Thân thương quà tặng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Tặng quà và nhận quà là một phần trong cuộc sống của mỗi người, trong mọi nền văn hóa. Dù ở hoàn cảnh khác nhau, món quà không giống nhau, nhưng tình cảm dành cho nhau luôn là điều đáng quý.

Việc trao tặng những món quà, cho nhau những vật kỷ niệm từ ngày xưa là cách để người ta thể hiện tình cảm và sự trân trọng dành cho nhau. Người ở quê gửi cho người thân ở xa hoặc khách quý tới thăm vài ba bó rau tươi, ít trái cây vừa thu hái hay chục quả trứng gà.

Có những khi, nhà có khách đến bất ngờ không kịp chuẩn bị, nhiều người cũng cố tìm những gì tươi ngon nhất đang có trong nhà để làm quà. Những món quà quê không cầu kỳ, không được gói ghém đẹp mắt nhưng lại thắm đượm biết bao tình làng nghĩa xóm, tình bà con thân tộc.

Ảnh minh họa (nguồn internet).

Ảnh minh họa (nguồn internet).

Ngày tôi còn nhỏ, việc giao thương, đi lại còn nhiều khó khăn vì đường sá chưa được mở rộng, xe cộ thiếu thốn. Mỗi lần về quê hay bà con ở quê lên thăm, gia đình tôi thường nhận được những món quà chan chứa nghĩa tình. Đó là những gói đường mía được làm thủ công, chùm quả dừa hái từ khu vườn xanh mướt ở quê nhà. Có cả bao trái chà là được hái từ ngọn núi Nhiệm gần làng. Còn quà tôi gửi về quê cho bà con là những loại trái cây phong phú của miền Tây Nguyên, cũng có thể là nếp, là gạo, là gà, là trứng…

Quà quê cũng như người quê, đầy ắp ân tình. Những món quà tuy nhỏ mà chứa đầy tình cảm khiến người cho và người nhận thêm gắn kết. Giờ đây cũng vậy, tuy hàng hóa lưu thông dễ dàng, ở đâu cũng có thể mua được những thứ mình thích, nhưng túi bánh bột lọc Quảng Trị, ràng bánh tráng nước dừa Tam Quan nhận được từ quê hương luôn đem đến cho tôi xúc cảm ngọt ngào.

Cùng với sự phát triển mọi mặt của cuộc sống, mỗi người có cơ hội được đi đây đi đó nhiều hơn, có thể chiêm ngắm cảnh đẹp, thưởng thức đặc sản của một vùng đất khác và mua món quà lưu niệm đem về tặng gia đình, bạn bè. Những món quà như chiếc mũ, chiếc áo, chiếc móc khóa gắn với điểm du lịch được nhiều người chọn để làm quà lưu niệm sau những chuyến đi. Những món quà ấy tuy giá trị về vật chất không lớn, cũng có thể bị cũ đi sau một thời gian sử dụng, nhưng người nhận chắc chắn sẽ trân trọng tình cảm mà người tặng gửi gắm.

Chúng ta thường nghe câu “Của một đồng, công một lượng”, quà quý cốt ở tấm lòng, ở những yêu thương chứa đựng. Cuộc sống ổn định hơn cho phép người ta thể hiện tình cảm với gia đình, người thân, bạn bè một cách thiết thực hơn qua những món quà. Vào những dịp đặc biệt, ngoài bó hoa, lời chúc, thì tùy khả năng của mình, ta cũng chọn cho những người yêu thương của mình món quà phù hợp. Quà bánh cho trẻ, thuốc men, áo ấm cho người già là truyền thống kính già yêu trẻ bao đời vẫn luôn được mỗi cá nhân gìn giữ và phát huy.

