"Hoa tuyết"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi rất thích gọi những bông hoa cà phê trắng muốt, tinh khôi bằng cái tên “hoa tuyết”. Với người dân Tây Nguyên, hoa cà phê là một trong những loài hoa đặc trưng làm nên hương sắc của vùng đất bazan ngập tràn nắng gió này.

Nếu hoa dã quỳ làm người ta xao xuyến bởi sắc vàng khắc khoải, cỏ hồng gây vương vấn, nhớ nhung thì hoa cà phê lại khiến không ít người ngơ ngẩn bởi vẻ trong ngần, dịu nhẹ. Mỗi dịp hoa nở, đứng ở lưng chừng đồi đưa mắt nhìn ra xa có thể thu gọn cái sắc trắng dịu dàng ấy trải dài vào tầm mắt. Chỉ cần một cơn gió thoảng qua thì một biển sóng dạt dào, nhấp nhô sắc trắng lượn chảy trên các sườn đồi.

 Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Từ lâu, sắc hoa cà phê đã trở thành một phần không thể thiếu trong hương vị ngày Tết của người dân Tây Nguyên. Giữa mênh mang nắng gió, mùa khô cuộn mình kỹ hơn trong bụi đỏ bazan, hoa cà phê khoe sắc khiến đất trời trở nên êm dịu. Hoa đem đến cho người ta cảm giác thư thái, bình yên. Cùng với mai vàng, đào thắm, hoa cà phê gom hết những ánh nắng đầu mùa khô vào từng chiếc nụ nhỏ, chờ người tưới nước đẫm vào là bung lên những cánh hoa trắng muốt chào đón Tết.

Mọi người thường ngắm hoa cà phê để thấy rộn ràng niềm vui về những vụ mùa đỏ mọng. Ngoài điều ấy ra, tôi còn thích hít hà mùi hương quyến rũ và ngắm nhìn những đàn ong kéo nhau về lấy mật. Hoa cà phê có mùi thơm thoang thoảng như hoa nhài nếu ta đi lướt qua, nhưng nếu dừng lại lâu hơn, hít thở sâu hơn, ta sẽ cảm nhận được sự nồng nàn tựa hoa sữa nhưng có vị dịu ngọt.

Các chú ong thường đậu lại trên “hoa tuyết” lâu hơn các loài hoa khác. Có lẽ chúng muốn nán lại để được đắm mình trong mùi hương quyến rũ ấy. Khi đã hút mật no nê, từng đàn ong bay lượn vòng trên các cánh hoa, dập dìu từ cành này qua cành khác, làm cho rừng hoa càng rộn ràng thêm khúc nhạc vui.

Nếu đến Tây Nguyên vào mùa hoa cà phê bung nở, tựa lưng vào mênh mang núi đồi trong ngân vang của tiếng cồng tiếng chiêng gọi mùa lễ hội, bạn sẽ thấy cuộc sống thật rộng mở, tươi đẹp biết bao. Và, bên nếp nhà sàn đang bừng lên mùi hương cơm mới, mùa xuân đã đến thật dịu dàng, tinh khôi và nồng đượm.

 

 CHU NGỌC THANH
 

Có thể bạn quan tâm

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

(GLO)- Sau nửa thế kỷ đất nước thống nhất, đời sống văn hóa tại nhiều ngôi làng Bahnar, Jrai có nhiều đổi mới, nhất là xóa bỏ những gánh nặng liên quan đến hủ tục. Nhưng để bảo tồn những giá trị cốt lõi của văn hóa vẫn là một hành trình cần “gạn đục khơi trong”.

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

(GLO)- Sinh ra trong một gia đình trí thức người Jrai ở thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai), cô Kpă H’Nina-Giáo viên môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Ia Grai) không chỉ được rèn giũa tinh thần ham học, mở mang kiến thức mà còn được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố và mẹ.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.