Sró một thời...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Từ trung tâm huyện Kông Chro (tỉnh Gia Lai) đi chừng 30 km là đến xã Sró. Thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước, nhiều lần trong các chuyến công tác, tôi đã qua lại nơi đây. Kỷ niệm thì nhiều, nhưng tôi nhớ nhất là hồi chú Trần Quốc Bảo làm Bí thư Huyện ủy.

Ngày đó, cơ quan Huyện ủy K7 đứng chân tại lưng chừng một sườn núi, dưới tán rừng già, bên dòng Đak Pơ Kơ. Vào mùa khô, nước trong xanh biêng biếc và có nhiều loại tôm cá, là nguồn thực phẩm góp phần cung cấp cho dân làng và các cơ quan đứng chân.

Đường từ K8 (An Khê) đến K7, luồn rừng, vượt suối sông, trèo lên những con dốc dựng đứng, đó là con đường giao liên bí mật, mất chừng gần 1 ngày đường thì đến nơi. Cánh giao liên chúng tôi thường gọi là đi trực.

Giữa quãng đường ấy là điểm hẹn gặp nhau của giao liên 2 đơn vị để giao tài liệu, bàn giao khách (nếu có khách). Hôm ấy, có lẽ vì một lý do nào đó mà giao liên phía K7 không thể đến đúng hẹn. Chờ mãi không được, trong khi tài liệu tôi mang theo lại là loại vừa tuyệt mật vừa hỏa tốc nên không thể chậm trễ, tôi liền đem đến nơi nhận là K7. Mỗi lần đi như vậy, anh em giao liên gọi là “trực suốt”. Tất nhiên, đã là giao liên thì ai cũng thông thạo những con đường bí mật.

Nhưng đã buộc phải “trực suốt” thì việc cảnh giác với kẻ thù cần đặt lên hàng đầu. Bởi vậy hôm đó, tôi đến K7 khi trời đã về chiều, người mệt nhoài vì đói và khát.

z6091959127478-ae55615a37362c46e3583fc285550b8e.jpg
Trụ sở UBND xã Sró hôm nay. Ảnh: Đ.M.P

Ký nhận xong tài liệu, thấy tôi có vẻ mệt mỏi, chú Trần Quốc Bảo liền nói: Bữa nay không có công văn giấy tờ gấp nào chuyển về tỉnh, cháu ở lại ngủ với các chú, ngày mai hãy về K8.

Nghe ông nói, bụng tôi thì mừng, nhưng dạ thì lo. Lo là vì “ở nhà” mọi người không thấy tôi về thì không yên tâm, khéo lại di dời chỗ ở, tránh trường hợp tôi đi dọc đường bị địch phục kích bắt, khai ra nơi trú chân của cơ quan. Điều ấy cũng là lẽ thường cảnh giác trong chiến tranh.

Rồi chú Trần Quốc Bảo nói với chị Nguyễn Thị Liên-chị nuôi của Huyện ủy K7 nấu cháo gà cho tôi... bồi dưỡng. Trong câu chuyện với tôi, chị Liên tâm sự: Quê chị ở Quảng Ngãi, đi thoát ly được lãnh đạo động viên rằng nhiệm vụ gì được phân công mà cố gắng hoàn thành đều vinh dự như nhau. Vì thế, chị yên tâm với vai trò chị nuôi.

Chị khuyên tôi cũng vậy, giao liên cũng là nhiệm vụ cách mạng, góp phần nhỏ của mình vào công cuộc giải phóng miền Nam thống nhất nước nhà là vinh quang lắm. Đêm rừng già xa vùng địch chiếm, im tiếng súng của kẻ thù, giấc ngủ đến với tôi trong yên bình, không chút lo sợ đạn bom, lại nghe lời động viên của chị Liên mà ấm lòng. Sau này, chị Liên là Chủ tịch Hội Liên hiệp phụ nữ huyện Kông Chro và là vợ của anh Nguyễn Ngọc Trận-nguyên Chủ tịch Hội Nông dân tỉnh.

Nhớ có một lần, cũng tại vùng này, nơi trạm xá K7 đứng chân, tôi bị sốt rét nặng và kéo dài. Hai bên mông vì tiêm thuốc bị áp xe, không thể đi lại được cho nên... phải “định cư” ở trạm xá khá lâu.

Một hôm, biệt kích Mỹ phát hiện trạm xá, chúng gọi đổ thêm quân. Sau khi bắn phá bằng phi pháo, chúng tập kích vào trạm xá. Các thương-bệnh binh đang điều trị ở đây được các thầy thuốc và cán bộ, chiến sĩ nhanh chóng đưa ra khỏi vòng vây của địch. Tôi được chú Hoàng Thanh Trung (lúc đó là Trưởng đài 15 W) cũng nằm điều trị ở đây cõng trên lưng thoát ra khỏi sự nguy hiểm dưới làn đạn rocket từ trực thăng Mỹ phóng xuống.

