Giữa hai miền mưa gió

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Miền Trung vào mùa mưa bão là quãng thời gian Tây Nguyên cuối mùa mưa. Tuy thế, ở đây vẫn bị ảnh hưởng nên cái sự gió mưa giữa hai miền cũng khác nhau.
Vào quãng thời gian này, nếu gió mưa chưa kịp về thì bầu trời miền Trung cũng nặng chình mây xám cứ như chực chờ đổ mưa. Hiếm hoi nắng. Nắng chỉ ửng lên một chặp rồi lại sa sầm. Nước ở các con sông lên xâm xấp bờ, đục ngầu cuộn chảy. Vì nước đã sẵn nên chỉ thêm trận mưa nặng hạt kéo dài là lụt. Nước từ các con sông lớn dần theo mưa vượt bờ tràn vào đồng bãi, ngập nhà cửa, gò đống. 
Ngày trước, người dân ứng phó với thiên nhiên theo kinh nghiệm truyền đời, nhìn vào tổ tò vò “đóng” trên tường nhà vị trí cao hay thấp mà đoán mức nước để rồi chuẩn bị ghe xuồng, đưa vật dụng lên cao, chuyển gia súc, gia cầm đến nơi an toàn.
Sống trong mưa lụt chưa hẳn chỉ có nhọc nhằn và nơm nớp lo mà còn có cả niềm vui. Trước khi nước lụt tràn về, đội gió mưa đi đơm cá nước ngược là thú vui nếu ai đã từng. Nước lụt trắng đồng, cánh đàn ông con trai bơi xuồng đến những bụi tre một, bụi dứa dại giữa đồng mà bắt rắn, chuột đồng, dế cơm, chẫu sành hay tìm đến mô đất cao bẫy chim, cò thế nào cũng được bữa cải thiện sản vật từ thiên nhiên ban tặng ngon đáo để! Nước rút xâm xấp bờ ruộng thì đơm cá nước xui, úp nơm, kéo vó, thả lưới, đánh dậm… cá cua, tôm tép đầy giỏ mang về dành cho cả những ngày sau.
Lụt cũng cần thiết. Nó mang phù sa bồi đắp làm nên đồng bằng, châu thổ. Trước và sau lụt, loài thủy sản nước ngọt gồm cả loài lưỡng cư như: ếch nhái, rắn, rùa… thiên địch với loài côn trùng phá hoại có điều kiện sinh sôi, đem nguồn thu lợi cho người.
Lụt về, loài sâu bọ bị tận diệt, loài chuột chuyên phá hoại hoa màu phần nào bị tiêu diệt, cho mùa sau tươi tốt bội phần. Nước lụt tràn về rửa trôi cặn bã, độc tố các loại thuốc bảo vệ thực vật đem lại cho đất nguồn sinh khí mới. Năm nào không có lụt, nhiều người lại mong và lo mùa sau thất bát.
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Tuy nhiên, mùa mưa miền Trung còn có bão. Bão luôn đi kèm với mưa. Gió mưa quăng quật đổi hướng vô hồi. Cùng với gió mưa là lũ lụt. Nước lớn nhanh không thể tưởng. Con người bị cô lập trong ngôi nhà bé nhỏ. Xóm làng bị cô lập trong mênh mông biển nước, trong bời bời gió mưa. Đêm sâu thêm. Nguồn ánh sáng duy nhất là lằn chớp rạch ngang trời càng tăng thêm nỗi lo sợ. Sự sống con người là quý báu, tìm cách níu giữ, bỏ mặc ngoài kia vật nuôi, cây trồng cho mưa-bão-lũ cuốn đi…
Ảnh hưởng bão, áp thấp đổ về miền Trung, Tây Nguyên mưa. Cơn mưa không ầm ào nặng hạt, không sấm vang, chớp lòe, gió giật mà cứ rỉ rích kéo dài. Những đợt mưa như thế nối tiếp, ngày nối ngày. Người nơi xa đến, dễ cảm nhận bị tù túng, vì mưa vây hãm chẳng buồn bước chân khỏi nhà.
Ngày mưa dầm, không gian se lạnh, lòng gợi nỗi niềm xưa. Trong mưa, tôi còn tìm thấy dấu chân bùn đất trên con đường quê em nhỏ cắp sách đến trường rồi cũng tự hỏi, có chăng gian khó sẽ nuôi ý chí con người, cho con người sức bền chịu đựng.
Trong những đợt mưa như thế, cũng có lúc làm tôi nhẹ lòng, đó là lúc nắng lên. Nắng mới tưng bừng làm sao! Bầu trời biếc, nõn đến ngây thơ, thả trôi vài mảng mây trắng bạc hồn nhiên theo gió. Cảnh vật như reo vui, tưng bừng đón nắng. Nắng lên, giục chân muốn bước, giục tay động việc.
Những ngày mưa làm lòng tôi chùng nặng, khi nhìn thấy cảnh mưu sinh nhọc nhằn trong mưa gió. Buồn ơi, cụ già run run chìa tay mời tấm vé số; người đàn ông khiếm thị mỏi miệng chào rao: chổi… không… ướt nhòa trong mưa gió! Trong đêm mưa gió lạnh lùng vây bủa, còn không những mảnh đời không nhà cửa tựa vào nhau dưới mái hiên, gầm cầu tìm hơi ấm? Gió mưa vô tình, cuộc đời vốn là bức tranh đa sắc nhưng xin lòng người bớt nỗi vô tình cho nỗi đau dồn lên cùng mưa gió!
Rồi mưa cũng tạnh, bão lụt cũng đi qua. Lòng người sẽ ấm lại, cùng nhau ra đồng làm đất xuống giống; vui vẻ, tự tin mùa vàng bội thu nhờ phù sa đắp bồi!       
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.