Sống ở TP.HCM: Ông lão mù bán bánh kể chuyện tình đẹp như cổ tích

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Với ông Triệu Minh Quang (74 tuổi, ở Q.11), gia đình chính là ánh sáng, là điểm tựa vững chắc nhất trong đời. Sống ở TP.HCM, ông nói đời mình 'hoa lệ' có đủ, dù đôi mắt không thể nhìn thấy nhưng trái tim vẫn cảm nhận được mọi điều.

Hơn 10 năm qua, người dân TP.HCM đã quá quen thuộc với hình ảnh ông cụ mù ngồi bán bánh ở số 502 Nguyễn Tri Phương (Q.10). Tóc ông bạc trắng, hai tay run run ôm chặt rổ bánh bông lan, liên tục ngó nghiêng để mời chào khách. Giữa nhịp sống bộn bề, tấp nập, ông như một nốt nhạc trầm, khiến ai đi ngang cũng phải ngoái đầu nhìn lại thương cảm.

“Gia đình là ánh sáng đời tôi”

Ông Quang quê ở Mỹ Tho (Tiền Giang), năm 9 tuổi vì gặp tai nạn mà ông mất đi đôi mắt. Gia cảnh khó khăn, ông cũng phải làm đủ thứ nghề nằm trong khả năng để mưu sinh.

Kể về biến cố đời mình, ông nói không ít lần ông cảm thấy tuyệt vọng. Người đàn ông kể, hồi đó vì chưa quen với bóng tối, ra đường là té bờ té ruộng, lạng quạng là đụng đầu xe.

Ông Triệu Minh Quang mưu sinh ở TP.HCM nhiều năm nay
Ông Triệu Minh Quang mưu sinh ở TP.HCM nhiều năm nay

“Số phận tôi vậy rồi, phải cố gắng thôi chứ biết sao. Nhưng may là gặp được bà xã, bà ấy thương và không chê tôi mù lòa. Vợ chồng tôi cứ thế nương tựa nhau mà sống. Gia đình là ánh sáng của đời tôi”, ông Quang miệng cười móm mém nói với tôi. Mười mấy năm qua, ông chỉ có thể hình dung bóng dáng xinh đẹp, dịu hiền của vợ là bà Nguyễn Thị Cưu (77 tuổi) qua trí tưởng tượng.

Nghĩ về chuyện bất hạnh, ông Quang nói với tâm thế bình thản, hài hước đến đau lòng. Trò đùa của số phận khiến người đàn ông đó mất đi đôi mắt nhưng đổi lại, ông có được thứ tình cảm thiêng liêng, không khoa trương, hào nhoáng nhưng chẳng mấy ai có được của vợ dành cho.

Bà Cưu cùng quê ở Tiền Giang, bắt đầu làm và bán bánh từ năm 13 tuổi. Hồi đó duyên trời sắp đặt, bà gặp ông Quang một lần ở chợ huyện rồi đem lòng yêu thương.

“Lúc nói với ba mẹ muốn lấy ông Quang làm chồng, họ cấm cản tôi dữ lắm. Họ sợ con gái mình khổ, lấy chồng là để có nơi nương tựa, ổn định mà ông lại mù lòa như vậy nên ba mẹ tôi lo. Về sau, thấy vợ chồng tôi kiên trì, ông ấy lại hứa chắc chắn sẽ lo lắng cho tôi đến hết đời nên ba mẹ cũng nguôi ngoai”, bà Cưu rưng rưng nước mắt.

Vợ chồng ông Quang sống yêu thương, nương tựa vào nhau ở tuổi xế chiều
Vợ chồng ông Quang sống yêu thương, nương tựa vào nhau ở tuổi xế chiều

Hai vợ chồng ông Quang hiện đang sống ở căn nhà tình thương sâu trong hẻm nhỏ đường Hà Hải Nguyên (Q.11). Vì tuổi cao sức yếu, bà Cưu chỉ có thể quanh quẩn trong nhà làm mấy chuyện lặt vặt. Còn ông Quang thì đi bán bánh hằng ngày, kiếm kế sinh nhai cho cả nhà. Họ có hai người con trai, anh đầu đã mất vì căn bệnh viêm màng não khi chỉ mới 28 tuổi. Anh sau thì cuộc sống cũng khó khăn, ai kêu gì làm đó.

