Gương mặt thơ: Hồng Thanh Quang

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Hồng Thanh Quang là nhà thơ miệt mài yêu và miệt mài viết. Anh từng có những câu thơ sửng sốt về tình yêu: “Nếu hạnh phúc trao nhau/luật trời ta cũng sửa”. Tôi đọc thơ dịch của anh từ thời sinh viên. Ngày ấy, dịch thơ Nga thì Hồng Thanh Quang rất nổi tiếng cùng vài người nữa. Hồi đầu những năm 80 của thế kỷ trước, tôi gặp anh tại Hiệu sách Nhân dân Pleiku khi cả 2 người cùng vào mua sách. Anh khi ấy là sĩ quan trẻ của Quân đoàn 3.

Sau này, anh ra Hà Nội làm báo, từng là Phó Tổng Biên tập Báo Công an nhân dân, rồi Tổng Biên tập Báo Đại Đoàn Kết. Nhưng với thơ, anh luôn là người tình đắm đuối và chung thủy. Nhiều người yêu thơ Gia Lai còn nhớ những câu thơ của anh khi chia xa Pleiku: “Càng xuống đèo anh càng nhớ em hơn...”.

Không chỉ đắm đuối, yêu thơ, anh còn có công rất lớn với thơ. Một thời anh “cầm” chương trình thơ trên truyền hình hàng tuần. 2 năm vừa rồi, anh liên tục in thơ, trong đó có 3 tập “Cỏ bạc triền đê” 1, 2, 3 dày khoảng 1.300 trang.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.




CUỐI CON ĐƯỜNG SẼ KHÔNG AI ĐỢI TA


Cuối con đường sẽ không ai đợi ta

Mặt trời lặn vẫn ngoài ta với

Bụi bazan đỏ nỗi buồn đắm đuối

Cháy xanh ngời còn một vạt rừng chăng?


Tôi trở về nơi đã khép vầng trăng

Như chưa sống, chưa yêu, chưa hát

Người đàn bà ngực trần bỏng rát

Tuổi trẻ tôi, em giấu đâu rồi?


Bao nước mắt lăn tròn đá sỏi

Bao niềm vui hóa lá ngủ vùi

Bao giận dữ, ghen hờn đốt trụi

Những câu thơ... trầm tích nơi nào?


Tôi một mình đứng dưới thanh cao

Những cổ thụ muôn đời thiếu tán

Bao năm rồi, lòng còn thấy hạn

Một cái nhìn không hữu ý từ em.


Cuối con đường lại ngút ngát cao nguyên

Ta đã mệt rồi chăng, hả gió

Lại hối thúc bên tai mình tiếng thuở

Suốt một thời mơ hái mặt trời đêm...


Minh họa: H.T

Minh họa: H.T






NGỠ NGÀNG


Không còn thấy mới trong những cái mới

Những người vừa quen đã chẳng lạ lẫm gì

Những lối chưa từng đi lại vẫn dẫn tới những nơi đã đến

Gặp gỡ nào cũng báo những chia ly…


Không nuối tiếc những gì không tái ngộ

Niềm vui nào cũng sẽ dần qua

Những chưa biết chỉ tuyền điều đã biết

Ngỡ tương lai chẳng khác những ngày xưa.


Yêu chưa đủ, đã mệt rồi thân xác

Nỗi buồn lưu trong cả nụ cười

Không tại tuổi, phải vì ta đã sống

Một đời riêng gánh vận hạn bao người?








Ủ CÂU THƠ CŨ VÀO MEN LÁ


Ủ câu thơ cũ vào men lá

một chiều say lại với cao nguyên

vượt bao nhiêu dốc không hề xá

miễn là đêm tới rạng ngời em.


Chao ôi môi mắt thơm hương nắng

tiếng hát êm đềm như suối reo

nhìn đâu cũng thấy toàn trong sáng

một gót chân trần theo mãi theo.


Em chưa tóc ngắn chưa gió bụi

hạnh chấm vai gầy nâu rất nâu

tôi chưa thi sĩ thơ lầm lũi

cắn ngón tay buồn không biết đau.


Thế thôi rồi đã rời phương khác

đèo nối chân đèo xuôi cứ xuôi

hai mươi năm mất trong khoảnh khắc

em đã phương người như lũ trôi.


Giờ tôi trở bước sao lạ quá

những lối bao lần ai với ai

ủ câu thơ cũ vào men lá

nghe trái tim mình duyên đã cai...

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.