Sống ở TP.HCM: Xóm đường tàu 'thiếu tiếng còi là mất ngủ'

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Giữa nhịp sống hối hả của TP.HCM, xóm đường tàu như một thế giới khác thu nhỏ, nơi cuộc sống diễn ra thật chậm rãi, giản dị, đầy hoài niệm.

Những mái nhà san sát, hàng xóm tình thương mến thương, san sẻ với nhau từng bữa cơm là những điều có “thừa” ở xóm đường tàu. Xóm đường tàu chạy dọc và giao với nhiều con đường ở Q.Phú Nhuận như Trần Khắc Chân, Nguyễn Trọng Tuyển, Nguyễn Kiệm…

Những tháng cuối năm, TP.HCM được ưu ái cho một tiết trời se lạnh, quang đãng. Nhịp sống ở xóm đường tàu vì lẽ đó mà càng yên ả, nhẹ nhàng, khiến cho ai đến đây cũng phải ồ lên xuýt xoa.

Bình yên hiếm có

Ở TP.HCM, tuyến đường sắt có chiều dài khoảng 20 km. Người dân quen gọi khu dân cư xung quanh đó là xóm đường tàu vì ở đây, các ngôi nhà nhỏ nằm san sát ngay bên đường tàu chạy. Đường hai bên chỉ rộng chừng 2 m, đủ cho 2 xe ra vào cùng lúc.

Ghé xóm đường tàu vào một sớm đẹp trời, tôi gặp bà Hoàng (53 tuổi, ở Q.Phú Nhuận) đang ngồi bên chiếc máy may, cặm cụi may áo cho khách. Bà Hoàng sống ở xóm đường tàu đã lâu, ngay cả bà cũng không nhớ chính xác mình ở đây từ năm nào.

Theo người dân ở xóm đường tàu, mỗi ngày có ít nhất 3 đến 4 chuyến tàu đi qua
Theo người dân ở xóm đường tàu, mỗi ngày có ít nhất 3 đến 4 chuyến tàu đi qua

Bà nói xóm này tuy nhỏ nhưng cần gì cũng có. Từ quán ăn, quán cà phê đến tiệm đồ thủ công hay gội đầu làm đẹp… Chỉ có điều tất cả các hàng quán đều làm việc theo nguyên tắc “nhận khách vừa đủ”. Bởi lẽ đường ở xóm khá nhỏ, nếu nhận nhiều thì không có chỗ để xe, gây cản trở giao thông.

“Nơi đây tuy không giàu có gì nhưng ấm áp lắm. Hàng xóm như người trong nhà. Có chuyện gì cũng giúp đỡ nhau, không ai để ai phải chịu khổ một mình. Có nhiều nhà đã gắn bó ba, bốn thế hệ với xóm nên tình cảm chòm xóm bền chặt vô cùng”, người phụ nữ nói.

Một bên tàu chạy vội vã, một bên cuộc sống vẫn diễn ra chậm rãi, bình dị
Một bên tàu chạy vội vã, một bên cuộc sống vẫn diễn ra chậm rãi, bình dị

Theo lời kể của bà, xóm đường tàu trước đây có diện tích rộng rãi hơn. Nhưng sau này khi mở rộng đường ray để đảm bảo an toàn, mỗi nhà hiến một ít đất nên nhà có phần thu nhỏ hơn. Tuy sống gần đường ray nhưng rất an toàn, hàng rào được xây chắc chắn, trồng cây xanh để thêm phần mát mẻ, trong lành.

Chỉ tay về phía mấy chậu hoa mười giờ trên hàng rào, bà Hoàng tự hào nói đó là đều do người dân trong xóm tự trồng. Ai đi ngang cũng tấm tắc khen, nhất là giữa trưa khi hoa nở, nhiều bạn trẻ hay đứng lại chụp hình làm kỷ niệm.

Bà Hoàng gắn bó với xóm đường tàu từ thuở còn nhỏ
Bà Hoàng gắn bó với xóm đường tàu từ thuở còn nhỏ

Ông Năm (48 tuổi), làm nghề sửa xe gần đường ray, cũng bày tỏ: “Tôi làm việc ở đây lâu rồi, khách đến sửa xe cũng là người trong xóm, thân nhau như anh em. Sáng sớm uống cà phê cùng nhau, tối đến lại kéo ghế ngồi tâm sự. Nếu mà chuyển đi nơi khác, chắc không dễ gì tìm được cái tình nghĩa như vậy.”