Ông Quang bán bánh mỗi ngày ở góc đường Nguyễn Tri Phương (Q.10)
Ông Quang bán bánh mỗi ngày ở góc đường Nguyễn Tri Phương (Q.10)

Đôi vợ chồng già cứ thế đùm bọc, nương tựa nhau sống qua ngày. Bà Cưu bộc bạch, bà chưa bao giờ chê bai ông Quang. Ngược lại còn thấy thương và muốn được làm đôi mắt cho ông suốt đời. Dù đã lớn tuổi nhưng họ vẫn rất tình cảm, vừa đi bán về đến nhà, ông đã ríu rít gọi “Em ơi, em ơi, nay có mấy đứa ủng hộ nên được về sớm nè”.

Người TP.HCM tử tế đến lạ

Ông cụ cười hiền khô, để lộ hàm răng chiếc còn chiếc mất rồi kể, ngày trước khi mới cưới vợ, gia đình ông có về quê Tiền Giang sinh sống vài năm. Thời gian đó công ăn việc làm cũng khó mà lại nhớ TP.HCM da diết nên quyết định khăn gói lên đây lại.

Nhớ về những ngày đầu mới đặt chân lên TP.HCM (năm 2005) người đàn ông lắc đầu nói rằng: “Hồi đó cũng chẳng dễ dàng gì”. Đi bán vé số thì bị người ta giật, người ta lừa. Sau này không cầm cự được nữa thì về phụ vợ làm bánh đi bán bánh. Ở lâu trên mảnh đất này, mọi chuyện cũng dần ổn định hơn.

Ông Quang thường được nhều người dân TP.HCM giúp đỡ
Ông Quang thường được nhều người dân TP.HCM giúp đỡ

Thành phố này đất chật người đông, ông Quang nói có lẽ vì mình ở hiền nên hay gặp lành, những năm gần đây được người dân ở đây giúp đỡ nhiều. Ông vui tính: “Nếu không có các cô chú giúp đỡ, tội sụm (chết) lâu rồi. Mỗi ngày bán bánh ở đây cũng có được mấy chục dằn túi, trang trải trong nhà. Người ta đi ngang thấy tôi khổ quá, có khi ghé lại lì xì chút đỉnh, cũng có khi mua vài cái bánh để dành ăn sáng".

“Tôi mù lòa, người ta có lừa lấy bánh hay đưa tiền thiếu cũng khó mà biết. Nhưng may mắn tôi gặp người tốt nhiều. Cô chú thấy tôi tội nghiệp nên có tặng chiếc ghế tựa để ngồi, cái dù để che nắng che mưa. Mấy bạn trẻ thì cũng tới hỏi thăm, quay phim để lan tỏa. Tôi biết ơn lắm”, ông Quang xúc động.

Hôm tôi đến gặp ông Quang cũng gặp rất nhiều người trẻ đến mua bánh ủng hộ ông. Anh Phạm Nguyễn Quang Vinh (25 tuổi, ở Q.10) chia sẻ: “Tôi học gần đây, hay mua ủng hộ ông hai cái bánh. Bánh ông bán mềm, thơm mà chỉ có 10.000 đồng một cái. Xem như mình vừa tiết kiệm chi tiêu, vừa làm việc tốt”.

Các bạn trẻ thường xuyên đến mua ủng hộ, lì xì cho ông Quang để ông được về nhà sớm
Các bạn trẻ thường xuyên đến mua ủng hộ, lì xì cho ông Quang để ông được về nhà sớm

Sống ở TP.HCM, cả đời vợ chồng ông Quang luôn mơ ước có được một ngôi nhà tử tế để ở. Vậy nên khi được bà con giúp đỡ xây nhà tình thương, vợ chồng ông mừng lắm, chẳng còn mong cầu gì hơn. Ông cụ vừa nói vừa quay sang hỏi vợ: “Có đúng không em?”.

Hình ảnh về thế giới, về con người nơi ký ức ông Quang đã khép lại vào năm 9 tuổi. Nhưng hình ảnh về vợ, về 2 đứa con, về tình thương và sự cưu mang của mọi người thì luôn rộng mở trong trái tim ông.

Trong căn nhà nhỏ nơi đôi vợ chồng già sinh sống, vài tia nắng len lỏi chiếu sáng cả một góc. Tuy yếu ớt nhưng lại khiến cho nơi ấy thêm tươi sáng, thêm hy vọng. Ước muốn cuối đời của họ là được đồng hành với nhau thật lâu, để căn nhà luôn có tiếng nói cười.

“Bà ấy lớn hơn tôi vài tuổi lại bệnh đầy mình nên tôi lo lắm. Mà thôi sống được với nhau ngày nào hay ngày đó, tôi sẽ cố gắng đi bán để kiếm tiền mua thuốc, trị bệnh cho vợ”, người đàn ông nói, tay vẫn nắm chặt tay vợ mình.

