Gương mặt thơ: Nguyễn Hồng Hải

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nguyễn Hồng Hải làm thơ như một lãng tử và thơ anh cũng rất lãng tử...

Anh làm thơ từ rất sớm, là một trong những hạt nhân tiêu biểu của hội thơ trẻ Thanh Xuân đình đám một thời với những tên tuổi như: Trương Nhân Huyền, Nguyễn Sĩ Đại, Trần Quang Quý, Ngô Quang Hưng, Nguyễn Tấn Việt, Trần Hòa Bình, Nguyễn Linh Khiếu, Nguyễn Quang Thiều, Hà Văn Thể, Nguyễn Tiến Thanh... Nhiều người sau này là những tác giả quan trọng của nền văn chương Việt đương đại. Năm 21 tuổi, khi đang là sinh viên Khoa Văn Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, anh đã có tập thơ “Lời của đá” làm sửng sốt người đọc, nhất là sinh viên.

Nguyễn Hồng Hải làm thơ như một lãng tử và thơ anh cũng rất lãng tử. Sau giai đoạn sinh viên “sống chết với thơ”, ra trường, anh làm ở VTV2, mảng du lịch nên chất lãng tử có dịp bung phá. Rời truyền hình, anh về làm Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Phát thanh-Truyền hình 2, TP. Hồ Chí Minh. Và ở đây, tôi có dịp dự cuộc ra mắt thơ của anh, hiểu thêm một Nguyễn Hồng Hải, rằng làm gì thì làm, anh vẫn sẽ “chết” vì thơ.

Anh mở đầu bài thơ “Mộc Châu” bằng sự thú nhận đầy thảng thốt: “không thể kìm lòng được/ta yêu em mất rồi/những thung xanh cải trắng đầy gió/những mái nhà sàn dìu dặt mây trôi”. Nhưng em ở đây, tình yêu ở đây nó rất lãng tử, rất mơ hồ dẫu nó hiển hiện rất thật. Nó chính là chất lãng tử của thơ anh: “nhưng làm sao khác được/rượu đã lên hương/cải cũng trắng khắp đồi/hoa mận trắng sắc đào trùm sương núi/ta phải lòng em/như phải lòng những luống chè ngút ngàn Tân Lập/khi xa rồi/đành thú nhận, Mộc Châu ơi”.

Tôi cứ hình dung anh, trai mởn thế, lơ ngơ thế, trên đường. Thơ giúp anh đủ men để say, đủ tình để sống và đủ năng lượng để cống hiến. Và trên hành trình ấy, anh làm thơ như một sự không thể đừng, như một cách tự đọc tâm hồn mình.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.


NHỚ CHA



Cha ơi ly rượu con dâng

nén nhang con thắp quặn lòng nhớ cha.



thương cha

giữa cõi ta bà

quê hương dâu bể

nỗi nhà ngổn ngang...

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

lạy cha

nhang khói sắp tàn

âm dương cách biệt chiều sang đêm rồi.



kiếp người giông bão mù khơi

thân cò

lận đận

nỗi đời

xót xa.



bây giờ con lại làm cha

lại lầm lũi cõi ta bà sân si.



MỘC CHÂU



không thể kìm lòng được

ta yêu em mất rồi

những thung xanh cải trắng đầy gió

những mái nhà sàn dìu dặt mây trôi.



giá em đừng gọi ta về bản Áng

ta nào biết mùa này hoa mận hoa mơ

và trạng nguyên bên lối mòn rực lên ám ảnh

bước chân em đừng thung thăng bên suối

chắc gì ta đã phải lòng em.



giá sa mù đừng lạnh tím chiều hôm

má em đừng rực hồng bếp lửa

đừng cơm nếp dẻo

đừng cá nướng thơm

đừng rót vào ta nồng nàn rượu đỏ

và em đừng ới la câu hát

có dễ đâu ta chuếnh choáng nhịp khèn.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

giá chiều nay em đừng qua Dải Yếm

gió động Tiên đã ngừng thổi lâu rồi

còn giữ lại ngàn năm dòng nước như chuỗi ngọc

và xanh như là mắt của em thôi.



nhưng làm sao khác được

rượu đã lên hương

cải cũng trắng khắp đồi

hoa mận trắng sắc đào trùm sương núi

ta phải lòng em

như phải lòng những luống chè ngút ngàn Tân Lập

khi xa rồi

đành thú nhận, Mộc Châu ơi.




VỌNG CAO NGUYÊN



Trốn hết những tạp âm của ngày

nguyện ước chẳng cao xa gì đâu giản đơn là được chìm vào giấc ngủ

nhưng chẳng cách gì trốn được nỗi nhớ

về một chiều cao nguyên lồng lộng. Và em.



thế là ùa về ngằn ngặt sắc trời xanh

Tây Nguyên giăng giăng hư thực

thảo nguyên chói chang nắng như pha mật

con đường mòn mộng du đời nối đời tít tắp

dòng Đăk Bla bầy voi rừng tìm nước

trong giấc mơ

đại ngàn mùa này mướt mát

cà phê, bơ, xoài, sầu riêng, măng cụt

hoa dã quỳ vàng rực tháng tư.



và bầu vú những cô gái Bana, Jơ rai, Xơ đăng rười rượi thung khe

tiếng nai tác ngoài rừng bầy ong đập cánh

đỉnh Ngọc Linh mùa ninh nơng gọi nhau về hồng hoang



và hiện ra một Kon Tum của ngàn xưa bình yên

như làng nhỏ Bana với hồ ao, bàu nước

ngọn Bon San, Ngọc Kring

dãy Chư Mom Ray thao thức

nơi ngọn nguồn những Thu Bồn, Trà Khúc, Vu Gia…



anh như con thuyền độc mộc giữa cơn mơ

xoay xở phía nào cũng cao nguyên vời vợi

nhớ em

anh hóa dòng Đăk Bla huyền thoại

vẫn ngàn đời chảy từ Đông sang Tây như thế, miệt mài.

Có thể bạn quan tâm

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null