Người nặng lòng với dân ca Jrai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Với bà Kpuih H’Rat (làng Tel, xã Ia Hlốp, huyện Chư Sê) thì hát dân ca là một hình thức sinh hoạt cộng đồng không thể thiếu trong mọi hoạt động văn hóa, văn nghệ của làng, nhất là khi có lễ hội. Vì vậy, những năm qua, bà luôn quan tâm tới việc bảo tồn các làn điệu dân ca truyền thống.
Bà Kpuih H’Rat cho biết: Ngay từ khi 13-14 tuổi, mỗi lần nhìn thấy người già trong làng đánh cồng chiêng rồi hát dân ca, bà đã yêu thích những làn điệu trữ tình này. Không những vậy, bà cũng như bạn bè cùng trang lứa còn được người lớn tuổi chỉ dạy cho cách hát, cách lấy hơi, cách phát âm và điệu múa xoang. Qua thời gian chăm chỉ luyện tập, bà đã tự mình hát được nhiều bài dân ca cổ.
“Học hát dân ca thật ra cũng không quá khó. Người mới tập cần hiểu được nội dung bài hát thì bắt nhịp mới hay. Khi hát, âm điệu trầm bổng rõ ràng thì bài hát trở nên lôi cuốn. Để hát thành thạo dân ca, trước tiên, người học cần nhớ lời, nhớ âm điệu; đồng thời, cũng phải nhập tâm, thả hồn vào bài hát mới có thể tạo nên những bản nhạc làm người nghe nhớ mãi không quên. Tôi hát thành thạo nhiều bài dân ca cổ của đồng bào Jrai như: ca ngợi quê hương đất nước, mừng lúa mới, tình yêu đôi lứa… Bên cạnh việc hát những bài hát do ông bà xưa để lại, tôi còn sáng tác lời ca khi hát đối đáp với nhau”-bà H’Rat chia sẻ.
Cũng theo bà H’Rat, trong quá trình hát dân ca nếu có sự kết hợp của các nhạc cụ như: cồng chiêng, đàn t’rưng, đàn goong thì bài hát sẽ hay hơn. Nếu kết hợp hát dân ca với múa xoang sẽ giúp cho người biểu diễn thêm tự tin và giúp người nghe yêu thích.
Bà Kpuih H’Rat (bìa trái) đang hát một bài dân ca. Ảnh: Anh Quân
Bà Kpuih H’Rat (bìa trái) đang hát một bài dân ca. Ảnh: Anh Quân
Làng Tel hiện có 136 hộ với trên 600 khẩu. Thời gian qua, công tác tuyên truyền, vận động người dân chung tay giữ gìn và bảo tồn nét văn hóa truyền thống của dân tộc Jrai luôn được chú trọng. Hiện nay, làng có trên 60 người biết hát dân ca, độ tuổi từ 30 trở lên. Mọi người thường chỉ cho nhau hát bằng hình thức truyền miệng, không có tài liệu sách vở để nghiên cứu.
Trò chuyện cùng chúng tôi, ông Siu Lêng-Bí thư Chi bộ-cho biết: Để giúp dân làng có cơ hội giao lưu và cùng nhau ôn lại các bài dân ca, chúng tôi thường tổ chức thi tiếng hát dân ca. Bà Kpuih H’Rat là người còn lưu giữ nhiều làn điệu dân ca của dân tộc. Bà không chỉ hát hay mà còn sáng tác nhiều làn điệu dân ca mới rất cuốn hút người thưởng thức.
ANH QUÂN

Có thể bạn quan tâm

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

(GLO)- Sau nửa thế kỷ đất nước thống nhất, đời sống văn hóa tại nhiều ngôi làng Bahnar, Jrai có nhiều đổi mới, nhất là xóa bỏ những gánh nặng liên quan đến hủ tục. Nhưng để bảo tồn những giá trị cốt lõi của văn hóa vẫn là một hành trình cần “gạn đục khơi trong”.