Thơ Đăng Độ: Xuân cao nguyên

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tây Nguyên căng tràn sức sống, rực rỡ sắc màu luôn là chủ đề hấp dẫn của văn chương. Với tác giả Đăng Độ không ngoại lệ. Bài thơ "Xuân cao nguyên" chứa đựng tình yêu nồng cháy của ông đối với vùng đất này.

Xuân đã về Tây Nguyên ơi!

Cái nắng hanh hao ngày khô cong đất

Xin gió nhẹ mang chút mưa dịu mát

Cho tình người tình đất thơm hoa.



Con suối vặn mình nắng mới hiện ra

Em gái Jrai buông tóc chiều thanh khiết

Mắt em biếc như mây trời xanh biếc

Tiếng chim ca trong vắt buổi xuân này.



Điệu xoang đưa nhịp bước đắm say

Men rượu lá ru đất trời chếnh choáng

Bếp lửa bập bùng ấm trong lời em hát

Để tình anh thao thức những mùa qua.



Ôi Tây Nguyên vùng đất của thi ca

Của điệu cồng chiêng âm vang rừng núi

Mảnh đất mỗi ngày mở chân trời mới

Những mùa trăng khuyết lại thêm đầy.



Ta muốn ôm hôn mảnh đất khát khao này

Thỏa thương nhớ nỗi niềm sâu nặng

Mùa ong bướm thơm nhành xuân hoa trắng

Đất trời như tất cả của riêng ta.

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

null