Viết văn Nguyễn Du”. Và trên hết, ông là một nhà thơ. Thơ ông một mặt thì nén như gạch: “bên thềm hoang/thiếu phụ/thoát y nằm/ngọn nến cháy/soi vầng trăng khuyết”, mặt khác lại tràn cảm xúc: “Cúi đầu con gọi mẹ ơi/Khói hương chới với đường trời chia ly/Mẹ ơi trần thế sang thì/Còn ai ngoài mẹ sống vì riêng con”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





Bài hát

Ngày mai anh sẽ khác

Dù cây cỏ vẫn mềm

Ngày mai anh sẽ hát

Bài hát là xa em.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Anh tựa vào bóng đêm

Chạm nỗi buồn mặt đất

Sương mọng thành giọt chết

Xác cỏ mềm không trôi.



Ngày mai anh về thôi

Gửi lời mưa biển nhạt

Ngày mai anh sẽ hát

Bài hát là xa em.



Khóc mẹ

Cúi đầu con gọi mẹ ơi

Khói hương chới với đường trời chia ly

Mẹ ơi trần thế sang thì

Còn ai ngoài mẹ sống vì riêng con

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Từ đất vuông đến đất tròn

Nỗi đau mất mẹ vẫn còn rưng rưng

Nỗi đau như gió khôn dừng

Bơ vơ tìm mẹ mạch rừng nẻo khơi

Con về tang mẹ mẹ ơi

Nén hương vĩnh biệt cháy trời mồ côi...



Dòng sông một bờ



Có một dòng sông mang tên em

dòng sông anh tự đặt

xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Có một dòng sông trôi vào lãng quên

nước trong như nước mắt

điều chưa đến mà sao thấy mất.



Có một dòng sông chỉ có một bờ

phía bờ kia quay mặt

dòng sông anh không qua được bao giờ...

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.