Có những món quà được giữ lại, bền lâu, song hành với thời gian, trở thành kỷ vật trân quý. Cũng có món quà không thể đi theo người nhận cùng năm tháng nhưng trong ký ức, chắc hẳn những ân tình đẹp đẽ không dễ mờ phai

. Là giáo viên, được xã hội ưu tiên có một ngày kỷ niệm của nghề nên chúng tôi cũng thường được tặng quà. Có món quà đầy ắp tình thương và sự trân trọng khiến người nhận thêm yêu nghề và thấy mình cần cố gắng nhiều hơn để xứng đáng với những yêu thương đó. Tôi còn giữ quyển sổ nhỏ là quà tặng của các em học sinh năm đầu tiên đi dạy. Món quà nhỏ đơn sơ được các em tự mua, tự tìm đến nhà cô rồi rụt rè trao cho tôi với tất cả sự ngượng ngùng dễ thương.

Các em học sinh quê tôi ngày đó còn khó khăn lắm, cha mẹ suốt ngày bận rộn với ruộng vườn. Món quà là một sự trân trọng và yêu thương mà các em dành cho cô giáo. Những tình cảm ấy còn mãi trong tôi, dù bao năm đã qua, tôi đã đi hết cuộc đời cầm phấn với bao vui buồn và nhiều kỷ niệm.

Trong chiếc tủ sách của tôi có một ngăn dành lưu giữ quà tặng. Thỉnh thoảng, tôi dọn dẹp lại ngăn tủ, lật giở từng trang sách đã phai màu giấy, đọc những lời đề tặng viết bằng nét bút học trò vụng về, ngây thơ mà đong đầy tình cảm.

Những tấm thiệp nhỏ với bao cảm xúc yêu thương, bó hoa được làm thủ công tỉ mỉ, công phu. Những món quà tặng đượm màu thời gian ấy như mở ra cho tôi từng trang kỷ niệm đã đi qua trong cuộc đời.

Tặng quà là một nét đẹp trong văn hóa giao tiếp. “Của cho không bằng cách cho” và trên hết là tình cảm chân thành được thể hiện. Quà tặng là một cách để thể hiện lòng biết ơn. Thật đẹp biết bao khi người bệnh sau khi được cứu chữa có món quà nhỏ và lời cảm ơn gửi tới bác sĩ. Người thầy giáo già chắc chắn cũng sẽ rất vui khi học trò cũ đến thăm và đó là món quà quý nhất mà người thầy mong chờ.

Những món quà là sự kết nối yêu thương để cuộc sống thêm đẹp hơn với tình người lan tỏa.

Có thể bạn quan tâm

Cuốn sách bị đánh cắp

Cuốn sách bị đánh cắp

Chiếc xe khách như con trâu kiệt sức, phì phò thở hắt ra mấy lượt rồi bất động. Gã tài xế trẻ măng vặn vặn mấy cái nút, cố khởi động lại nhưng chiếc xe vẫn im ru.
Bí mật của thời gian

Bí mật của thời gian

(GLO)- Có lẽ do bản tính thích quan sát và để ý mọi thứ quanh mình nên tôi thường đặt ra những câu hỏi. Có lần, tôi đã hỏi một người bạn: “Trên đời này, có thứ gì chứa nhiều bí mật hơn thời gian?”.
Nghĩa tình hàng xóm

Nghĩa tình hàng xóm

(GLO)- Mặc dù chuyển đến nơi ở mới đã lâu nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn về thăm những người hàng xóm cũ. Gặp nhau tay bắt mặt mừng, nói chuyện hoài không hết, tôi lại càng thấm thía hơn lời dạy của người xưa “Hàng xóm tối lửa, tắt đèn có nhau”.
Tháng Chín yêu thương

Tháng Chín yêu thương

Ngày đầu tiên của tháng Chín, tôi đi trong nắng thu vàng mà lòng trào dâng nhiều cảm xúc. Xin gửi lời chào tháng mới yêu thương, với Tết Độc lập của dân tộc và những ngày đầu đến trường sau kỳ nghỉ hè.

