Chờ mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Ông bà thường nói: Mưa lúc nào mát mặt lúc ấy! Đó là khi trời oi bức, khô hanh, chứ lê rê mãi hoài món “đặc sản” mưa cao nguyên thì quả thực là... rát mặt. Thức dậy trong tiếng mưa rơi ràn rạt trên mái hiên sau một đêm chập chờn, hẳn là nhiều người sẽ có tâm trạng chờ mùa, chờ nắng.

Đã bao mùa mưa Tây Nguyên trôi qua, vẫn y như lần đầu biết xao xuyến hay u ê trước đất trời, lòng tôi lại ngóng trông chút nắng ấm, hanh hao, tạnh ráo. Ở đó, có gì khác lắm, đột khởi mà từ từ, không hẹn trước nhưng rõ ràng sẽ tới.

Nắng vàng tơ, trời trong xanh, gió se se, không khí cứ khiến lòng người chộn rộn tinh tươm như tà áo mới hong lần đầu. Vạn vật cứ thế chuyển mình qua những khoảnh khắc non tơ bỡ ngỡ của lần đầu. Những chạm khẽ xôn xao của đất trời mà dư chấn cứ mãi ngân rung.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Minh họa: HUYỀN TRANG

Tháng năm qua, bao mùa gió mưa, mùa nắng hanh, mùa trong xanh, mùa lá reo, mùa chim chóc hoan ca, tôi đã neo đậu lòng mình trong những khoảnh khắc chạm mùa ấy. Ở đó có biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn, giờ vẫn còn đây sống động và hiện hữu giữa ngàn mưa.

“Ngoài hiên mưa rơi, lòng nghe chơi vơi”, nghe trong mưa rơi, nghe trong đợi chờ, những mòn vẹt qua đi, những trống vắng bươn lên, thánh thót từng nỗi niềm. Thấy cả đất trời cũng lặng yên buông chùng màn mưa phong kín. Mưa ngớt hạt, chút nắng vàng vừa hửng cũng đủ dặn lòng ủ ấm, đủ gieo tia vui giữa bốn bề mây xám đùn giăng.

Tôi đã đi qua cao nguyên bạt ngàn lá thắm nắng reo, qua những thảm mưa khê nồng hơi đất. Đi qua bao mùa mưa, tôi mới hay một điều vô cùng giản dị. Phải đâu vô tri cây cỏ nương theo nắng gió của mùa mà tự sinh tự diệt, chúng cũng cần thử thách để vượt qua cả những khắc nghiệt quen thuộc và thất thường của thời tiết. Sáng nắng-chiều mưa, sớm đông-trưa hạ cũng không ngăn nổi những cung đường hồn nhiên tươi xanh, những đồi non rộn ràng biếc cỏ. Lẽ nào lòng người còn e dè chút nắng chút mưa.

Trong dài lâu chờ đợi, có đôi lúc, nhịp sống sẽ khiến mình nhớ nhớ, quên quên nhịp thở của đất trời. Nhưng tự nhiên luôn có cách đánh thức lòng người bằng những cú chạm nhẹ nhàng ý vị. Miễn là lòng còn mềm, còn chờ, sẽ thấy... Một sáng tháng 8 đẩy cửa bước ra, mùa giao mùa chạm ngõ bằng một sớm mai hồng, bằng mây bồng bềnh mềm mại như tơ. Một chút thôi, ngày cũng đủ đầm ấm; đủ an ủi lòng mình và lòng người.

Cuối cùng, sự chờ đợi, ngậm ngùi, ủ ê phong bế trong mưa rồi cũng được thắp lên bằng hừng xanh núi đồi, bằng trùng điệp đồng rẫy thung khe rười rượi sức sống. Lòng người, thật tự nhiên, không hẹn mà chợt bừng sáng, hòa nhập vào nhịp hoan ca đất trời từ giây phút nào không biết.

Mưa cao nguyên, hạt nào rơi không thấm đẫm âm thầm, nhẫn nại chờ đợi của con người sống quen với gió lộng mưa ngàn? Để một ngày, khi trời “đã vơi dần cơn mưa, sấm cũng bớt bất ngờ”, chợt nhận ra, hồ đã ăm ắp, sóng sánh ban mai, trời vi vu thông xanh gió reo, đất nhả hơi mát lành…

Bao giọt mưa đã lặng lẽ ân cần thấm vào đất đai, sông hồ, đồi núi để chuyển đất trời sang “tháng tám mùa thu lá khởi vàng”, để cho cúc đơm nụ nhắm mở mắt xanh, cho em đêm Trung thu gió mát trăng thanh hiền hòa, cho hoa dã quỳ vàng rực những triền xa… Để cho đất và người cứ thế nối vào nhau bằng nhịp chảy miên man trong nỗi khắc khoải mong chờ mùa sang. Và tôi tin, những âm thầm chờ đợi sẽ có lúc nở hoa dưới ánh mặt trời.

Có thể bạn quan tâm

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Về trong tiếng gió

Về trong tiếng gió

(GLO)- Nhiều khi, tôi thấy gió thổi trống không phía sau lưng mình. Thời gian vừa thoáng như chồi biếc đã thấy lá vàng, chẳng để lại gì nhiều nhưng đủ gợi những vời vợi nhớ thương trong cuộc đời.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Mưa thu

Mưa thu

(GLO)- Mùa thu bao giờ cũng đem đến nhiều xúc cảm, nhất là khi thư thái ngồi lại cùng những cơn mưa.
Đừng vội nản lòng

Đừng vội nản lòng

(GLO)- Ai trồng cây cũng mong đến ngày hái quả. Người ta khi làm việc gì cũng đều mong gặt hái được kết quả. Điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi kết quả mình mong đợi chưa đến.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.