Làng tôi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Chuyến về quê lần này, tôi theo vợ chồng chú em Huỳnh Văn Hòa ra ruộng mướp vào một sáng mùa hè để tận hưởng không gian thoáng đãng cùng người làng tôi, đất làng tôi.

Sáng sớm, quê tôi thật yên bình, không khí vô cùng mát mẻ sau cơn mưa nhẹ vào chiều hôm trước. Những ruộng lúa vụ Xuân Hè đã thu hoạch xong, mùi rơm rạ như còn phảng phất đâu đây.

Vẻ đẹp yên bình của làng Tú Dương, xã Mỹ Hiệp, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định. Ảnh: Đ.M.P

Vẻ đẹp yên bình của làng Tú Dương, xã Mỹ Hiệp, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định. Ảnh: Đ.M.P

Đang là mùa thu hoạch mướp chính vụ. Nói là vụ, nhưng thực ra, ngày nay khi mà “nước phân cần giống” đủ đầy thì trồng mướp vào lúc nào cũng cho năng suất cao, chất lượng cũng đạt chuẩn, đáp ứng nhu cầu tiêu thụ của thị trường. Rất tình cờ, ruộng mướp nhà chú Hòa lại nằm gần khoảnh ruộng ngày xưa của gia đình tôi. Khoảnh ruộng ấy gần con suối nhỏ phía dưới bàu Tre và bàu Đá. Nước nôi thuận lợi nên mẹ tôi gieo trồng quanh năm.

Hết vụ lúa, mẹ lại trồng đậu phộng, dưa hấu, dưa gang. Những tháng giáp Tết thì mẹ trồng đậu và gieo xen cải cay. Loại cải này được người dân quê tôi để cây lên ngồng rồi mới thu hoạch, phơi vừa heo héo làm dưa muối kho với ít thịt heo sau Tết còn dành lại, rất tốn cơm dù là cơm độn mì, khoai lang.

Những khoảnh ruộng mùa này cạn nước, bà con đã biết trồng những loại hoa màu có giá trị cao như: bắp lai, mướp cao sản, khổ qua và đậu đỗ các loại. Những ruộng mướp cho quả dài đến cả mét, giá hiện thời thương lái mua sỉ là 6 ngàn đồng/kg. Hai ngày thu hoạch 1 lần, ruộng mướp của chú em tôi được chăm bón kỹ lưỡng nên năng suất rất khá.

Có lẽ duy nhất làng Tú Dương (xã Mỹ Hiệp, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định) của tôi còn giữ được con đập bổi trên dòng suối Tre để giữ nước cho vụ Đông Xuân của 2 cánh đồng được coi là “bờ xôi ruộng mật” nhất trong vùng. Đến cuối mùa mưa, bà con trong làng tùy vào diện tích canh tác mà đóng góp công sức, vật liệu để cùng nhau đắp đập, vật liệu chủ yếu là tre, cây, bổi lá... Vậy nên dân gian gọi là đập bổi.

Ngày nay, công việc cũng đã được máy ủi, máy xúc làm thay cho sức người nên phần nào đỡ vất vả. Con đập hoàn thành, tạo nên bàu Tre sâu và rộng mênh mông giữa những cánh đồng tít tắp. Ngày xưa, bàu Tre chưa bị ô nhiễm các loại thuốc bảo vệ thực vật, nước trong xanh, cá tôm sinh sôi nảy nở nhiều vô cùng. Tháng Chạp, bọn nhỏ chúng tôi lại rủ nhau giăng câu, thả lưới quanh bờ.

Những ruộng mướp cho quả dài đến cả mét, giá hiện thời thương lái mua sỉ là 6 ngàn đồng/kg. Ảnh: Đ.M.P

Những ruộng mướp cho quả dài đến cả mét, giá hiện thời thương lái mua sỉ là 6 ngàn đồng/kg. Ảnh: Đ.M.P

Những chú cá tràu, cá trắng... háu ăn mắc câu, dính lưới, chúng tôi vui lắm với “thành tựu” nhỏ bé của mình trước sự khen ngợi của người lớn. Và cũng chính từ bàu Tre này, tất cả người làng tôi lớn nhỏ, nữ nam đều biết bơi lội. Sau mỗi ngày làm lụng dưới trời nắng nóng của mùa hè, trẻ già, nam nữ ùa xuống bàu tha hồ bơi lội, tắm gội trước khi về nhà.

Cảnh xưa giờ đã không còn nữa, mặc dù bàu Tre vẫn còn là nguồn nước cung cấp cho những cánh đồng lúa, hoa màu, cây trái tươi tốt, nuôi sống người làng tôi vẫn như bao đời nay.

Mỗi khi có dịp về làng, theo bà con ra đồng, thăm ruộng, nhìn những ruộng lúa, nương ngô xa xanh tít tắp, ký ức ùa về trong tôi bao kỷ niệm vui buồn thuở nhỏ. Làng tôi ngày nay là một trong những làng nông thôn mới, đường làng, ngõ xóm giờ đã bê tông hóa thay cho những con đường quanh co ngoằn ngoèo mưa lầy, nắng bụi.

Điện lưới quốc gia về tận từng nhà thay cho những ngọn đèn dầu leo lét thuở nào; ti vi, máy giặt, những vật dụng gia đình cũng nhiều hơn. Lũ nhỏ được học hành, vui chơi trong thanh bình, no ấm.

