Nhà điêu khắc Lê Trọng Nghĩa: Khi đôi mắt được quyền suy tư...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Sau ba thập niên miệt mài với hình khối, đường cong và những cuộc đối thoại lặng lẽ cùng đá, gỗ, sắt, nhà điêu khắc Lê Trọng Nghĩa cho ra mắt tập tản mạn nghệ thuật mang tên Mắt nghĩ.

Cuốn sách là những ghi chép, suy tư và chiêm nghiệm của anh, như một hành trình song song giữa tạo hình và tư tưởng.

* Thưa anh, vì sao anh chọn nhan đề “Mắt nghĩ”?

Nhà điêu khắc Lê Trọng Nghĩa.
Nhà điêu khắc Lê Trọng Nghĩa. Ảnh: NVCC

- Tôi tin rằng đôi mắt ngoài chức năng thị giác, còn để tư duy và thấu cảm. Khi đôi mắt được quyền suy nghĩ, nó không còn là giác quan mà là một ý thức độc lập, nơi cảm xúc, ký ức và tri giác gặp nhau. Với tôi, mỗi đôi mắt đều có tiếng nói riêng, có quyền được nghĩ, được cảm, được sai và được thương.

Mắt nghĩ vì thế không chỉ là nhan đề, mà là thái độ sống nghệ thuật: Dám nhìn bằng trực giác, dám suy tư bằng cảm xúc. Khi ta để mắt được quyền nghĩ, nghệ thuật trở nên gần gũi hơn, con người trở nên thật hơn, cái đẹp mới có linh hồn.

* Anh có thể giới thiệu đôi nét về cấu trúc của sách? Vì sao anh chọn hình thức “tản mạn nghệ thuật” thay vì khảo cứu hay chuyên luận?

- Mắt nghĩ gồm 55 bài, chia thành 5 phần: Khởi nguyên, Đối thoại, Triết học, Bất toàn và Tái sinh như 5 chặng của một hành trình sáng tạo. Tôi chọn thể tản mạn vì nó gần với bản chất nghệ thuật hơn - không phải hệ thống luận chứng, mà là hành trình cảm xúc...

* Viết, với anh, có vai trò như thế nào trong quá trình sáng tạo?

- Viết là một hình thức điêu khắc khác, điêu khắc bằng ngôn từ. Khi viết, tôi không kể lại quá trình sáng tạo, mà đối thoại với chính mình, với những khoảng lặng mà bàn tay chưa kịp chạm tới. Trong điêu khắc, tôi trò chuyện với vật chất; còn trong viết, tôi trò chuyện với linh hồn của hình khối. Cả hai cùng đi tìm “linh hồn của hình thức”, tìm tiếng nói của cái đẹp.

* Nhiều bài trong sách cho thấy anh quan tâm đến “ký ức” và “dấu vết”. Anh có thể nói rõ hơn...

- Ký ức là vật liệu vô hình của nghệ thuật thị giác. Nghệ thuật sinh ra từ nỗi ám ảnh chống lại sự lãng quên. Từ hình khắc hươu Dabous đến pho tượng Chăm mòn vỡ, tất cả đều là tiếng nói của thời gian. Khi tôi chạm vào một vết nứt trên tượng, tôi nghe được bàn tay người xưa. Giữa chúng tôi, thời gian không chia cách, chỉ là cuộc đối thoại dài của những linh hồn biết tạo hình. Trong điêu khắc hay trong viết, điều tôi đi tìm không chỉ là hình thức, mà là dấu vết của sự sống còn lưu lại trong chất liệu.

Bìa sách Mắt nghĩ của nhà điêu khắc Lê Trọng Nghĩa. Ảnh: NVCC
Bìa sách Mắt nghĩ của nhà điêu khắc Lê Trọng Nghĩa. Ảnh: NVCC

* Các hình tượng như Venus tiền sử, Hươu cao cổ Dabous, Pompeii, hay chữ hình nêm của người Sumer... xuất hiện khá nhiều trong tác phẩm. Chúng phản chiếu điều gì về cách anh nhìn thế giới nghệ thuật hôm nay?

