Thương nhớ cỏ may

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Khi cơn gió heo may mang theo hương ổi, hương thị thơm lừng thì những bông hoa cỏ may cũng vươn mình chào đón mùa thu.

Là một loài cỏ dại, cỏ may có thể mọc và phát triển bất cứ nơi đâu, nhưng nhiều nhất vẫn là trên triền đê, ngoài đồng nội hay trên các sườn đồi. Thân cây cỏ may mọc lan, đan thành từng dải xanh trên khoảng rộng. Còn hoa lại mọc thẳng đứng hướng lên trời cao, trông hệt như cái chùy dài, màu tím than. Cái chùy tuy bé nhỏ nhưng lại mang vẻ rắn rỏi, vững vàng, vươn lên đầy kiêu hãnh.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Minh họa: HUYỀN TRANG

Thuở nhỏ, lon ton theo bà ra đồng, ngắt những bông cỏ may bó thành chùm nhỏ, tôi thắc mắc với bà tại sao loài cỏ này lại có tên là cỏ may? Bà cười hiền hậu giải thích rằng: Quả cỏ may khi già khô lại thường sẽ găm vào ống quần bất cứ ai đi ngang qua. Những quả bé nhỏ li ti có đầu nhọn đua nhau đâm vào vải giống như chiếc kim khâu. Dựa vào đặc điểm đó mà người ta gọi nó là cỏ may.

Lòng trẻ thơ thật hào hứng khi thấy lời giải thích của bà thật có lý. Tâm hồn thơ ngây của tôi khi ấy còn khéo tưởng tượng loài cây này cũng có tâm hồn và cảm xúc như con người. Có khi nào, vì ở nơi cánh đồng xa xôi heo hắt nên chỉ cần có người đi qua là muôn bông hoa xô nhau lại níu lấy chân người. Và khi người không thể ở lâu thì chúng bám lấy bám để vào gấu quần để được theo về.

Sau này lớn lên đi học, đọc thêm sách, tôi mới biết đó là cách phát tán của cỏ may. Nếu bồ công anh hay hạt hoa sữa nương theo cánh gió mà bay thì hạt hoa cỏ may chọn cách bám lấy chân người. Chúng cũng muốn giống loài của mình được vươn xa khắp nơi chứ không phải quanh năm chỉ quẩn quanh nơi đồng nội. Tôi nhận thấy ở cỏ may có vẻ đẹp của sự khát khao và lòng dũng cảm, dám bứt phá để thay đổi và phát triển.

Tuổi thơ chân trần, men theo bờ rào hái quả dại, có ai không một lần đau bụng vì giun quấy. Khi ấy, mẹ lấy rễ cỏ may sao vàng hạ thổ, nấu với nước rồi cho uống. Vài ngày sau thì khỏi hẳn. Tôi rất ngạc nhiên vì tưởng đất trời sinh ra cỏ may chỉ là loài mọc dại, không có tác dụng gì. Tôi còn bất ngờ hơn khi mẹ cho biết, cỏ may còn giúp con người chữa các bệnh về gan, về đường tiêu hóa hay bệnh vàng da… Những bài thuốc dân gian ấy thật là hay. Đúng như sự khiêm nhường vốn có, cỏ may lặng lẽ cống hiến cho cuộc đời mà không cần ai hay.

Hoa cỏ may tự mọc, tự lớn, tự tồn tại một cách khiêm nhường. Vậy mà lạ, không sắc nhưng cỏ may không hề nhạt nhòa, không hương nhưng lại vấn vít mùi thơm tho tuổi thơ của bao nhiêu con người sinh ra và lớn lên từ làng.

Làm sao quên được những chiều quê cùng bạn bè nô đùa trên triền đê. Khi đàn trâu thung thăng gặm cỏ thì chúng tôi mải chạy theo cánh diều trên bầu trời cao. Chả đứa nào để ý, dưới chân đám cỏ may tranh thủ găm dày gấu quần. Chơi chán, chúng tôi lại ngồi duỗi chân ra cùng gỡ cỏ may cho nhau trong tiếng cười giòn tan hòa theo những cơn gió dài.

Thời gian trôi qua. Hôm nay, khi đọc lại những câu thơ của nữ sĩ Xuân Quỳnh “Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may/Áo em sơ ý cỏ găm dày/Lời yêu mỏng mảnh như màu khói/Ai biết lòng anh có đổi thay?”, lòng tôi bỗng xao xuyến, bâng khuâng. Và, hoa cỏ may của mùa thu ấy biết tôi với những rung động đầu đời của tuổi mới lớn.

Chiều nay, khi lang thang trên quảng trường thị xã, giữa một đám cỏ xanh mọc lên mấy bông cỏ may tim tím. Giữa bộn bề phố xá hối hả, còi xe cùng tiếng nhạc xung quanh râm ran, sắc tím ấy vẫn bình dị, vẫn hồn nhiên khiến tôi man mác nhớ về ngày thơ ấu.

Có thể bạn quan tâm

“Gặp gỡ êm đềm”

“Gặp gỡ êm đềm”

(GLO)- Gần như không thể đếm được mỗi chúng ta đã có bao nhiêu lần gặp gỡ trong đời. Dù so với cái rộng dài của thế gian thì “môi sinh” của một người cũng chỉ là bầu không khí nhỏ thôi.

Hương mía

Hương mía

(GLO)- Những năm 80 của thế kỷ trước ở quê tôi, khi tháng Giêng về thường diễn ra một hoạt động mà đứa trẻ nào cũng đều rất háo hức đợi mong, đó là hợp tác xã tổ chức ép mía cho bà con nông dân. Lúc này, đám trẻ con chúng tôi thường được bố mẹ nhờ phụ giúp trông mía.

