Mỏng mảnh tơ trời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Bạn kể rằng, vẫn còn nhớ những buổi trưa tan trường, gặp những sợi tơ trời trắng như màu sữa giăng giăng trên đường làng, trên cánh đồng lúa đã gặt xong…
Những sợi tơ trời trắng trong ùa về dạt dào như nụ cười của những người bạn cũ...
Những sợi tơ trời trắng trong ùa về dạt dào như nụ cười của những người bạn cũ...
Đó cũng là cảnh đẹp nhất của mùa thu làng quê nhỏ bé và bình yên bên phá Tam Giang của bạn. Câu chuyện về tơ trời bay vào những ngày mùa thu trong trẻo này bạn đã kể với không ít người mỗi khi nói về làng quê miền Trung xa ngái của mình. Bạn bè ở Bắc, ở Nam có người không biết tơ trời là chi thì đã đành; nhưng có những người bạn là đồng hương, cũng đã từng chân đất đầu trần véo von ca hát trên cánh đồng quê nắng gió như bạn cũng không nhớ câu chuyện tơ trời; hoặc có người thì chỉ nhớ mang máng xa vời rứa thôi...
Rồi một ngày tình cờ, có một người bạn học về thăm quê đã may mắn khi bất chợt gặp được cảnh tơ trời giăng giăng trên cành cây, bụi cỏ. Những tấm ảnh chụp cảnh tơ trời của đứa bạn học đưa lên facebook làm bạn mỉm cười thật hạnh phúc vì trí nhớ của mình không đến nỗi tồi, vì ký ức tuổi thơ không thể nào phai mờ được. Những sợi tơ trời trắng trong ùa về dạt dào như nụ cười của những người bạn cũ...
Cánh đồng tuổi thơ của bạn có hương thơm của bông lúa chín, có những sợi khói đốt đồng làm cay mắt; có tiếng chim chiền chiện rập rờn ríu rít trên những vầng mây trắng hòa cùng tiếng cá quẫy nước yên ả dưới chân ruộng nước. Nhưng cánh đồng tuổi thơ làng quê ven sông, sát biển của bạn chưa phải là cổ tích nếu như không có những sợi tơ trời thả trắng vào những buổi trưa mùa thu yên ả, trời trong xanh không một gợn mây. Những chùm tơ mỏng mảnh trắng, bay là đà hai bên đường, dưới thửa ruộng trong sắc xanh của da trời trên cao và nắng thu vàng rịm như mật ong như một phép mê hoặc quyến rũ của thiên nhiên kỳ thú ban phát cho con người...
Lũ học trò trường làng vừa tan học buổi trưa đã không cưỡng lại được những khoảnh khắc diệu vợi đó. Chúng rủ nhau xếp sách vở trên đám cỏ bên vệ đường, rồi cùng nhau ùa chạy xuống cánh đồng ngửa mặt, với tay bắt lấy những sợi tơ trắng mỏng mảnh đang chập chờn bay là đà trước mặt kia.
Mà bắt được những sợi tơ trời màu trắng mỏng manh không phải là chuyện dễ dàng. Tơ trời cứ bay là đà, nhẹ nhàng giữa không trung, khi thấp khi cao, khi gần khi xa, khi có khi không. Có đứa mình mẩy lấm lem cả bùn vì quá mải mê theo một sợi tơ trời mà vấp chân vào bụi cỏ trượt ngã xuống đám bùn giữa ruộng...
Mặt trởi càng lên cao, nắng càng to, tơ trời bay càng nhiều. Tơ trời làm trắng cả một khoảng không gian. Bạn vẫn còn nhớ cái cảm giác khi nắm bắt được một sợi tơ trời; lòng sung sướng như muốn reo lên như vừa chạm đến một giấc mơ đẹp. Tay bạn nắm chặt sợi tơ và nghĩ rằng sẽ mang về nhà ép vào cuốn vở mới. Nhưng khi trò chơi đã xong,lên đến đường làng, xòe bàn tay ra, thì trong lòng tay bạn chỉ còn một sợi tơ trắng mỏng. Bạn đã òa khóc vì thất vọng, vì hụt hẫng... Thế rồi, cả nhóm bạn cùng xòe tay để xem lại thành quả hái tơ của mình. Thì ra ai cũng như nhau, tơ trời mỏng mảnh từ bao la sà xuống trắng cả cánh đồng nhưng khi về trong bàn tay người thì gần như biến mất...Bạn đã thôi khóc và cùng cười thật vui với lũ bạn. Trưa mùa thu, cánh đồng làng nắng vẫn vàng và tơ trắng vẫn bay gần gũi mà mơ hồ chợt long lanh trong nụ cười còn vương mấy giọt nước mắt của đám học trò...
Tơ trời rơi xuống cánh đồng trần gian quê bạn vào tháng Bảy âm lịch mùa Ngâu khi mùa thu vừa chớm với câu chuyện đẹp và buồn về cuộc tình duyên trắc trở Ngưu Lang - Chức Nữ được người đời thêu dệt. Bạn vẫn tin rằng, tơ trời chính là chiếc áo mà Chức Nữ mặc để hẹn hò với Ngưu Lang trong một khoảng thời gian hạnh phúc thật ngắn ngủi...
Lũ con nít làng quê cùng một lứa bên trời của bạn ngày nào thì đã lớn lâu rồi. Chuyến xe thời gian cứ lao vun vút về phía trước để có người không kịp ngoái lại và đã quên mất những buổi trưa trời trong, nắng nỏ quê nhà có tơ trời giăng trắng mỏng mảnh xuống cánh đồng quê. Nhìn những tấm ảnh tơ trời của người bạn học, bạn chợt nhớ những vần thơ của nhà thơ xứ Huế Thanh Tịnh mà bạn đã thuộc từ lúc nào: “Tìm dấu hoa xưa giữa cánh đồng”.
Phi Tân (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.