Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Thật thú vị, ở tuổi lục tuần, nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng chợt bùng lên những câu lục bát mang giọng điệu ngây ngất tầng mây, thấm cảnh sắc núi rừng, sử thi đại ngàn: “Lưỡi rìu đá triệu mùa xuân/Níu An Khê lại châu tuần năm châu/Ngút ngàn gió Á mưa Âu/Khói sương tiền sử bắc cầu tinh mơ” (Bên địa tầng sơ kỳ Đá cũ An Khê); “Dầm chân mưa gió cao nguyên/Anh thành lau sậy bản quyền hoang sơ/Nghe con cá nhét Pô Kô/Nói cùng cà đắng bên bờ Sê San” (Thổ cẩm Tây Nguyên); “Triệu năm trước lửa thét gào/Nên giờ giọng núi vẫn hào sảng riêng/Một ngôn từ đẫm Tây Nguyên/Rễ cuồng phóng rễ gừng điên dại gừng” (Núi lửa Chư Đăng Ya).

anh-pham-quy.jpg
Núi lửa Chư Đăng Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Nguyễn Thanh Mừng đi mê mải trong địa tầng xứ sở chinh chiêng, rừng già, voi phục. Ông tìm về bản thể hoang sơ trinh nguyên của thiên nhiên muôn đời lộng lẫy. Tìm đến trong nhịp điệu khoan hòa nhựa sống của một Tây Nguyên rừng rực thanh xuân.

Lục bát Nguyễn Thanh Mừng như tìm thêm cơn cớ để tung tẩy thăng hoa cùng cao nguyên muôn sắc: “Bạc đầu, chữ nghĩa đèo bòng/Bền câu lau sậy đong dòng gõ lim/Nụ hôn đá nổi mây chìm/Nghe tan lắng giữa im lìm kiêu sa” (Mùa xuân, về lại rừng cam Nghĩa Sĩ); “Ngẩn ngơ theo mắt hươu nai/Nhìn rừng già thấy lộc đài trẻ trung/Thấy măng non giữa tre lùng/Tình anh hoang dã hóa nhung trong đầu” (Thác Chín tầng ở Tây Nguyên); “Nhét ba lô cả dốc đèo/Nhà rông chín bậc thác reo chín tầng/Tìm trong bóng lửa linh thần/Nước non bản mệnh quây quần hổ voi” (Gia Lai một hai ba).

nha-tho-nguyen-thanh-mung-trai-va-nha-tho-le-van-ngan-trong-mot-lan-leo-nui-anh-duc-tuan.jpg
Nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng (trái) và nhà thơ Lê Văn Ngăn trong một lần leo núi. Ảnh: ĐỨC TUẤN

Cảm thức núi-biển như âm với dương cũng hiện hữu đầy đặn trong thơ Nguyễn Thanh Mừng. “Gốc duyên hải bén cao nguyên/Núi cầm tay biển mà nên ngọt lành/Củ khoai trút áo vô danh/Bao nhiêu nước lửa để thành tuổi tên” (Khoai lang Lệ Cần); “Người từ duyên hải ngập ngừng/Lên rừng nghe rót núi rừng vào ly/Ngày con nhạn biển thiên di/In dòng nhật ký dưới vì sao ngông (…)/Cao nguyên ghềnh thác trập trùng/Ngất ngây môi mắt bập bùng tóc râu/Non cao thắt ruột biển sâu/Ly cà phê cũng trong nhau lở bồi” (Ly cà phê cao nguyên); “Bao nhiêu núi lẻ Trường Sơn/Như bầy chim nhỏ lượn vờn ra khơi/Cù lao dụi mắt biển trời/Một thềm lục địa ngút hơi đất liền” (Từ cao nguyên về duyên hải)...

Đất và người Tây Nguyên như thêm nồng nàn tươi mới trong hồn thơ xứ biển Nguyễn Thanh Mừng. Có thể nói, đó là một cốt tình duyên hải cao nguyên.

Có thể bạn quan tâm

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null