Một thoáng Chư Đang Ya

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi lên đỉnh Chư Đang Ya (huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) vào một buổi chiều mưa giăng giăng và mây như tấm chăn bông choàng qua khắp nẻo. Cái lạnh ở nơi cao ngút chênh vênh khiến tôi phải so hai vai lại. Bước chân tôi lang thang không bỏ sót khoảng không gian nào của núi, đi theo tiếng vọng của cây rừng. Mỗi lần lên núi, lại thấy mình rành rõ từng cung đường mòn men núi đất đỏ, những triền đồi có tán cây cao, những đời cây to rợp bóng cả bốn mùa.
Những vân nắng li ti dường như chếnh choáng men của núi rừng nên chúng tìm cớ mà ngủ say, im lìm trong màu nhàn nhạt. Tôi lặng ngắm những thảm hoa vàng trải dài ngút ngát một vẻ đẹp dịu dàng và lắng nghe hoa thì thầm kể chuyện.
Chuyện đời hoa không biết tự bao giờ đã bén đất bén duyên trên mảnh đất này. Bên những cung đường uốn lượn gấp khúc, chúng bàn tán với nhau về bóng râm mát rượi của cây cô đơn. Trong tiếng lá xào xạc, nay mai thôi, khi mùa lễ hội về, chúng sẽ ngân lên trong gió vẻ rực rỡ, làm đắm mê biết bao tâm hồn. Chúng tự hào nay mai thôi những nụ hoa sẽ vàng hơn, lá sẽ thắm lại, gió sẽ mơn man vuốt ve rồi xúng xính áo váy để lộ bắp chân chắc nịch tròn lẳn.
Mỗi lần lên núi, thích nhất là được đi trên con đường nhỏ xíu, chạy ngoằn ngoèo từ sườn đồi thoải xuống thung lũng rồi lại men lên sườn đồi, đôi khi tạt ngang qua vạt khoai lang xanh um, đi tới nương bí nhà kia hay qua những bóng núi có bậc cầu thang trong làng. Lần nào cũng thế, việc đầu tiên là tôi đưa mắt tìm “cây già làng” của mình như cách tôi và núi cạnh nhau trong những giây phút lắng đọng; như cách tôi tự mình đan kết từng khoảnh khắc tuổi trẻ với bóng cây xanh mát kia.
“Cây già làng” là cách bà con nơi đây gọi, còn tôi, tôi đặt cho nó là cây cô đơn. Bởi cái dáng vươn mình đứng thẳng giữa đỉnh núi. Khi ngày mới bắt đầu vỗ về từng chiếc lá, cây thở nhẹ nhàng, thoang thoảng mùi hương của lá khi ai đó tình cờ ngang qua. Cây tựa như một người ở trên cao hạnh phúc ngắm nhìn những thú vui nhỏ bé dưới thung xa kia.
Ảnh hình ấy đằm sâu trong tôi, đến độ một đôi lần, trong giấc mơ lạ lẫm, tôi thốt nhiên mường tượng mình là một cái cây được sinh ra từ núi, trên một ngọn đồi cao. Tôi đứng chênh vênh không tựa vào ai cũng không lẫn vào ai dù cô độc sương gió, dẫu tháng năm chảy qua tràn đầy trên áo, ướt đẫm trên màu thời gian biếc xanh.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Dù ai đi từ phía nào đến núi cũng đều trông thấy cây cô đơn. Nơi đây đẹp nhất là lúc bình minh hay chạng vạng trong ráng chiều, người đi lên nương thu hoạch nông sản, người tham quan tìm về núi thường ghé qua đây để nghỉ ngơi đôi chút.
Dưới cây, dáng những người mẹ bên chiếc gùi tần mần, lặng lẽ. Lá cây không đủ xòe rộng để che nắng mưa, nhưng người ta lại chờ đợi một điều gì đó khác hơn-bóng râm mát rượi. Tôi lắng nghe tiếng rì rào của lá, tiếng xào xào nghiêng ngả tấm thân dẻo dai của cây, tiếng gió vọng lại mê mải của bốn bề rừng núi bỗng chốc vô tình ngang qua.
Những ngày bão giông, tôi cứ lo sợ xô ngã đi cây cô đơn của tôi. Thế nhưng ô kìa, sau trận mưa giông, cây vẫn cất tiếng ca nồng thắm, thiết tha và reo vù vù như tiếng đàn núi của chàng trai Jrai nhớ người thương.
Ngày trôi dưới bóng cây. Với tôi, đó là chốn an ủi yên lành. Tôi biết, ngoài kia mùa đang trôi trên đỉnh núi lộng gió, trên những tầng lá đung đưa khe khẽ, trên vòm trời ngày hôm qua, vòm trời ngày hôm nay. Mọi thứ cứ thế tuần hoàn, nối tiếp xoay vòng diễn ra một cách diệu kỳ như ngọn đồi vọng lại một mình tôi giữa đỉnh núi mây mù trong non ngàn muôn trùng.
Tôi tin rằng, bao thế hệ lớn lên, sinh sống quanh ngọn núi bao đời vẫn vậy, cứ hồn nhiên như cỏ cây, triền suối. Có lẽ vì thế mà mỗi khi về với núi, sức hấp dẫn réo rắt cứ thế dẫn dụ tôi.
Đã không biết bao lần, bàn chân tôi đi qua những vàng ươm no ấm của mùa màng, nương rẫy. Và, đã không biết bao lần, ống kính camera của tôi cũng phải ngỡ ngàng với những khoảnh khắc đẹp lung linh của hình ảnh cây cô đơn giữa núi đồi. Chỉ vậy thôi mà tim tôi cứ ngân lên từng hồi khắc khoải…
NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi ở Gia Lai

