Vì màu xanh của đất

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Thuở còn học trung học đệ nhất cấp, tôi theo ngoại ngữ chính là tiếng Anh. Bộ sách giáo khoa Tiếng Anh Ngày Nay (English For Today) làm tôi ấn tượng và nhớ mãi 2 chủ đề về “người gác rừng” và tâm trạng mong mưa của người nông dân tên Lâm. Có lẽ, nỗi mê say về một thiên nhiên đầy màu xanh đã ăn vào máu thịt từ khi còn bé mà tôi mê thích đến nỗi thuộc lòng 2 bài ăm ắp màu xanh này.
Lên đại học, ưu tiên số một của tôi là Khoa Thủy lâm (Khoa Lâm nghiệp hiện nay). Vậy nên tôi nộp đơn xin thi tuyển vào Học viện Quốc gia Nông nghiệp cộng thêm Khoa Toán bên Trường Sư phạm để dự phòng. Kết quả, tôi đỗ cả 2 và ngay lập tức chọn theo học ngành nghề rừng mình yêu thích.
Ra trường, tôi nhận quyết định phân công tác về tỉnh Sông Bé (cũ). Sau một thời gian, tôi xin chuyển về Gia Lai-Kon Tum, quê hương thứ 2, nơi mà tôi luôn có cảm giác sẽ là chốn để mình nương tựa về công việc, tình thân và ở đó còn nhiều kỷ niệm không quên. Nguyện vọng của tôi nhanh chóng được giải quyết.
Về lại chốn xưa, đón nhận tôi là một huyện nghèo phía Bắc tỉnh, nơi gánh chịu sự tàn phá nặng nề của chiến tranh, bom đạn và chất khai quang làm vỡ nát màu xanh của rừng, những mảnh xanh canh tác nông nghiệp cũng trở nên chắp vá, tạm thời. Trong 5 năm ở đó, tôi đã kịp góp một phần nhỏ công sức và chuyên môn của mình để tái tạo, phủ xanh hàng ngàn héc ta đất trống đồi trọc thành rừng thông đầy sức sống.
Kông Chro, An Khê, Ia Pa là vùng đất đáng nhớ tiếp theo trong tôi với từng mảng xanh của bạch đàn, keo lai được lần lượt lấp đầy. Giai đoạn được điều động về Sở, là một chuyên viên về lâm sinh, tôi có điều kiện đi khắp tỉnh để nhận thấy rằng việc trả lại màu xanh cho đất sẽ rất dài lâu, sẽ mất nhiều công sức, tiền của và không chỉ từng đó.
Không gian xanh tại hồ Diên Hồng (TP. Pleiku). Ảnh: Phan Nguyên
Không gian xanh tại hồ Diên Hồng (TP. Pleiku). Ảnh: Phan Nguyên
Điều kiện lập địa (thời tiết, khí hậu, thổ nhưỡng, địa hình) chung của Gia Lai rất thuận lợi cho các loại cây trồng rừng phát triển. Chất lượng rừng được nghiệm thu trên hầu hết địa bàn là những con số đầy lạc quan. Một lần, tôi được phân công hướng dẫn kiêm phiên dịch cho một đoàn khách của Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên hợp quốc (FAO) tham quan và khảo sát tái sinh rừng tại tỉnh; thấy mật độ sống của khu rừng thông 3 lá trồng ở Mang Yang, khách trong đoàn trầm trồ và bày tỏ sự ngạc nhiên.
Một chuyên gia người Ấn Độ nói với tôi: “Người trồng rừng ở đây hạnh phúc quá! Bên Ấn, trồng xong, tỷ lệ sống rất thấp, thường không quá 50%”. Sự thuận lợi về điều kiện lập địa đúng là vốn quý trong tái tạo màu xanh cho đất tại Gia Lai, chỉ cần đúng thời vụ, đúng giống cây mà chọn.
Vui mừng nhất là được ngắm những cá thể bắt đầu đâm chồi non sau một thời gian ngắn xuống đất. Cứ mỗi năm qua, tầm mắt cứ phải ngước dần lên theo sức tăng trưởng chiều cao và không thể không buồn tiếc cho vài cây bỗng khô cành, héo lá. Ngậm ngùi khi có nơi rừng chẳng còn vì thay đổi... quy hoạch. Có những khoảnh rừng tôi đã sống qua hàng chục năm, có nơi chỉ ghé tham quan, làm việc, tất cả đều đem đến cho tôi cảm xúc tràn đầy khi có dịp trở lại, nhất là nơi từng hàng cây lớn lên có sự tái sinh và chăm sóc trực tiếp của mình. 
Khi bỏ rừng về phố, chứng kiến hàng loạt cây cổ thụ bị chặt bỏ khỏi vỉa hè vì áp lực chỉnh trang phát triển đô thị, tôi không thôi buồn và tiếc. Sau gần 10 năm thì tâm trạng đã khả quan hơn khi công bằng mà so sánh với nhiều tuyến đường Yên Đổ, Tăng Bạt Hổ, Lê Hồng Phong của Phố núi trước đây hiếm hoi cây xanh giờ đã rợp bóng. Các đại lộ mới đều trồng bù thích đáng.
Có lẽ chỉ tầm 5 năm nữa, Pleiku lại là “Phố núi cây xanh” như đã từng. Tôi thì có “đánh chết không bỏ”, mê màu xanh của lá, của cây như mê người tình mà chắc đâu chỉ riêng tôi, ai mà chẳng muốn được sống giữa cây lá, trong lành và khoáng đạt...
NGUYỄN NGHI

Có thể bạn quan tâm

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
null