Thanh âm không thể thiếu ở xóm đường tàu

Ở xóm nhỏ ven đường tàu hỏa, những đoàn tàu cứ thế chạy qua ngày đêm. Đối với những người dân ở xóm tàu, tiếng còi tàu không chỉ là thanh âm quen thuộc, nó là nhịp sống, trở thành một phần không thể thiếu trong lòng mỗi người.

Nép mình bên đường ray cũ kỹ là quán cà phê “5 Mộc” của vợ chồng ông Đức (61 tuổi, ở Q.Phú Nhuận). Không gian nhỏ nhắn, bình yên này là điểm dừng chân quen thuộc cho những ai yêu thích ngắm tàu từ khoảng cách gần nhất.

Ông Đức tâm sự với chúng tôi rằng, tiếng còi tàu ẩn chứa rất nhiều cảm xúc. Có lúc rộn rã, có lúc lại xa xăm, tiếng còi tàu khiến lòng người bỗng chùng lại, như hồi tưởng về những ký ức của những chuyến đi xa, những lời chia tay vội vàng hay những lần đoàn tụ đong đầy cảm xúc.

Ông Đức rất thích trò chuyện với người trẻ, kể cho họ nghe về xóm đường tàu
Ông Đức rất thích trò chuyện với người trẻ, kể cho họ nghe về xóm đường tàu

Không gian nhỏ được hai vợ chồng ông Đức vô cùng chăm chút, từ những bức tranh treo tường đến những hàng cây trồng hai bên hàng rào của đường ray. Ông cười kể, những bức tranh treo tường là do ông tự tay làm, khách nào đến cũng muốn chụp hình kỷ niệm. Hai vợ chồng ông còn vun trồng rất nhiều cây xanh ở hàng rào phân cách để tạo nên một không gian nhỏ vô cùng yên bình.

Quán cà phê không lớn, chỉ là vài chiếc bàn ghế gỗ nhỏ nhắn xếp cạnh nhau. Quán cũng chỉ bán cà phê và vài loại nước ngọt cơ bản. Ông Đức kể rằng, vợ chồng ông mở quán không phải vì mưu sinh mà chỉ mong muốn có một không gian yên bình để những ai yêu thích ngắm tàu có thể đến, chiêm ngưỡng từng đoàn tàu chạy qua và đón chờ đoàn tàu tiếp theo… Ông nói, khi lắng nghe tiếng tàu, cũng là lúc các vị khách lắng nghe câu chuyện của xóm nhỏ này.

Người dân xóm đường tàu trồng nhiều cây xanh cho không gian thêm xanh mát
Người dân xóm đường tàu trồng nhiều cây xanh cho không gian thêm xanh mát

Vừa ngắm nhìn đoàn tàu chạy qua trong chốc lát, ông Đức vừa kể cho chúng tôi nghe về những ngày đầu gia đình ông đến xóm tàu sinh sống. Cái âm thanh rền vang của tàu hỏa nửa đêm thường làm cả gia đình ông mất ngủ.

“Tiếng tàu cứ ầm ầm, vang dội vào tai, nhiều đêm đang ngủ phải giật mình tỉnh giấc. Nhưng dần dà, những âm thanh ấy lại thân thuộc làm sao, giờ mà không nghe thấy tiếng tàu, chắc tôi không ngủ được”, ông Đức cười nói.

Ông Đức tâm sự rằng, người con gái của ông dù đã xa quê hương để sang nước ngoài lập nghiệp nhưng vẫn luôn nhớ tiếng còi thuở thơ ấu: “Mỗi lần gọi về nhà, con bé đều nói với tôi rằng rất nhớ tiếng còi xe lửa. Từ khi xa nhà, tiếng còi xe lửa ấy vẫn luôn nằm trong lòng, như một thứ gì đó không thể quên”.

Tiếng còi tàu đã trở thành một phần quen thuộc trong đời sống của người dân nơi đây
Tiếng còi tàu đã trở thành một phần quen thuộc trong đời sống của người dân nơi đây

Sống ở TP.HCM lâu năm, niềm vui của của hai vợ chồng ông là được cùng những vị khách đến quán ngắm nhìn những đoàn tàu chạy qua vào mỗi sáng. Đặc biệt, quán ông Đức còn có những vị khách rất nhỏ tuổi. Những đứa trẻ vô cùng thích thú khi được ba mẹ đưa đến quán, chúng ríu rít nhìn những toa tàu nối đuôi nhau lao qua trong tích tắc, rồi lại ngồi chờ chuyến tàu kế tiếp trong sự háo hức.

