Rơ Châm Nguyên nặng tình với dân ca Jrai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)-Nhiều năm qua, người dân làng Kte (xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) luôn dành sự yêu mến và kính trọng đối với bà Rơ Châm Nguyên bởi bà biết hát và lưu giữ nhiều bài dân ca của dân tộc Jrai.

Bà Rơ Châm Nguyên chia sẻ các bài dân ca Jrai với hàng xóm láng giềng của mình.Ảnh: R.H

Bà Rơ Châm Nguyên chia sẻ các bài dân ca Jrai với hàng xóm láng giềng của mình.Ảnh: R.H

Trò chuyện với chúng tôi, bà Nguyên cho biết: Thời trẻ, bà đắm mình với những khúc dân ca của các bà, mẹ trong những đêm trăng thanh gió mát hay dịp lễ hội của làng. Bà cũng tranh thủ thời gian rảnh rỗi tìm đến nhà của người già trong làng, trong xã để nghe và sưu tầm các bài dân ca. Thấy bà Nguyên đam mê hát dân ca, người già đã tận tình chỉ dạy cách hát sao cho hay và đúng với làn điệu truyền thống. Trải qua thời gian, nhờ chăm chỉ tập luyện cùng sở hữu giọng ca trong trẻo, bà nhận được lời ngợi khen của bao người. Từ đó, bà tham gia vào đội văn nghệ của địa phương để đi biểu diễn ở nhiều nơi.

Theo bà Nguyên, nội dung dân ca Jrai thường phản ánh đời sống, tâm tư và tình cảm của cộng đồng và chứa những nỗi niềm, khát vọng, ước mơ của con người. Dân ca còn là phương tiện truyền tải kinh nghiệm sống, bày tỏ quan hệ giữa con người với cộng đồng. Ngoài tôn cao cái đẹp, dân ca Jrai còn có nhiều bài phê phán cái tiêu cực trong đời sống cộng đồng, giúp con người sống tốt đẹp hơn.

"Năm 18 tuổi, tôi tham gia vào đội văn nghệ của địa phương. Các bài dân ca người Jrai có nhiều nội dung ý nghĩa về cuộc sống. Tùy thuộc vào thời điểm, hoàn cảnh, dân ca có thể hát kết hợp với đàn goong, cồng chiêng hoặc hát chay. Hiện nay, tôi thuộc hơn rất nhiều bài dân ca Jrai với các thể loại như: giao duyên, hát ru. Trong đó, bài hát “Lu ană pit" (ru con ngủ) là bài tôi thích nhất. Tôi từng đi tỉnh Phú Yên và Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam ở Hà Nội để biểu diễn dân ca cho mọi người. Mới đây, vào tháng 11-2023, tôi cùng đoàn của xã Ia Phí biểu diễn cồng chiêng, múa xoang, hát dân ca tại Lễ hội hoa dã quỳ-núi lửa Chư Đăng Ya năm 2023. Khi dân làng mời hát tại các lễ hội, đám cưới, tân gia thì tôi sắp xếp thời gian đem lời ca của mình đến mọi người thưởng thức”-bà Nguyên bộc bạch.

Ông Rơ Châm Voh-Trưởng thôn Kte chia sẻ: Làng có 133 hộ, 557 khẩu với 100% là người Jrai. Thời trước, trong làng có nhiều người biết hát dân ca, nhưng hiện tại số lượng biết hát và lưu giữ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hiện nay, vào các dịp đám cưới, tân gia người dân chủ yếu sử dụng nhạc trẻ nên dân ca Jrai ngày càng mai một và bị giới trẻ lãng quên theo nhịp sống hiện đại. Do đó, việc bà Nguyên còn lưu giữ âm nhạc của dân tộc mình nên chúng tôi rất trân trọng, quý mến.

Trao đổi với P.V, bà Rơ Châm Ayen-Công chức Văn hóa-Thông tin xã Ia Phí cho hay: Trên địa bàn xã Ia Phí, bà Rơ Châm Nguyên là người biết hát và lưu giữ bài dân ca Jrai nhiều nhất. Bà cũng là thành viên đoàn văn nghệ của xã đi biểu diễn tại các sự kiện văn hóa do địa phương tổ chức. Chúng tôi thường xuyên tuyên truyền người dân trên địa bàn phải giữ gìn, phát huy tốt văn hóa truyền thống nói chung và dân ca Jrai nói riêng.

Có thể bạn quan tâm

Vườn xưa mùa trái rụng

Vườn xưa mùa trái rụng

(GLO)- Tôi từng nghe âm thanh ấy khi ngồi dưới một tán cây xoài sẻ sau vườn, nơi má tôi phơi áo, con mèo nằm duỗi mình trên bậu cửa và tuổi thơ tôi trôi qua như một dòng nước mát lành.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

(GLO)- Ông Rmah Aleo (làng Pan, xã Dun, huyện Chư Sê) và ông Ayó (làng Piơm, thị trấn Đak Đoa, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) là những người “giữ lửa” và lan tỏa bản sắc văn hóa dân tộc đến cộng đồng buôn làng.

Ngoái nhìn thương nhớ

Ngoái nhìn thương nhớ

Mỗi lần ngang qua góc phố nhỏ ấy, mình đều sẽ sàng ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà ba tầng cũ kĩ và hàng cây bằng lăng đang đến mùa trổ hoa vun tán tròn no đủ mãi khiến cho bao người ngẩn ngơ theo sắc màu tim tím đến lạc lối về.

Kỷ niệm khó quên

Kỷ niệm khó quên

(GLO)- Cũng đã nhiều lần, tôi được tham dự những buổi giao lưu giữa tác giả với bạn đọc qua các chương trình nghe nói chuyện thơ, đêm thơ-nhạc, buổi ra mắt tác phẩm mới, giới thiệu tác giả-tác phẩm do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức.

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Những mùa sen

Những mùa sen

(GLO)- Tôi có một thời thơ ấu sống bên đầm sen Đồng Tháp Mười. Những buổi chiều mùa hạ, các anh chị chèo chiếc xuồng nhỏ đưa tôi ra một đầm nước mênh mông với ngập tràn màu sen hồng chấp chới, ngan ngát hương thơm.

Khi phố mùa hoa

Khi phố mùa hoa

(GLO)- Nơi nắng mưa chia 2 mùa rõ rệt, giao của mùa là những phố màu hoa. Không còn gió se mát hanh hao trên nền trời xanh ngắt, cái nóng oi hầm bắt đầu cho một ngày như sớm hơn thường lệ. 

Bước chậm, thở sâu

Bước chậm, thở sâu

(GLO)- Người xưa có câu: “Dục tốc bất đạt” (nghĩa là nếu muốn nhanh chóng thành công mà lại nóng vội thì sẽ không đạt kết quả). Còn bây giờ, mọi người thường bảo nhau, muốn nhanh thì phải từ từ.