Điều chưa biết về bức tranh đắt nhất Việt Nam

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Kỷ lục đấu giá của tranh Việt thuộc về bức "Chân dung cô Phương" của danh họa Mai Trung Thứ, với giá gõ búa 3,1 triệu USD (hơn 72,7 tỷ đồng). Nói về bức tranh này, họa sĩ Lê Thiết Cương cho biết bức tranh này là tác phẩm khi làm bài tập của danh họa Mai Trung Thứ.

Bức tranh triệu USD của Mai Trung Thứ

Họa sĩ Lê Thiết Cương giới thiệu đến công chúng cuốn sách Trò chuyện với hội họa trong bộ 4 cuốn sách viết về mỹ thuật, hội họa Việt Nam. Tác phẩm chọn lọc từ hàng loạt bài viết về hội họa của nam họa sĩ đã đăng rải rác trên các báo và tạp chí từ năm 2005 đến nay.

Cuốn sách dày hơn 500 trang, gồm 3 chương với hơn 70 bài viết về mỹ thuật, gốm, điêu khắc, hội họa hiện thực, cổ động chiến tranh, tranh truyền thần… Ở mỗi bài viết đều có in kèm tranh của các họa sĩ được nhắc tới trong bài.

Lễ giới thiệu sách Trò chuyện với hội họa của họa sĩ Lê Thiết Cương được tổ chức ngày 3/6 tại Hà Nội.
Lễ giới thiệu sách Trò chuyện với hội họa của họa sĩ Lê Thiết Cương được tổ chức ngày 3/6 tại Hà Nội.

Tại lễ giới thiệu sách, họa sĩ Lê Thiết Cương bày tỏ sự vui mừng khi 15 năm gần đây, hội họa Việt Nam đã có thị trường ngách, có nhiều buổi đấu giá trong và ngoài nước. Cũng trong 15 năm này, hội họa bắt đầu có khách người Việt. Tuy nhiên, ông mong muốn chia sẻ thẳng thắn về lý do mọi người lại ca tụng bức Chân dung cô Phươngcủa Mai Trung Thứ.

"Đây là tranh bài tập. Ông học khóa đầu tiên năm 1925, và ông vẽ bức này vào năm 1930. Bức tranh này là bài tập của ông và không có nét riêng nào. Giá của bức tranh không chỉ được quyết định bởi giá trị nghệ thuật. Bức tranh này được săn đón là vì nó thuộc dòng tranh Đông Dương và mốt của nhà sưu tầm thời đó. Sau này ông có con đường riêng là kết hợp đồ họa với hơi hướng tranh Đông Hồ… Đây mới là phong cách riêng của Mai Trung Thứ", họa sĩ Lê Thiết Cương nêu.

Bức "Chân dung cô Phương" của danh họa Mai Trung Thứ được gõ búa với giá 3,1 triệu USD (hơn 72,7 tỷ đồng).
Bức "Chân dung cô Phương" của danh họa Mai Trung Thứ được gõ búa với giá 3,1 triệu USD (hơn 72,7 tỷ đồng).

Ông cho rằng không phải ngẫu nhiên mà vào năm 1925, Pháp lại khai giảng khóa đầu tiên của Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương tại Hà Nội. "Người Pháp nhìn thấy Việt Nam có truyền thống về hội họa nên họ quyết định thành lập trường Mỹ thuật Đông Dương. Nhìn lại những tác phẩm của hội họa Việt Nam hiện đại có thể thấy những tác giả thành công nhất chính là những tác giả kết hợp được truyền thống với hiện đại. Ví dụ điển hình là họa sĩ Nguyễn Tư Nghiêm", họa sĩ Lê Thiết Cương nêu.

Mất bạn vì viết phê bình

Nội dung của cuốn sách có nhiều điểm tương đồng với một cuốn phê bình hội họa, tuy nhiên họa sĩ Lê Thiết Cương nhất quyết không đưa hai chữ "phê bình" lên bìa. Ông chia sẻ thẳng thắn lý do là "không dám", bởi phê bình là phải có chê.

"Có hai lần tôi viết bài chê và mất hai người bạn. Khả năng nghe phản biện của họa sĩ Việt rất kém. Vì vậy, tôi không phê nữa, đối với tôi bạn là tài sản và tôi trân trọng tình bạn hơn. Sai đúng trong một bản phê bình không để làm gì. Muốn viết được phê bình điều đầu tiên là phải vô sở cầu, vô tâm", họa sĩ Lê Thiết Cương nói.

Tại lễ ra mắt sách, khán giả còn được chiêm ngưỡng 40 tác phẩm hội họa chọn lọc của mỹ thuật Việt Nam thuộc bộ sưu tập tranh của Gallery39.
Tại lễ ra mắt sách, khán giả còn được chiêm ngưỡng 40 tác phẩm hội họa chọn lọc của mỹ thuật Việt Nam thuộc bộ sưu tập tranh của Gallery39.

Nói thêm về các tác phẩm phê bình hội họa hiện nay, ông cho rằng nhiều tác phẩm phê bình hội họa nhưng lại được viết theo lối tản văn. Người viết chơi chữ, điệu đà, múa quanh các tác phẩm hội họa ấy. "Thêm trường hợp khác là viết cả cuốn phê bình nhưng chỉ viết về một người mà đặc biệt là toàn khen. Tôi cho rằng đó là vô nghĩa", họa sĩ Lê Thiết Cương nêu.

Với ông, khi viết về một tác phẩm hội họa phải tập trung vào hình thức. Hình thức của hội họa bao gồm hình, màu, bút pháp, chất liệu, bố cục… Đây là tất cả nguyên liệu tạo nên hội họa.

"Khi viết về một tác phẩm bạn phải tập trung hoàn toàn vào hình thức. Đây là những điểm để từng cá nhân chứng minh bản thân có sự khác biệt, sáng tạo, tìm tòi, nghiên cứu… Tác phẩm tôi sưu tầm đều toát lên câu chuyện đó. Tôi không mua các bức tranh một cách ngẫu nhiên. Tất cả điều khác lạ đều đóng góp cho nền hội họa Việt Nam", họa sĩ Lê Thiết Cương cho biết.

Cuốn sách gồm ba chương: Chương I của Trò chuyện với hội họa mang tên Mỹ thuật Đông Dương và Khóa Kháng chiến Tô Ngọc Vân viết về bộ tứ Nghiêm Liên Sáng Phái đến các họa sĩ Đào Đức, Lưu Công Nhân, Linh Chi, Trần Lưu Hậu…

Chương II Giai đoạn tiếp theo tổng hợp các bài viết về lứa họa sĩ tiếp nối như Lý Trực Sơn, Trịnh Thái, Nguyễn Hải, Nguyễn Quốc Thái, Đào Hải Phong, Đinh Ý Nhi, Trương Tiến Trà, Lập Phương… Những câu chuyện chung về mỹ thuật là tên của chương III - chương được ví như tranh cổ động, ký họa chiến tranh, tranh truyền thần của nghệ thuật Việt…

Theo Gia Linh (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...