Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

(Kính tặng thầy-cô giáo của tôi)

images1755896-thay-giao-toi.jpg
Tranh minh họa. Nguồn: Internet

Từ ngày vỡ chữ làm người

Con chưa kịp nói một lời tạ ơn

Tóc giờ nhuốm khói cùng sương

Muộn màng dâng chén rượu suông ơn thầy.


Một dâng là chén rượu đầy

Kính thầy, con nhớ những ngày ban sơ

Ngác ngơ trong thuở dại khờ

Run run mấy chữ i tờ chưa nên.


Tuổi thơ ngụp giữa đồng sâu

Giấc mơ lơ lửng lưng trâu tới trường

Bậm môi bấm chặt đường trơn

Áo quần xộc xệch tóc rơm rối bù.


Thầy thì ống thấp ống cao

Băng đèo lội suối vượt bao nhọc nhằn

Lặng thầm gieo chữ trên ngàn

Gieo mầm mơ ước cho đàn trẻ thơ.


Nơi thung lũng ngút trùng xa

Thầy như cánh cửa mở ra bầu trời

Cho con hiểu đời bao la

Mà ôm khát vọng vượt qua phận nghèo.


Hai dâng là chén rượu cay

Kính thầy, con nhớ những ngày đói cơm

Dằng dặc những bước đường trơn

Từ thung lũng vắng đến nơi thị thành.


Áo cơm ghì sát vai thầy

Vẫn không ngăn được niềm say với nghề

Khơi lên ngọn lửa đam mê

Gieo niềm tin, nỗi thiết thê làm người.


Vịn khao khát ấy con đi

Bao phen vấp ngã lại ghì đứng lên

Gột mình tìm trắng giữa đen

Khơi trong giữa đục, tìm sen giữa bùn.


Ba dâng là chén rượu thơm

Con về đồng vắng rạ rơm. Kính thầy!

Rưới lên cỏ, vút trời mây

Cao xanh đâu đó bước thầy thong dong.


Chuyến đò đã khuất bên sông

Người đưa về chốn hư không. Mỉm cười.

Vẫn nghe từ tận đáy lòng

Bao lời thầy dạy lắng trong tim mình.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.