Đừng vội nản lòng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Ai trồng cây cũng mong đến ngày hái quả. Người ta khi làm việc gì cũng đều mong gặt hái được kết quả. Điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi kết quả mình mong đợi chưa đến.

Sự nóng lòng, mất kiên nhẫn khi phải chờ đợi quá lâu một điều gì đó cũng là điều bình thường với mỗi người. Nhưng nếu chúng ta không cố gắng đến cùng mà bỏ dở thì điều mà chúng ta mong đợi chắc chắn không bao giờ đến. Những người đạt được thành tựu cao trong cuộc sống ngoài năng lực và một chút may mắn thì đều phải nỗ lực rất nhiều.

Ảnh minh họa, nguồn internet

Ảnh minh họa, nguồn internet

Kiên nhẫn là yếu tố quan trọng để quyết định thành công và sự kiên nhẫn ấy cần được rèn luyện ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Từ lúc bắt đầu đến trường, các em học sinh đã phải rèn luyện sự cẩn thận, kiên trì qua từng nét bút. Một học sinh dễ mất kiên nhẫn, thấy khó là bỏ sẽ không thể đạt được kết quả học tập như mong muốn.

Mà không phải chỉ có người học, giáo viên cũng cần kiên nhẫn để có thể dìu dắt học sinh của mình ngày một tiến bộ. Việc học đòi hỏi rất nhiều sự kiên trì; kết quả có thể không thấy được trong ngày một ngày hai mà cần nhiều thời gian, kế hoạch và chiến lược phù hợp.

Câu chuyện về Cao Bá Quát luyện chữ hay thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký kiên trì luyện viết bằng chân là những tấm gương về lòng kiên nhẫn để mỗi chúng ta học tập. Hay gần đây nhất là chuyện về một người đã trải qua 20 lần thi để đạt điểm IELTS tối đa là động lực để chúng ta cố gắng không ngừng nghỉ với niềm tin rằng mọi sự cố gắng sẽ được đền đáp.

Đi đến vùng đất Tây Nguyên hôm nay, chúng ta sẽ bắt gặp những vườn cà phê, cao su bạt ngàn. Màu xanh của bình yên và no ấm có thể nhìn thấy ở mọi nơi. Nhưng cách nay chưa lâu, nơi đây từng là những đồi hoang làm nản lòng biết bao người đến khai phá. Những công dân đầu tiên đến đây theo chương trình kinh tế mới đã từng nhìn những đám đất hoang mà lo lắng, làm sao để kiếm đủ cái ăn, cái mặc. Có nhiều người không bám trụ được đã bỏ về quê cũ. Những người còn lại phải chịu rất nhiều khó nhọc để san đồi bạt núi, trồng và chăm sóc cây, lấy ngắn nuôi dài, kiên trì chờ đợi.

Và rồi, năm tháng đi qua, vùng đất mới đã không phụ công người khi những vụ mùa bội thu đã dần thay đổi cuộc sống trên nhiều phương diện. Sự kiên trì, bền bỉ của mọi người đã được đền đáp xứng đáng.

Cuộc sống không phải là một khu vườn đầy hoa thơm trái ngọt. Để hái được hoa hồng, chúng ta phải chấp nhận bị gai cào xước. Đường đi dẫu phải vượt qua những trở ngại, gập ghềnh nhưng chỉ có tiếp tục bước đi thì chúng ta mới đến được đích. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi chúng ta vẫn còn cơ hội để thành công.

Có thể bạn quan tâm

Cái gạc-măng-rê của mẹ

Cái gạc-măng-rê của mẹ

Mấy tuần nay, bà ngoại sắp nhỏ dọn nhà đi nơi khác nên những thứ đồ cũ kỹ được bỏ bớt. Chỉ có cái gạc-măng-rê (garde manger), chuyển mấy lần nhưng mẹ tôi để hoài không nỡ bỏ. Cái gạc-măng-rê được đặt ở góc bếp, lặng im, cũ kỹ nhưng chứa đầy kỷ niệm của từng thành viên.
Hương ổi mùa xa

Hương ổi mùa xa

(GLO)- Tôi không lớn lên giữa đồng bằng miền Bắc để được biết đến cái ngọt ngào và tinh túy của đất trời vào thu bằng hương cốm hay hương thị đẫm hồn xưa.
Tự “chữa lành” cho bản thân

Tự “chữa lành” cho bản thân

(GLO)- Cứ gần đến ngày nghỉ lễ là các anh chị đồng nghiệp lại xúm xít hỏi nhau: “Lễ này đi chơi ở đâu?”. Còn tôi thì chỉ muốn nghỉ ngơi bên gia đình. Đã rất nhiều năm rồi, tôi không có khái niệm đi chơi ngày lễ, nhất là những chuyến đi chơi xa dài ngày.
Bất chợt mùa lá rụng

Bất chợt mùa lá rụng

(GLO)- Mùa thu ở xứ sở nhiệt đới như nước Việt chúng ta, sự chuyển đổi của thiên nhiên không rõ ràng, đặc tả như ở trời Âu. Nhưng sắc thái của mùa lá rụng cũng đủ để làm xao động lòng người, ghi dấu ấn vào thi ca, nhạc họa từ xưa đến nay
Sắc lan mùa phố