- Tôi tìm đến những hình tượng ấy không để hoài cổ, mà để nhận ra nhịp thở đầu tiên của nghệ thuật-nơi con người lần đầu khắc, nặn, viết để nói về chính mình. Tượng Venus bé nhỏ mà dữ dội, Pompeii bi kịch nhưng vẫn sống động trong tro bụi, và những chữ hình nêm của Sumer, tuy khô khan, lại gợi lên bài học về sự giản dị-rằng một vết khắc thôi cũng đủ mang linh hồn.

Tất cả cho tôi thấy một sợi chỉ đỏ nối liền các nền văn minh. Cái đẹp, dù qua bao tro bụi, vẫn luôn biết cách hồi sinh.

* Anh từng nói “sự bất toàn” cũng là một vẻ đẹp. “Cái chưa hoàn hảo” có ý nghĩa gì trong sáng tạo của anh?

- Tôi tin vào vẻ đẹp của cái chưa trọn vẹn. Một vết nứt trong gỗ, một đường hàn sắt thô ráp... đôi khi chính là nơi tác phẩm bắt đầu có linh hồn. Trong những vết thương của vật liệu, dường như tôi nghe được tiếng thì thầm của thời gian.

Tôi tìm thấy trong triết lý Wabi-sabi của Nhật Bản một sự đồng cảm sâu xa: Cái đẹp không ở sự hoàn mỹ, mà ở vết thời gian còn ấm trên vật thể, ở dấu vết của sống-và mất-còn lưu lại trên bề mặt yên lặng của đá, của gỗ, của con người. Chính trong cái chưa hoàn hảo ấy, nghệ thuật tìm được linh hồn, còn con người tìm thấy chính mình.

* Theo anh, hoài nghi có phải là yếu tố cần thiết trong sáng tạo nghệ thuật?

- Không có hoài nghi, nghệ sĩ sẽ ngủ yên. Chính hoài nghi khiến tôi không ngừng hỏi lại: Cái đẹp có thật không, nghệ thuật còn cần thiết không? Nhưng trong câu hỏi ấy, tôi lại tìm thấy niềm tin, rằng nghệ thuật tồn tại để đánh thức, không phải để an ủi. Tôi không sợ hoài nghi, tôi chỉ sợ sự chắc chắn…

* Bình Định trước đây (nay là tỉnh Gia Lai) với kho tàng điêu khắc, kiến trúc và di sản Champa có ảnh hưởng thế nào đến tư duy thị giác của anh? Theo anh, trong bối cảnh nghệ thuật đương đại, làm thế nào để kết nối di sản như gốm cổ Gò Sành hay điêu khắc Chăm với ngôn ngữ tạo hình mới mà vẫn giữ được linh hồn truyền thống?

- Tôi lớn lên giữa những tháp Chăm trầm mặc, những mảnh gốm vỡ lẫn trong đất ruộng. Di sản Champa dạy tôi rằng cái đẹp không ở sự hoàn hảo, mà ở sức sống ẩn trong những gì còn sót lại. Khi hàn một thanh sắt rỉ lên phiến đá hay gắn mảnh gốm cổ vào gỗ, đó là cuộc trò chuyện giữa quá khứ và hiện tại. Để kết nối di sản với ngôn ngữ tạo hình mới, ta không cần “làm mới” quá khứ, mà chỉ cần lắng nghe nó, để kể một câu chuyện khác bằng tinh thần chứ không phải hình thức.

* Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!

Có thể bạn quan tâm

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Giải mã 'năm số 9'

Giải mã 'năm số 9'

Trào lưu “năm số 9” hay "năm thế giới số 9" bùng nổ trong ngày 9/9. Không chỉ nhiều bạn trẻ hưởng ứng, chia sẻ những bài học, chiêm nghiệm của bản thân mà nhiều nghệ sĩ Việt cũng hưởng ứng.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

null