Đầu tháng 10 vừa qua, tôi trở lại A13-Sró. Dọc con đường bê tông chạy ngang qua là những đồi cây trái xanh tốt, xa xa là cánh rừng nguyên sinh. Nhớ khi xưa, trong những cánh rừng này, nhiều cơ quan, đơn vị đứng chân được che chở bởi những cánh rừng xanh quanh năm và người dân địa phương, mà dẫu có bao lần càn quét, lùng sục, tìm kiếm, đánh phá ác liệt của bọn lính Mỹ-ngụy cũng chẳng thể phát hiện.

Ở đây còn là “trung gian” của con đường vận tải hàng hóa của cách mạng từ các cửa khẩu phía Phú Yên, Bình Định lên các tỉnh Nam Tây Nguyên an toàn tuyệt đối. Và, ở vùng đất này, ngày xưa còn có những làng người Kinh định cư.

Ngày nay, A13 được chia thành 3 đơn vị hành chính cấp xã và được huyện Kông Chro đầu tư hạ tầng sản xuất và xã hội khá ổn. Dẫu đã chia tách nhưng xã “gốc” A13-Sró vẫn còn diện tích tự nhiên gần 30.000 ha, 915 hộ/4.900 khẩu với 8 thôn, làng, 88% là đồng bào dân tộc Bahnar sinh sống.

Tuy vẫn là xã đặc biệt khó khăn, với 415 hộ nghèo, chiếm 40,46% dân số, nhưng bà con nơi đây đã dần tiếp thu lối canh tác mới, trồng các loại cây có giá trị kinh tế như: mía, bắp, lúa, mì, cây ăn quả...

Mới đây, Nhà máy Đường An Khê đã tổ chức kết nghĩa với xã, cam kết sẽ phối hợp với chính quyền địa phương nắm vững tình hình phát triển kinh tế-xã hội, đời sống, tâm tư, nguyện vọng của người dân; ưu tiên đầu tư vốn, giống, phân bón, cơ giới hóa; lồng ghép các chương trình mục tiêu quốc gia nhằm phát triển kinh tế-xã hội tại địa phương.

Có thể bạn quan tâm

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi ở Gia Lai

(GLO)- Những năm qua, cấp ủy, chính quyền các địa phương trong tỉnh đã triển khai hiệu quả các dự án thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế-xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi giai đoạn 2021-2025. Nhờ đó, diện mạo nông thôn miền núi có nhiều khởi sắc, đời sống người dân được cải thiện đáng kể.

Eo Gió luôn là điểm đến hấp dẫn của du khách trong và ngoài tỉnh. Ảnh: Đức Thụy

Du lịch gắn với sản phẩm OCOP: Hướng đi bền vững của Quy Nhơn Đông

(GLO)- Phường Quy Nhơn Đông (tỉnh Gia Lai) không chỉ nổi tiếng với Kỳ Co, Eo Gió, Hòn Khô… mà còn hấp dẫn du khách bởi nguồn hải sản phong phú. Phát triển du lịch gắn với sản phẩm OCOP đang trở thành hướng đi bền vững, giúp nâng tầm thương hiệu và mang lại sinh kế ổn định cho người dân.

Xã Gào có nhiều tiềm năng phát triển nông nghiệp công nghệ cao và năng lượng tái tạo. Ảnh: Quang Tấn

Khởi sắc trên vùng đất 2 lần được phong anh hùng

(GLO)- Xã Gào (tỉnh Gia Lai) là địa phương 2 lần được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Ngày nay, vùng đất này đã và đang đổi thay mạnh mẽ trong công cuộc xây dựng nông thôn mới, phát triển kinh tế-xã hội (KT-XH) và giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống.

Xã An Toàn trong diện mạo mới

Xã miền núi An Toàn khởi sắc

(GLO)- Là xã miền núi xa xôi, giao thông cách trở, trước đây, đời sống của người dân xã An Toàn (tỉnh Gia Lai) gặp rất nhiều khó khăn. Đến nay, vùng đất này đã khởi sắc nhờ sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, cùng nỗ lực vươn lên của cán bộ, đảng viên và người dân địa phương.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Binh đoàn 15 cho dân mượn đất trồng lúa

Binh đoàn 15 cho dân mượn đất trồng lúa

(GLO)- Những ngày này, đến làng Tung Breng (xã Ia Krái, tỉnh Gia Lai), chúng ta dễ dàng nhận thấy một màu xanh bạt ngàn của đồng lúa đang thì con gái. Để có được cảnh sắc đó, Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 715 (Binh đoàn 15) đã cho công nhân và người dân mượn gần 100 ha cao su đang tái canh để trồng lúa.

Anh Phùng Minh Tuấn (thôn Phú Cường, xã Chư Sê) phấn khởi vì mía tím được mùa, được giá.

Ngọt ngào mùa mía tím

(GLO)- Dọc các tuyến đường vùng cao nguyên Gia Lai, sắc tím của những bó mía tươi rói phủ đầy, trở thành món quà quê được nhiều người ưa chuộng. Nhờ cây mía tím, nông dân nơi đây có thêm nguồn thu nhập ổn định, đời sống ngày càng được nâng cao.

null