Sắc lan mùa phố

(GLO)- Người chơi lan vẫn có câu: “Kiến giả thị bảo, bất kiến giả thị thảo” (Nghĩa là: Biết thì là bảo vật, không biết thì chỉ là cỏ). Vì thế, mỗi người chơi lan sẽ có một cách ứng xử riêng với hoa.
Quê cũ

Quê cũ

(GLO)- Xe bắt đầu rẽ vào con đường bê tông rộng rãi. Trước mắt là xóm làng với những ngôi nhà cao tầng, mái lợp ngói đỏ nhấp nhô. Bên trái là cánh đồng lúa sắp vào vụ gặt, vàng ươm trải dài.

Tháng Chín...

Tháng Chín...

Tháng Chín khiến người ta nhớ và bâng khuâng khi vấn vương một tà áo trắng, một ánh mắt cười trong ngày khai giảng. Mới đó mà đã gần hai mươi năm trôi qua. Không dưng thèm bé lại, được hồn nhiên tung tăng cắp sách tới trường như thuở nào.
Bí mật của thời gian

Bí mật của thời gian

(GLO)- Có lẽ do bản tính thích quan sát và để ý mọi thứ quanh mình nên tôi thường đặt ra những câu hỏi. Có lần, tôi đã hỏi một người bạn: “Trên đời này, có thứ gì chứa nhiều bí mật hơn thời gian?”.
Nghĩa tình hàng xóm

Nghĩa tình hàng xóm

(GLO)- Mặc dù chuyển đến nơi ở mới đã lâu nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn về thăm những người hàng xóm cũ. Gặp nhau tay bắt mặt mừng, nói chuyện hoài không hết, tôi lại càng thấm thía hơn lời dạy của người xưa “Hàng xóm tối lửa, tắt đèn có nhau”.
Tháng Chín yêu thương

Tháng Chín yêu thương

Ngày đầu tiên của tháng Chín, tôi đi trong nắng thu vàng mà lòng trào dâng nhiều cảm xúc. Xin gửi lời chào tháng mới yêu thương, với Tết Độc lập của dân tộc và những ngày đầu đến trường sau kỳ nghỉ hè.

Chòi rẫy

Chòi rẫy

(GLO)- Trong rẫy của người Jrai bao giờ cũng có một cái chòi. Sau khi thu hoạch nông sản, tất cả sẽ được cất giữ tại chòi rẫy.
Thương những bờ xanh

Thương những bờ xanh

(GLO)- Từng có những bờ xanh thật xanh, mãi cứ ngời biếc ở một khoảng nào đó trong tâm thức chúng tôi, những đứa trẻ đã từng lớn lên giữa trong lành xa xưa ấy.
Nhà

Nhà

(GLO)- Bạn từ phố về quê chơi. Suốt đêm đầu tiên, tôi nghe tiếng bạn trở mình, lục đục đi ra, đi vào. Sáng dậy, mắt bạn đỏ kè, ngồi uống cà phê còn ngâm nga câu: “Thức đêm mới biết đêm dài”.
Ngóng mẹ đi chợ về

Ngóng mẹ đi chợ về

(GLO)- Ngóng mẹ đi chợ về luôn là cả một niềm yêu thích với tuổi thơ của chị em chúng tôi. Mỗi lần mẹ đi chợ là chị em mau mải chạy ra cổng hoặc tận đầu ngõ, trốn dưới một bóng cây nào đó và mắt thì cứ liên tục ngóng ra phía mẹ đi về.
Bao la tình mẹ

Bao la tình mẹ

Chị không thương con như cách những người mẹ khác hay làm, nhưng chị là một người mẹ vĩ đại. Đó là những gì mà tôi và nhiều người nhìn thấy ở chị- một người phụ nữ bị thiểu năng trí tuệ, yếu thế trong xã hội.
Làng tôi

Làng tôi

(GLO)- Chuyến về quê lần này, tôi theo vợ chồng chú em Huỳnh Văn Hòa ra ruộng mướp vào một sáng mùa hè để tận hưởng không gian thoáng đãng cùng người làng tôi, đất làng tôi.
Ngày hè đã xa

Ngày hè đã xa

(GLO)- Khi những cơn gió Lào bắt đầu xao xác rặng tre gầy, cái ran rát đã cảm nhận được trên da thịt cũng là lúc ngày nghỉ hè chính thức bắt đầu.
Nhớ thu xưa

Nhớ thu xưa

(GLO)- Ngày ấy, khi những cây mù u trong vườn nhà nở chùm hoa trắng phảng phất hương thơm thì tôi biết trời đã sang thu.
Thân thương quà tặng

Thân thương quà tặng

(GLO)- Tặng quà và nhận quà là một phần trong cuộc sống của mỗi người, trong mọi nền văn hóa. Dù ở hoàn cảnh khác nhau, món quà không giống nhau, nhưng tình cảm dành cho nhau luôn là điều đáng quý.