Theo Thái Thanh (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Chị Nguyễn Thị Mỹ Lợi (thứ 2 từ phải sang)-Bí thư Chi bộ kiêm Trưởng thôn Tân Điệp 1 (xã Ia Ake, huyện Phú Thiện) trao đổi với người dân về kinh nghiệm phát triển kinh tế gia đình. Ảnh: N.M

Những đảng viên “miệng nói, tay làm”

(GLO)- Dù đảm nhận vị trí công việc khác nhau song điểm chung ở những đảng viên tiêu biểu chính là sự tận tụy, hết lòng với công việc được giao. “Miệng nói, tay làm”, họ trực tiếp vun bồi niềm tin của người dân với Đảng, chung sức xây dựng địa phương ngày một phát triển.

Thác ghềnh muôn nỗi sơn khê

Thác ghềnh muôn nỗi sơn khê

Từ bé tôi đã thuộc lòng câu ru của mẹ rằng: “Cái cò lặn lội bờ sông/ Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non/ Nàng về nuôi cái cùng con/ Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng”. Nghe chả hiểu gì nhưng tôi vẫn chìm trong giấc ngủ với những giọt nước mắt ngày ấy.

An lành 'Trường Sa trên biển Bắc'

An lành 'Trường Sa trên biển Bắc'

Từ cảng Ghềnh Võ, huyện Hải Hà (Quảng Ninh) chúng tôi phóng cano cưỡi sóng gần 1 tiếng đồng hồ để ra đảo Trần – hòn đảo nằm phía Đông Bắc của quần đảo Cô Tô, nơi được ví như Trường Sa của vùng biển Đông Bắc. 6 năm mới quay trở lại, hòn đảo tiền tiêu vẫn hiên ngang giữa muôn trùng sóng gió.

Một dòng huyền tích

Một dòng huyền tích

Mỗi lần đi qua cầu Đuống, tôi bất giác nhìn về phía hạ lưu, trong đầu ngân lên mấy câu thơ của Hoàng Cầm “Sông Đuống trôi đi một dòng lấp lánh, nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ”.

Tết về trên đảo Đá Tây A

Tết về trên đảo Đá Tây A

Với đầy đủ các nhu yếu phẩm thiết yếu, đặc trưng như trên đất liền, cộng với các hoạt động văn hóa, văn nghệ sôi nổi đã làm nên một cái Tết đầm ấm, sum vầy, ấm áp tình quân dân trên đảo Đá Tây A.

Xuân thêm vẹn tròn

Xuân thêm vẹn tròn

Khi sắc xuân sắp chạm ngõ mọi hiên nhà, bước chân mưu sinh của những người lao động dường như càng thêm hối hả, vội vã trên khắp phố phường. Bởi để đón mùa Tết đầm ấm hơn, họ phải vun vén, dành dụm trong ngoài để có thể đong đầy lu gạo, chắt tràn lọ mắm, thêm củ dưa hành…

Lệ Mật - làng 'cầm tinh' con rắn

Lệ Mật - làng 'cầm tinh' con rắn

Ở nước ta, không ít làng quê nuôi rắn hay chế biến thịt rắn. Nhưng với sự tích gắn với con rắn và cách chế biến các món ăn từ loài rắn thì làng Lệ Mật có nét độc đáo riêng không lẫn với bất kỳ đâu.

Bồi hồi mâm cỗ Tết xưa

Bồi hồi mâm cỗ Tết xưa

Món ăn trên mâm cỗ Tết bao giờ cũng hết sức cầu kỳ, tinh tế và chứa nhiều nội hàm sâu sắc. Nhưng cái ngon thật sự của cỗ Tết nằm ở hương vị của ký ức. Nếu chỉ cảm nhận bằng vị giác thôi thì chưa đủ…

Cho đi là còn mãi

“Cho đi là còn mãi”

(GLO)- Dù bận rộn với công việc kinh doanh song ông Nguyễn Tương Minh-Tổng Giám đốc Tổng Công ty Địa ốc Sài Gòn-TNHH một thành viên, Trưởng đoàn công tác xã hội TP. Hồ Chí Minh vẫn dành thời gian kết nối những tấm lòng nhân ái để trợ giúp những hoàn cảnh khó khăn ở Gia Lai.

Xuân về trên vùng “đất lửa” Đak Sơ Mei

Xuân về trên vùng “đất lửa” Đak Sơ Mei

(GLO)- Phát huy truyền thống anh hùng, lớp lớp cháu con của vùng căn cứ cách mạng Đak Sơ Mei (huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) tiếp tục đoàn kết một lòng, chung tay xây dựng quê hương. Vùng “đất lửa” Đak Sơ Mei một thời gian khó nay đã chuyển mình khởi sắc.