Có được thành tựu như ngày nay, công sức của người làng tôi đóng góp không nhỏ, cùng với sự quan tâm chăm lo đầu tư xây dựng của chính quyền địa phương. Dâu rể, cháu con của người làng đi xa trở về tự hào lắm, khi mình được là con cháu của làng, nơi mà đã từ lâu được mệnh danh “đất lành chim đậu”, hơn thế còn là nơi “thiên thời, địa lợi, nhân hòa”.

Lại nhớ về một thuở xa xưa, người làng tôi lưu lạc tứ phương, làng tôi tan tác, tiêu điều vì chiến tranh tàn khốc, những rặng dừa, lũy tre bom đạn Mỹ san phẳng, ruộng đồng hoang hóa.

Rồi hòa bình lập lại, đất nước thống nhất, bà con người làng lần lượt quay về cùng nhau chăm chỉ, cần cù lao động sản xuất, cuộc sống dần ổn định, để có một ngôi làng trù phú đông vui đầy ắp nghĩa tình hàng xóm láng giềng thủy chung như hôm nay.

Có thể bạn quan tâm

Rau dại quê nhà

Rau dại quê nhà

(GLO)- Mùa nào thức nấy, vùng nào rau ấy, không chỉ những bữa cơm trên rẫy, dưới đồng mà dường như bữa cơm nào của tuổi thơ chúng tôi cũng không thiếu mớ rau dại.

Năm tháng học trò

Năm tháng học trò

(GLO)- Mỗi độ hè về, khi những tia nắng tràn ngập trên sân trường cũng là lúc những chùm phượng vĩ bắt đầu cháy đỏ một góc trời. Phượng không chỉ là loài hoa báo hiệu mùa hè mà còn là biểu tượng bất diệt của tuổi học trò-cái tuổi ngây thơ, vụng dại nhưng đầy ắp yêu thương và khát vọng.

khúc mưa, cơn mưa, chìm vào cơn mưa, Gia Lai, Báo Gia Lai

Khúc mưa

(GLO)- Bất ngờ chìm vào cơn mưa ngờm ngợp giữa phố chiều tấp nập người xe, tôi vội vã tìm một nơi trú tạm chờ mưa tạnh. Kiểu mưa đầu mùa thế này, vội đến rồi cũng sẽ tan đi nhanh.

Bánh tráng Bình Định

Bánh tráng Bình Định

(GLO)- Bánh tráng có thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu trên cả nước, cả trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Thế nhưng chẳng hiểu sao, tôi cứ nghĩ và nhớ về món bánh tráng Bình Định. Có lẽ là bởi không ở nơi đâu bánh tráng lại đa dạng và có thể ăn vào mọi dịp như “xứ nẫu”.

Gặp lại thanh xuân

Gặp lại thanh xuân

(GLO)- Tôi từng thấy chị gái mình đứng thật lâu trước tấm gương. Lúc đầu, tôi cứ ngỡ chị đang nhìn xem có vết nám nào trên mặt như một sự lo âu thường thấy của phụ nữ nhưng không phải.

Tiếng ve gọi hè

Tiếng ve gọi hè

(GLO)- Ai cũng từng trải qua những ngày cắp sách đến trường, cũng từng háo hức đợi tiếng ve gọi hè sang, từng bâng khuâng trước những cánh hoa phượng vĩ đầu mùa.

Vừa vặn sống

Vừa vặn sống

(GLO)- Thỉnh thoảng, trong một buổi sớm mai, nếu không phải bận bịu quá với công việc, tôi thường ngồi bên vỉa hè, dưới một gốc thông.

Bên chiếc cầu thang nhà dài

Bên chiếc cầu thang nhà dài

(GLO)- Ngày trước, khi đến buôn Đôn (Đắk Lắk), tôi được ngắm nhìn những ngôi nhà dài bằng gỗ lâu niên của người Ê Đê đẹp đến nao lòng. Ấn tượng đầu tiên là 2 chiếc cầu thang dẫn lên nhà sàn còn in đậm vết thời gian.

Vấn vương bông gòn

Vấn vương bông gòn

(GLO)- Trong vườn còn sót lại một cây gòn. Đến mùa, chúng bung ra những bông nhẹ bẫng, mềm như mây trắng vắt ngang trời, theo gió tản mát muôn phương.

Nẻo về tháng Tư

Nẻo về tháng Tư

(GLO)- Bước chân trên dải biên cương một ngày tháng Tư nắng đượm, tôi thốt nhiên nhớ tới mấy câu thơ của Nguyễn Bình Phương: “Những cột mốc vùng biên bóng trải xiêu xiêu/Dãy núi oằn lên từng nhịp thở”.

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Nhớ bếp lửa nhà sàn

Nhớ bếp lửa nhà sàn

(GLO)- Gần 50 năm gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, tôi đã đi qua nhiều buôn làng, tiếp xúc với bao con người hiền lành như đất, mộc mạc như cây rừng. Và trong những buôn làng đó, từng bếp lửa nhà sàn đã để lại trong tôi ấn tượng đậm sâu với không gian đầm ấm và chân tình

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Cơn mưa ngang qua

Cơn mưa ngang qua

Tiết trời vào sáng sớm khá oi nồng, nhưng bầu trời lại phủ kín một màu mây xám đục chứ không trong trẻo như mọi khi. Rồi bất chợt mưa rào rào mà không có gió, có sấm báo trước.