Văn hóa người làm báo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi với một đồng chí nguyên là cán bộ lãnh đạo tỉnh (đã nghỉ hưu) sáng nay về ứng xử của một phóng viên trẻ công tác ở một tờ báo bạn làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Rõ ràng là vẫn cần nỗ lực hơn nữa trong xây dựng văn hóa người làm báo.

Tớ vừa bực vừa buồn- anh kể, vẫn với cách nói chuyện bỗ bã, thân tình của mình. Chiều qua, có số điện thoại lạ gọi cho tớ. Vừa bắt máy thì bên kia có một giọng nam còn trẻ “bắn” một tràng dài: Chú X phải không. Cháu là phóng viên của báo Y, muốn gặp chú để làm rõ một số thông tin liên quan đến chú. Khoảng 30 phút nữa cháu tới gặp nhé.

Tớ hơi giật mình, nhưng phép lịch sự, tớ vẫn nói: “Hôm nay chú có việc bận rồi. Cháu có thể cho chú hẹn lại vào thời gian khác được không? Ai dè bên kia nói: Cháu đã đăng ký trả bài cho tòa soạn. Nếu chú không gặp thì cháu sẽ viết theo những gì cháu có, lúc ấy chú không trách được cháu đâu đấy”. Rồi tắt máy.

Ơ, vậy là sao nhỉ? Chưa kể đến chuyện ăn nói chưa được lịch sự cho lắm, kiểu như ra lệnh, thì ít nhất cũng phải cho tớ cái hẹn để chuẩn bị chứ. Đằng này nói như ra lệnh, lại còn mang vẻ dọa dẫm nữa- anh phàn nàn.

Quá trình tác nghiệp của người làm báo là một hoạt động văn hóa. Ảnh: H.L

Quá trình tác nghiệp của người làm báo là một hoạt động văn hóa. Ảnh: H.L

Nghe anh kể mà tôi cũng thấy… nhột, chủ yếu là vì “đụng chạm nghề nghiệp” chút, chứ tôi không quen biết bạn phóng viên nọ.

Có thể thấy được nhiều vấn đề từ câu chuyện trên, rõ ràng hơn cả là xây dựng văn hóa người làm báo. Nhất là trong bối cảnh chúng ta đã trải qua hai năm triển khai Phong trào thi đua "Xây dựng môi trường văn hóa trong các cơ quan báo chí và văn hóa của người làm báo Việt Nam”.

Ngày 21/6/2022, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin và Truyền thông, Hội Nhà báo Việt Nam và Báo Nhân dân phát động phong trào thi đua “Xây dựng môi trường văn hóa trong các cơ quan báo chí”.

Đồng thời, Hội Nhà báo Việt Nam cũng ban hành “12 tiêu chí cơ quan báo chí văn hóa và văn hóa của người làm báo Việt Nam”, gồm 6 tiêu chí xây dựng cơ quan báo chí văn hóa và 6 tiêu chí xây dựng văn hóa của người làm báo.

Trở lại với câu chuyện trên, dù không muốn nhưng tôi cũng phải thừa nhận với đồng chí nguyên là cán bộ lãnh đạo tỉnh rằng, bên cạnh đa số người làm báo không ngừng học tập, nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, ứng xử có văn hóa, thì vẫn có những “con sâu làm rầu nồi canh”.

Họ không chỉ hạn chế trong ứng xử mà còn bị chi phối bởi những cám dỗ mà “bẻ cong ngòi bút”.

Trên thực tế có một bộ phận người làm báo đã có những hành vi thiếu chuẩn mực trong hoạt động báo chí. Hậu quả của việc này là thái độ, cách nhìn nhận tiêu cực của xã hội đối với nhà báo. Điều này làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của những người làm báo chân chính.

Bên cạnh đó, gần đây cũng có hiện tượng cơ quan báo, tạp chí buông lỏng quản lý để các phóng viên tự tung tự tác, có hành vi vòi vĩnh, làm khó, nhũng nhiễu người dân, doanh nghiệp.

Phản ánh trung thực, khách quan, kiên quyết đấu tranh với các hành vi sai trái. Ảnh: HL

Phản ánh trung thực, khách quan, kiên quyết đấu tranh với các hành vi sai trái. Ảnh: HL

Ở Báo Kon Tum, từ trước đây, và nhất là hai năm hưởng ứng phong trào thi đua "Xây dựng môi trường văn hóa trong các cơ quan báo chí và văn hóa của người làm báo Việt Nam", Báo Kon Tum đã đặc biệt quan tâm đến xây dựng môi trường văn hóa và văn hóa người làm báo.

Để xây dựng cơ quan văn hóa, Báo Kon Tum thực hiện nghiêm túc văn hóa công vụ, xây dựng nét đẹp văn hóa công sở. Công tác quản lý đội ngũ cán bộ, phóng viên, người lao động thực hiện chặt chẽ, đúng quy chế.

Về xây dựng văn hóa người làm báo, Báo Kon Tum quan tâm rèn luyện bản lĩnh chính trị, đạo đức nghề nghiệp, lối sống, trình độ chuyên môn nghiệp vụ cho đội ngũ phóng viên, biên tập viên, người lao động.

Văn hóa ứng xử với nhân dân, doanh nghiệp và độc giả trong quá trình tác nghiệp và trong các tác phẩm báo chí cũng là yêu cầu cần tuân thủ nghiêm đối với mỗi người.

Đội ngũ người làm báo ở Báo Kon Tum luôn xác định rõ quá trình tác nghiệp là một hoạt động văn hóa. Điều đó thể hiện từ lời ăn, tiếng nói, tiếp xúc với cơ sở, người dân: Tuyệt đối không gây phiền hà, sách nhiễu cơ sở, doanh nghiệp; không để bị lợi dụng, bị tha hóa, biến chất trước những cám dỗ của lợi ích vật chất.

Quá trình tác nghiệp và thể hiện tác phẩm luôn tuân thủ tôn chỉ, mục đích của báo đảng; không đặt tít giật gân, sử dụng câu từ, nội dung gây sốc, không đúng sự thật để thu hút bạn đọc. Phản ánh chân thực, kịp thời đời sống xã hội, thành tựu phát triển của tỉnh.

Cần phải khẳng định rằng, nhà báo, bên cạnh nhiệm vụ chính là phản ánh, đưa tin, còn phải là người góp phần lan tỏa những giá trị văn hóa; bảo vệ, gìn giữ và phát huy truyền thống văn hóa của dân tộc.

Nói về văn hóa của người làm báo, nhà báo Hồ Quang Lợi- nguyên Phó Chủ tịch Thường trực Hội Nhà báo Việt Nam từng chia sẻ: Văn hóa của người làm báo còn nằm ở chỗ, họ phải luôn quan tâm đến giá trị con người, biết cảm thông và bao dung cho những hoàn cảnh khốn khó.

Vì vậy, xây dựng cơ quan báo chí văn hóa và văn hóa người làm báo là yêu cầu cần thiết. Tuy nhiên, cần phải xác định đây là một việc làm dài hơi chứ không chỉ là phong trào trong thời gian ngắn.

Trong bối cảnh hiện nay, các cơ quan báo chí và mỗi người làm báo phải tự nguyện và tích cực, quyết tâm hơn nữa.

Theo Hồng Lam (baokontum)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.