(GLO)- Những năm qua, cấp ủy, chính quyền các địa phương trong tỉnh đã triển khai hiệu quả các dự án thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế-xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi giai đoạn 2021-2025. Nhờ đó, diện mạo nông thôn miền núi có nhiều khởi sắc, đời sống người dân được cải thiện đáng kể.

Eo Gió luôn là điểm đến hấp dẫn của du khách trong và ngoài tỉnh. Ảnh: Đức Thụy

Du lịch gắn với sản phẩm OCOP: Hướng đi bền vững của Quy Nhơn Đông

(GLO)- Phường Quy Nhơn Đông (tỉnh Gia Lai) không chỉ nổi tiếng với Kỳ Co, Eo Gió, Hòn Khô… mà còn hấp dẫn du khách bởi nguồn hải sản phong phú. Phát triển du lịch gắn với sản phẩm OCOP đang trở thành hướng đi bền vững, giúp nâng tầm thương hiệu và mang lại sinh kế ổn định cho người dân.

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Xã Gào có nhiều tiềm năng phát triển nông nghiệp công nghệ cao và năng lượng tái tạo. Ảnh: Quang Tấn

Khởi sắc trên vùng đất 2 lần được phong anh hùng

(GLO)- Xã Gào (tỉnh Gia Lai) là địa phương 2 lần được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Ngày nay, vùng đất này đã và đang đổi thay mạnh mẽ trong công cuộc xây dựng nông thôn mới, phát triển kinh tế-xã hội (KT-XH) và giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống.

Xã An Toàn trong diện mạo mới

Xã miền núi An Toàn khởi sắc

(GLO)- Là xã miền núi xa xôi, giao thông cách trở, trước đây, đời sống của người dân xã An Toàn (tỉnh Gia Lai) gặp rất nhiều khó khăn. Đến nay, vùng đất này đã khởi sắc nhờ sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, cùng nỗ lực vươn lên của cán bộ, đảng viên và người dân địa phương.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

Tặng 12 xe đạp cho học sinh xã Ia Dreh

(GLO)- Sáng 30-9, tại Trường THCS Ngô Quyền (xã Ia Dreh, tỉnh Gia Lai), Câu lạc bộ thiện nguyện Ngôi nhà yêu thương trực thuộc Hội Chữ thập đỏ tỉnh tổ chức Chương trình tặng xe đạp tiếp sức đến trường năm học 2025- 2026.

Ia Lâu - vùng đất hội tụ và giao thoa

Ia Lâu: Vùng đất hội tụ và giao thoa

(GLO)- Nằm ở vùng đệm biên giới phía Tây tỉnh Gia Lai, Ia Lâu là nơi cộng cư của nhiều dân tộc anh em. Từ chỗ gian khó, xã Ia Lâu đã nỗ lực vươn lên từng ngày. Đặc biệt, tiếng cồng chiêng, điệu then, tiếng khèn, tiếng trống tạo nên sắc màu riêng của vùng đất hội tụ và giao thoa.

Một góc xã đảo Nhơn Châu nhìn từ trên cao.

Cù Lao Xanh: Hòn đảo bình yên và quyến rũ

(GLO)- "Hi anh, đi Cù Lao Xanh không? Lâu lắm rồi mình chưa trở lại đó!" - Tin nhắn của người bạn đồng nghiệp cũ bỗng dưng hiện lên, kéo theo bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Gật đầu cái rụp, tôi quyết định cùng các đồng nghiệp cũ tìm về hòn đảo bình yên và quyến rũ.

Anh Phùng Minh Tuấn (thôn Phú Cường, xã Chư Sê) phấn khởi vì mía tím được mùa, được giá.

Ngọt ngào mùa mía tím

(GLO)- Dọc các tuyến đường vùng cao nguyên Gia Lai, sắc tím của những bó mía tươi rói phủ đầy, trở thành món quà quê được nhiều người ưa chuộng. Nhờ cây mía tím, nông dân nơi đây có thêm nguồn thu nhập ổn định, đời sống ngày càng được nâng cao.

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

“Làng Cam” trên miền biên viễn Ia O

(GLO)- Để thoát khỏi chế độ diệt chủng Khmer Đỏ, năm 1976, gần 30 hộ dân từ huyện Oyadav (tỉnh Ratanakiri, Vương quốc Campuchia) chạy sang xã Ia O (tỉnh Gia Lai). Họ đã được cán bộ, người dân địa phương cưu mang, đùm bọc rồi trở thành một phần cộng đồng cư dân nơi đây cho đến tận hôm nay.

null