Chòi rẫy

Chòi rẫy

(GLO)- Trong rẫy của người Jrai bao giờ cũng có một cái chòi. Sau khi thu hoạch nông sản, tất cả sẽ được cất giữ tại chòi rẫy.
Thương những bờ xanh

Thương những bờ xanh

(GLO)- Từng có những bờ xanh thật xanh, mãi cứ ngời biếc ở một khoảng nào đó trong tâm thức chúng tôi, những đứa trẻ đã từng lớn lên giữa trong lành xa xưa ấy.
Nhà

Nhà

(GLO)- Bạn từ phố về quê chơi. Suốt đêm đầu tiên, tôi nghe tiếng bạn trở mình, lục đục đi ra, đi vào. Sáng dậy, mắt bạn đỏ kè, ngồi uống cà phê còn ngâm nga câu: “Thức đêm mới biết đêm dài”.
Chờ mùa

Chờ mùa

(GLO)- Ông bà thường nói: Mưa lúc nào mát mặt lúc ấy! Đó là khi trời oi bức, khô hanh, chứ lê rê mãi hoài món “đặc sản” mưa cao nguyên thì quả thực là... rát mặt. Thức dậy trong tiếng mưa rơi ràn rạt trên mái hiên sau một đêm chập chờn, hẳn là nhiều người sẽ có tâm trạng chờ mùa, chờ nắng.
Bao la tình mẹ

Bao la tình mẹ

Chị không thương con như cách những người mẹ khác hay làm, nhưng chị là một người mẹ vĩ đại. Đó là những gì mà tôi và nhiều người nhìn thấy ở chị- một người phụ nữ bị thiểu năng trí tuệ, yếu thế trong xã hội.
Làng tôi

Làng tôi

(GLO)- Chuyến về quê lần này, tôi theo vợ chồng chú em Huỳnh Văn Hòa ra ruộng mướp vào một sáng mùa hè để tận hưởng không gian thoáng đãng cùng người làng tôi, đất làng tôi.
Ngày hè đã xa

Ngày hè đã xa

(GLO)- Khi những cơn gió Lào bắt đầu xao xác rặng tre gầy, cái ran rát đã cảm nhận được trên da thịt cũng là lúc ngày nghỉ hè chính thức bắt đầu.
Nhớ thu xưa

Nhớ thu xưa

(GLO)- Ngày ấy, khi những cây mù u trong vườn nhà nở chùm hoa trắng phảng phất hương thơm thì tôi biết trời đã sang thu.
Nỗi lo mùa mưa

Nỗi lo mùa mưa

(GLO)- Hồi trước, vào những ngày mưa dầm, má tôi thường nhìn trời mà than: Mưa vầy đồng ngập nước hết, lúa hư lấy gì mà ăn đây!
Gác bếp ngày mưa

Gác bếp ngày mưa

Nhìn cơn mưa đổ xuống như trút mà hắn thở dài. Cả tháng nay mưa liên miên. Mưa lang thang qua những mái ngói nâu trầm, rỉ rả trong từng kẽ hở của thưng ván.
Trốn tìm

Trốn tìm

(GLO)- Cách đây vài chục năm, quê tôi chưa có điện đường. Điện thắp trong nhà cũng chỉ là những bóng đèn sợi tóc với ánh sáng tù mù, yếu ớt. Tối tối, lũ trẻ con chúng tôi thường rủ nhau chơi trốn tìm.
Tản mạn ngày mưa

Tản mạn ngày mưa

Mưa buồn hay vui là tự cảm nhận của mỗi người. Với tôi, mưa đem lại những khoảng lặng tâm hồn để suy ngẫm về những gì đã và đang diễn ra trong cuộc đời mình, với những vui buồn.
Hương mùa thu

Hương mùa thu

(GLO)- Miền Trung quê tôi không có mùa thu như ngoài Bắc. Nhưng ấn tượng về mùa thu trong tuổi thơ tôi là mùa thị chín vàng ươm.
Căn bếp ngày xưa

Căn bếp ngày xưa

(GLO)- Con trai tôi từ nhà hàng xóm trở về với khuôn mặt đầy nhọ. Thằng bé nhoẻn miệng cười tươi, trên tay là củ khoai lang nướng. Con đưa tay quệt ngang trán, lớp nhọ trộn lẫn với mồ hôi khiến mặt càng thêm nhem nhuốc. Chỉ bấy nhiêu thôi mà lòng tôi lại rộn lên bao xúc cảm.