Sắc màu Tây Nguyên giữa lòng Hà Nội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi vừa đến tham quan Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam (số 66 Nguyễn Thái Học, quận Ba Đình, Hà Nội). Tại đây, tôi thêm một lần được chiêm ngắm một số tác phẩm của các họa sĩ vẽ về chủ đề Tây Nguyên với nhiều ấn tượng thú vị.

Trước hết, tôi tìm đến phòng trưng bày có tranh của họa sĩ Xu Man (1925-2007). Ông là họa sĩ tài danh người Bahnar, người được xem là cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên. Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam hiện lưu giữ khá nhiều tác phẩm của ông, nhưng về trưng bày chỉ thấy bức “Làm sạch thóc để nộp cho Nhà nước” kích thước 44,2 cm x 60 cm do ông vẽ chung với họa sĩ Huỳnh Văn Thuận (1921-2017) năm 1981 được treo tại phòng tranh màu nước.

Qua phòng tranh sơn mài, bức tranh thứ 2 về Tây Nguyên mà tôi thấy là tác phẩm “Ngày mùa”, kích thước 91,4 cm x 122,2 cm, sáng tác năm 1980 thuộc thể loại sơn mài của họa sĩ Nguyễn Hoàng Kim (1944-1981). Tác phẩm khắc họa cảnh lao động của đồng bào Tây Nguyên, cụ thể là giã gạo, sàng sảy, đi làm rẫy trở về, bối cảnh là những ngôi nhà sàn, nhà rông mái lá nằm chen trong những tán cây. Màu sắc trầm nhưng sáng, đường nét tinh tế và sống động, toát lên vẻ đẹp giản dị và thanh bình.

Khách thưởng lãm tác phẩm “Tây Nguyên bao la” của anh em họa sĩ Nguyễn Như Hoành và Nguyễn Như Huân. Ảnh: Lan Anh

Khách thưởng lãm tác phẩm “Tây Nguyên bao la” của anh em họa sĩ Nguyễn Như Hoành và Nguyễn Như Huân. Ảnh: Lan Anh

Bức tranh thứ 3 có tên “Làm gạo” của họa sĩ Nguyễn Thế Vinh (1926-1997) sáng tác năm 1980, thể loại sơn mài. Trung tâm bức tranh là hình ảnh 6 cô gái chia làm 2 nhóm: cận cảnh là nhóm 4 người đang giã gạo, còn nhóm 2 người đang sàng sảy dưới chân nhà sàn ở phía xa. 6 người là 6 động tác khác nhau thực hiện 2 công đoạn cơ bản trong việc làm gạo hàng ngày của người phụ nữ Tây Nguyên. Bức tranh càng trở nên chân thực có hồn hơn khi điểm xuyết vài con gà đang mải mê nhặt thóc ở trung cảnh.

Bức tranh thứ tư là “Mùa xuân Tây Nguyên” của họa sĩ Trần Hữu Chất (SN 1933) sáng tác năm 1962, kích thước 120 cm x 97 cm, thuộc thể loại sơn khắc. Các gam màu xanh, đỏ, trắng, vàng khắc họa người, động vật, cây cối, nhà cửa trên nền đen vừa tương phản vừa hài hòa tạo sự nổi bật, rực rỡ; các đường nét và chi tiết được chau chuốt tỉ mỉ, chính xác càng khiến tác phẩm trở nên sinh động và cuốn hút.

Hàng trăm nhân vật trong tranh được chia thành nhiều nhóm, mỗi nhóm tập trung vào một hoạt động: uống rượu ghè, quây quần bên bếp lửa, kéo pháo, nhảy múa cùng chiêng trống, giã gạo, chở lương thực, ăn uống, vui chơi… quanh trung tâm tác phẩm là cây nêu treo cờ đỏ sao vàng và ảnh Bác Hồ trên nhà rông. Tại đây, hình ảnh anh bộ đội và người dân Tây Nguyên được đan cài, gắn kết với nhau thể hiện tình quân dân đoàn kết trong kháng chiến chống Mỹ.

Một tác phẩm khác cũng gây ấn tượng mạnh cho tôi là “Tây Nguyên bao la” của anh em họa sĩ Nguyễn Như Hoành (1911-1985) và Nguyễn Như Huân (1922-2005) sáng tác năm 1960 với kích thước 120,5 cm x 240 cm, gồm 4 mảnh ghép, thuộc thể loại sơn khắc. Hai màu chủ đạo được dùng để thể hiện không gian mênh mông hùng vĩ của Tây Nguyên là xanh-khắc họa những dòng suối, cây cối và đen dùng để diễn tả đất đai, núi non.

Tại đây, con người sống hòa mình trong thiên nhiên hoang sơ mà gần gũi với cảnh những cô gái đắm mình trong dòng suối, vui vẻ cõng nước về làng, những chàng trai cường tráng đang giương cung nỏ đi săn trong rừng, những chú nai vàng băng mình qua khe, những chú công đang xòe đuôi nhảy múa, những cánh chim chao liệng trên bầu trời, người dân lao động hăng hái trên mảnh đất rẫy vừa khai hoang, thấp thoáng đôi tình nhân đang hò hẹn dưới bóng cây. Rồi hình ảnh ngôi nhà rông, nhà sàn với các sinh hoạt hàng ngày: cho gà ăn, giã gạo, lấy củi, thả bò, múa hát, trồng cây nêu treo cờ cách mạng… Những màu vàng, nâu, trắng, đỏ được dùng để miêu tả sự hiện diện của con người, hòa quyện trong màu xanh và đen của núi rừng.

Như thế, tại phòng trưng bày thường xuyên của Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam hiện có ít nhất 5 bức tranh tiêu biểu của 7 họa sĩ Việt Nam danh tiếng. Trong số đó chỉ có 1 tác phẩm của họa sĩ Xu Man. Đây hẳn là một phần nhỏ trong số những tác phẩm hội họa vẽ về Tây Nguyên được sưu tầm, tuyển chọn, gìn giữ, trưng bày. Tuy nhiên, những gì được các họa sĩ thể hiện trong đó cũng đủ để du khách đến Thủ đô cảm nhận được sức sống, vẻ đẹp, sự hấp dẫn, ấn tượng của mảnh đất và con người Tây Nguyên. Và từ các ấn tượng ấy, những ai yêu thích sự khám phá sẽ tìm đến Tây Nguyên để thêm một lần được trải nghiệm.

Có thể bạn quan tâm

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...