Những hình ảnh dưới đây thể hiện rõ sức mạnh vượt trội và khả năng bền bỉ của thiên nhiên.
Một cái cây mọc lên xuyên qua cây đàn piano bị bỏ hoang ở California, Mỹ.
Thảm thực vật mọc um tùm giữa khối nhà bị bỏ hoang ở Hong Kong (Trung Quốc).
Một đường ray tàu hỏa ở Pháp được phủ kín trong thảm hoa dại lãng mạn.
Hồ cá nằm trong một trung tâm thương mại bỏ hoang ở Bangkok, Thái Lan.
Một nhà máy sản xuất bột mỳ từ thế kỷ 13 bị bỏ hoang ở Sorrento, Italia. Có thể thấy, xung quanh nơi này bị thảm thực vật “xâm chiếm” gần như toàn bộ.
Người xem bị “ngợp mắt” trước bộ rễ của cây cổ thụ mọc bám chặt dọc theo viên gạch lát trên vỉa hè.
Tòa lâu đài bị lãng quên ở Ireland.
Bộ rễ cây với sức sống mãnh liệt tại khu đền Angkor, Campuchia.
Vẻ đẹp ma mị của làng chài bị bỏ hoang tại tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc. Đa số người dân trong làng đã chuyển vào đất liền sinh sống khiến ngôi làng bị bỏ hoang từ nhiều năm nay. Có thể thấy, thảm thực vật đã “xâm lấn” hầu khắp nơi. Những ngôi nhà được phủ xanh bởi hàng dây leo xanh mướt.
Trạm nhà ga xe lửa bị bỏ hoang ở Abkhazia.
Xác tàu cũ có niên đại hơn 100 năm tuổi tại thành phố Sydney, Australia.
Căn nhà tại một thị trấn bị bỏ hoang phủ đầy cát sa mạc tại Namibia.
(GLO)- Trong những bưu thiếp đơn sơ và bị kiểm duyệt gắt gao từ phía chính quyền bờ Nam chứa đựng biết bao điều mà niềm nhớ nhung khắc khoải của người xa xứ đã lầm lỡ nghe theo lời dụ dỗ và ép buộc của kẻ thù mà rời xa quê hương.
Đã 49 năm trôi qua, kể từ Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2024), nhưng với những người lính “Bộ đội Cụ Hồ” ký ức ngày 30/4/1975 không thể nào quên.
Cầu Hiền Lương-sông Bến Hải vừa là biểu tượng nỗi đau chia cắt đất nước đằng đẵng suốt 21 năm, vừa là biểu tượng khát vọng hòa bình và thống nhất non sông.
(GLO)- Giữa tiết trời nóng nực hơn 40℃, trên những ngọn núi, triền đồi, lực lượng bảo vệ rừng Gia Lai vẫn kiên nhẫn sải bước tuần tra. Khó khăn của thực tại là động lực để họ vượt lên nhằm ngăn ngừa "bà hỏa", giữ màu xanh của rừng cho mai sau.
Đất nước ta đã bước qua cánh cửa đói nghèo nhưng sự thịnh vượng của dân tộc vẫn còn ở phía trước, rất cần sự chung tay góp sức của mọi con dân nước Việt, nhất là thế hệ trẻ.
“Rừng khuya im lặng như tờ, không một tiếng chim kêu, không một tiếng lá rụng hay một ngọn gió nào đó khẽ rung cành cây…”, tôi đọc đoạn nhật ký của bác sĩ Đặng Thùy Trâm trước giờ vào khu vực núi Chúa, nơi đang thi công hầm xuyên núi thuộc dự án cao tốc Quảng Ngãi - Hoài Nhơn.
Ở TP.HCM, có những người dành hơn nửa đời để làm đẹp khuôn mặt, mái đầu cho thiên hạ. Không biển hiệu, không tiện nghi hiện đại và chỉ với chiếc ghế bành sờn da, chiếc gương cũ và bộ đồ nghề, nhiều năm qua những người thợ cắt tóc vỉa hè đã góp phần làm nên một nét văn hóa rất đặc trưng của TP.HCM.
Trở về Mỹ năm 1972, ông Matthew Keenan chưa bao giờ dự định sẽ quay lại Việt Nam, cho tới khi ông phát hiện mình mắc bệnh ung thư và khả năng cao là do di chứng của chất độc màu da cam.
Trước âm mưu mở rộng chiến tranh của đế quốc Mỹ, dưới sự chỉ đạo của Bộ Chính trị, ngày 1-5-1964, Quân ủy Trung ương, Bộ Tổng tư lệnh đã quyết định thành lập Mặt trận Tây Nguyên, mang mật danh B3.
Thiếu tá Đỗ Quốc Cường-Bác sĩ chuyên khoa II, Bệnh viện 175 là một trong ba người Đà Lạt có mặt tại Nam Sudan, thực hiện nhiệm vụ gìn giữ hòa bình trong vai trò của một người lính mũ nồi xanh.
Không nhiều người biết để tạo nên bức tranh panorama về chiến dịch Điện Biên Phủ, gần 200 họa sĩ đã phải lao động rất miệt mài, gian khổ. Trình độ mỹ thuật cao chỉ là một trong nhiều yếu tố tạo nên tác phẩm nghệ thuật đồ sộ ấy…
'TP.HCM tuy đất chật người đông nhưng sẽ luôn có người giúp đỡ chú cháu mình, đừng sợ chi, hãy gắng học nghe cháu', chú tài xế xe khách tuyến Bắc - Nam đã nói với tôi như thế vào cái đêm đầu tiên tôi đặt chân đến mảnh đất này.
Du khách thập phương, đặc biệt là các cựu chiến binh về thăm Điện Biên Phủ những ngày này đều hài lòng, xúc động khi tham quan các di tích được bảo tồn, tôn tạo và phát huy giá trị.
'Con tính khi nào về, ba mẹ già rồi, biết sống được mấy lâu nữa'. Vừa tắt máy, nước mắt đã chảy dài trên đôi gò má gầy guộc, chị Huyền ôm lấy em gái, khóc nấc lên. Hơn 20 năm nay, chị luôn sống trên bàn cân: Về quê sống hay ở lại TP.HCM?