Mỗi chiều cuối năm là lúc quán “5 Mộc” trở nên nhộn nhịp nhất. Có rất nhiều vị khách đến quán để ngắm nhìn những chuyến tàu cuối cùng của năm. Họ cùng mỉm cười, đưa tay vẫy tay chào tạm biệt những hành khách xa xứ trở về quê ăn tết sau một năm dài… Những chuyến tàu vụt qua trong tích tắc, để lại biết bao nhớ thương…

Theo Thái Thanh - Hoài Nhiên (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Các dự án triển khai dang dở, kéo dài (trong ảnh là đoạn đường cụt giữa TP. Gia Nghĩa do vướng mặt bằng) làm lãng phí nguồn lực đầu tư công

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 4: Gia Lai ngày ấy, bây giờ...

(GLO)- Sau ngày giải phóng năm 1975, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc tỉnh Gia Lai đã cùng chung sức, kiến thiết lại quê hương từ đống hoang tàn của chiến tranh. Đến nay Gia Lai đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, từ đô thị đến nông thôn khoác lên mình màu áo khang trang. 

Chuyện đời mẹ liệt sĩ 115 tuổi

Chuyện đời mẹ liệt sĩ 115 tuổi

Năm nay, cụ Nguyễn Thị Tý ở xã Quang Tiến, huyện Sóc Sơn, Hà Nội đã sống hơn trăm năm có lẻ, mà phần “lẻ” ấy lại không hề nhỏ tẹo nào. Ở tuổi 115, cụ hiện vẫn khỏe mạnh bên các con và 23 cháu, 43 chắt và 14 chút nội, ngoại…

Xanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 3

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 3: Đường 7 hồi sinh…

(GLO)- Đường 7 (nay là quốc lộ 25) từng chứng kiến cuộc rút chạy hỗn loạn của quân ngụy vào tháng 3-1975. Nửa thế kỷ trôi qua, vùng đất ấy không còn dáng dấp hoang tàn của chiến tranh mà đã khoác lên mình diện mạo mới, trù phú, màu mỡ và yên bình.

Lối về nẻo thiện

Lối về nẻo thiện

Nơi ấy, những con người lầm lỗi bắt đầu với từng con chữ dưới sự dìu dắt của những người thầy mang sắc phục công an. Lớp học đặc biệt còn nhen nhóm ý chí hoàn lương, mở thêm một cánh cửa ra thế giới bên ngoài.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 7: Ngày giải phóng qua lời kể của những người tham gia chiến đấu

Vào những ngày tháng Tư lịch sử, không khí tại TP Hồ Chí Minh náo nhiệt hơn, nhất là khi những tiêm kích Su và trực thăng của Quân chủng Phòng không - Không quân Việt Nam bay tập luyện trên bầu trời thành phố, chuẩn bị cho chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam (30/4/1975 - 30/4/2025).

Xanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2

E-magazineXanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2: Buôn Ma Thuột từ hoang phế vươn lên thủ phủ Tây Nguyên

(GLO)- Nếu chiến thắng Đak Tô-Tân Cảnh ( năm 1972) xoay chuyển cục diện chiến trường Tây Nguyên thì chiến thắng Buôn Ma Thuột đánh sập “tử huyệt” của địch, mở ra Chiến dịch Hồ Chí Minh để Bắc-Nam sum họp một nhà. Từ một thị xã hoang phế, Buôn Ma Thuột ngày nay xứng đáng là thủ phủ Tây Nguyên

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Từ bao đời nay, với người dân trên đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi), mỗi khi có người thân gặp nạn ngoài biển mà không tìm thấy xác, gia đình họ sẽ tìm đến “pháp sư” nhờ nặn một “hình nhân thế mạng” bằng đất sét, thực hiện nghi lễ chiêu hồn, nhập cốt rồi mang đi chôn như người quá cố.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 4: 'Địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá'

Khi ấy, có lúc nguy nan, đồng chí Phó Chính ủy Trung đoàn 812, Đại tá Nguyễn Văn Tý động viên chúng tôi: Bọn địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá. Dù sống hay chết, chúng ta đều là những anh hùng của dân tộc này!.., ông Nguyễn Công Binh nhớ lại.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 1: Chiến thắng Đức Lập trong ký ức của một cựu binh

30/4 năm nay đánh dấu mốc chặng đường 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, Bắc Nam sum họp một nhà. Để có được niềm hạnh phúc cho ngày thống nhất ấy, không biết bao nhiêu công sức, máu xương của các thế hệ cha anh đã hy sinh vì Tổ quốc.