Minh họa: Huyền Trang

Mùa xanh vào giêng hai

(GLO)- Như một câu thơ bất chợt ngân lên, rồi líu ríu theo chúng tôi suốt cả chặng hành trình, khi mùa xuân đang ở độ thật đầy đặn, thật viên mãn: Mùa xanh vào giêng hai.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít tơ hồng

(GLO)- Một chiều, khi chở con gái đi dạo, tôi bần thần dừng lại trước một bờ giậu thấp vàng ruộm dây tơ hồng. Con gái tôi thích thú ồ lên khi thấy loài dây leo lạ. Nghe tôi nói tên, con còn thắc mắc vì sao dây leo chỉ có màu vàng, hoa thành chùm trắng mà lại gọi là dây tơ hồng.

Tản mạn chuyện tình yêu

Tản mạn chuyện tình yêu

(GLO)- Trong một giờ học liên quan đến nội dung giáo dục giới tính, sau nhiều vấn đề được nêu ra thảo luận khá sôi nổi, tôi đặt câu hỏi thăm dò thử xem các em học sinh suy nghĩ thế nào về tình yêu ở tuổi học trò. Lớp học ngay lập tức được chia thành 2 nhóm với các ý kiến trái chiều.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Ngát hương mùa hoa trắng

(GLO)- Đầu xuân mới, Tây Nguyên khoác lên mình tấm áo trắng tinh khôi của những vườn rẫy cà phê. Đó là lúc đất trời như giao hòa trong sắc hương, khi từng chùm hoa trắng muốt nở rộ trên những cành cây, tỏa hương ngọt ngào quyến rũ khắp không gian.

Tác giả cùng người thân tại ngã ba biên. Ảnh: N.T.D

Tháng 2 nơi ngã ba biên

(GLO)- Khi vị Tết đã thấm đẫm trong từng câu chuyện, khi mùa xuân cạn nốt chén rượu đầy thì trên những nẻo biên cương, đất trời khoác lên mình tấm áo mới, rực rỡ và căng tràn nhựa sống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Cỏ mùa xuân

(GLO)- Tôi đi cùng chiều trên cánh đồng tươi xanh và mềm mượt cỏ. Bàn chân, ánh mắt và cả tâm hồn đều chạm vào sắc màu của loài cỏ biếc. Tôi nghiêng xuống thật gần, nghe mùa thức dậy căng đầy và xôn xao niềm nhớ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Góc bếp, hiên nhà

(GLO)- Góc bếp, hiên nhà có lẽ là nơi yêu thương chăm chút nhất thuộc về người phụ nữ của gia đình. Mà thực ra, có người phụ nữ nào là không thuộc về gia đình, dù ít hay nhiều, dù hiện đại hay truyền thống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nét chữ đầu xuân

(GLO)- Sau chuỗi ngày đông giá lạnh, tia nắng ấm áp mùa xuân đánh thức tất thảy những nụ mầm. Luồng sinh khí mới thổi qua như một cuộc chuyển giao âm thầm mà mãnh liệt. Một vòng tuần hoàn lại bắt đầu cho những ước mong.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít trầu cau

(GLO)- Mỗi dịp trong nhà có việc trọng, soạn mâm cỗ cúng, bao giờ cha cũng nhắc chị em chúng tôi chuẩn bị một lễ trầu cau. Nhà tôi ở phố, dù đất đai không rộng nhưng luôn trồng một cây cau và thả mấy dây trầu dưới gốc cho chúng vấn vít leo lên thân cau.

Cõi hoa vàng

Cõi hoa vàng

(GLO)- Không biết đã bao lần tôi thả bước giữa những đồi chè Biển Hồ xanh ngát. Nơi ấy có những cây muồng già sum suê tỏa bóng, đan xen trong vườn chè. Mùa hoa muồng nở rộ, những chùm hoa vàng dắt díu, đung đưa, ánh lên trong nắng sớm. 

Về nhà

Về nhà

Mấy cơn gió rượt đuổi nhau làm trời đêm mát rượi. Tân ngủ mê trên ghế bố kê cạnh chiếc xe khách mặc kệ cho phía bên kia đường mấy bài hát xuân vẫn ra rả vọng ra từ chiếc loa kẹo kéo.

Thời khắc thiêng liêng

Thời khắc thiêng liêng

(GLO)- Khi mâm cúng tất niên được bày biện tươm tất hay lễ cúng trừ tịch (cúng Giao thừa) hiện diện trong mỗi nếp nhà, có lẽ đó là những thời khắc thiêng liêng với mỗi gia đình.

Nhớ quê

Nhớ quê

(GLO)- Ai cũng có một tuổi thơ gắn liền với miền quê thân thương. Nơi đó có ba mẹ, anh chị em sum vầy, ríu rít tiếng cười, đầy ắp niềm vui. Đi qua những ngày cuối năm, một người con xa xứ như tôi lại bồi hồi tìm về ký ức xưa.

Ký ức yêu thương

Ký ức yêu thương

(GLO)- Những ngày trời lạnh như thế này, tôi thường có thói quen co ro trong chăn ấm và để ký ức thức dậy cùng biết bao kỷ niệm thời thơ ấu. Ký ức ngọt ngào, chan chứa yêu thương ấy luôn khiến lòng tôi mềm mại, ấm áp đến lạ kỳ.