Gương mặt thơ: Hải Đường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nhà thơ quê Hà Nam giờ sinh sống ở Hà Nội này từng là sĩ quan quân đội, rồi là Ủy viên Bộ Biên tập Báo Nhân Dân, đã xuất bản 10 tập sách (6 thơ, 4 văn xuôi), từng được giải thưởng một cuộc thi thơ của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

Ông là người từng trải và điềm đạm, điều này thấm vào thơ ông khá rõ. Chỉ một cái đồng hồ bạn tặng mà ông chiêm nghiệm ra nhiều điều, kiệm lời nhưng lan tỏa, tưởng như vu vơ mà lại đầy chủ ý. Thơ tự do có vẻ lạnh thì lục bát của ông lại rất nồng nàn: “Con thuyền neo ở chân mây/Lời chưa kịp ướm đã say cánh buồm/Thế là chợ thế là buông/Dao cau con mắt đã thương một ngày”. Ông cứ túc tắc thế, cứ như vô tình thế nhưng thơ cứ neo vào ta, câu hỏi ông đưa ra cứ chắc khự: “Hỡi những linh hồn tựa núi/không đổi màu trước bom đạn và phản trắc/lịch sử khắc trên mặt đá hao gầy/câu hỏi không lời núi tựa vào đâu?”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





CHÚT TÌNH ĐÃ CŨ



Trôi qua hết mọi nắng mưa

xóa đi hết mọi hơn thua ở đời



đá xanh một thuở chống trời

giờ quăng bờ suối nối lời trăng sao

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

giận chi gió bão lật nhào

chim lồng cá chậu hư hao mặt người



nước duềnh qua đá nước trôi

đá bơi qua nước đá cười như không



sớm mai bếp lửa đang nồng

thoắt thành Đá cũ mưa giông một mình



nước trôi nước chẳng vô tình…





BÁO THỨC



Cái đồng hồ báo thức

bạn mua từ Thái Lan tặng tôi hồi sinh nhật

lẫn vào ngổn ngang đồ vật

học theo cách chủ nhà lẫn vào công việc.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Có một lần ngủ quên

điện thoại thông minh dở chứng

lỡ chuyến bay

vỡ một phi vụ lớn.



Có một lần ngủ mơ

trong căn nhà mái rạ

tiếng gà gáy rợp trên sóng lá

chẳng đánh thức được ai tiếng gà chìm đáy sông.



Cái đồng hồ báo thức

bạn tặng tôi hồi sinh nhật…





CHỢ LÀNG



Chợ làng cái chỗ ngày xưa

Em dầy nan rổ tôi thưa nụ cười

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Người ta đi chợ có đôi

Chúng mình đến cả lời mời cũng không



Anh chưa vợ, em chưa chồng

Cớ làm sao phải đi vòng qua đây?



Con thuyền neo ở chân mây

Lời chưa kịp ướm đã say cánh buồm



Thế là chợ thế là buông

Dao cau con mắt đã thương một ngày



Chợ làng còn nhõn buổi nay

Tôi kẻ giời đầy không bán chẳng mua.

Có thể bạn quan tâm

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

(GLO)- Sau nửa thế kỷ đất nước thống nhất, đời sống văn hóa tại nhiều ngôi làng Bahnar, Jrai có nhiều đổi mới, nhất là xóa bỏ những gánh nặng liên quan đến hủ tục. Nhưng để bảo tồn những giá trị cốt lõi của văn hóa vẫn là một hành trình cần “gạn đục khơi trong”.

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

(GLO)- Sinh ra trong một gia đình trí thức người Jrai ở thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai), cô Kpă H’Nina-Giáo viên môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Ia Grai) không chỉ được rèn giũa tinh thần ham học, mở mang kiến thức mà còn được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố và mẹ.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.