"Hoa tuyết"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi rất thích gọi những bông hoa cà phê trắng muốt, tinh khôi bằng cái tên “hoa tuyết”. Với người dân Tây Nguyên, hoa cà phê là một trong những loài hoa đặc trưng làm nên hương sắc của vùng đất bazan ngập tràn nắng gió này.

Nếu hoa dã quỳ làm người ta xao xuyến bởi sắc vàng khắc khoải, cỏ hồng gây vương vấn, nhớ nhung thì hoa cà phê lại khiến không ít người ngơ ngẩn bởi vẻ trong ngần, dịu nhẹ. Mỗi dịp hoa nở, đứng ở lưng chừng đồi đưa mắt nhìn ra xa có thể thu gọn cái sắc trắng dịu dàng ấy trải dài vào tầm mắt. Chỉ cần một cơn gió thoảng qua thì một biển sóng dạt dào, nhấp nhô sắc trắng lượn chảy trên các sườn đồi.

  Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Từ lâu, sắc hoa cà phê đã trở thành một phần không thể thiếu trong hương vị ngày Tết của người dân Tây Nguyên. Giữa mênh mang nắng gió, mùa khô cuộn mình kỹ hơn trong bụi đỏ bazan, hoa cà phê khoe sắc khiến đất trời trở nên êm dịu. Hoa đem đến cho người ta cảm giác thư thái, bình yên. Cùng với mai vàng, đào thắm, hoa cà phê gom hết những ánh nắng đầu mùa khô vào từng chiếc nụ nhỏ, chờ người tưới nước đẫm vào là bung lên những cánh hoa trắng muốt chào đón Tết.

Mọi người thường ngắm hoa cà phê để thấy rộn ràng niềm vui về những vụ mùa đỏ mọng. Ngoài điều ấy ra, tôi còn thích hít hà mùi hương quyến rũ và ngắm nhìn những đàn ong kéo nhau về lấy mật. Hoa cà phê có mùi thơm thoang thoảng như hoa nhài nếu ta đi lướt qua, nhưng nếu dừng lại lâu hơn, hít thở sâu hơn, ta sẽ cảm nhận được sự nồng nàn tựa hoa sữa nhưng có vị dịu ngọt.

Các chú ong thường đậu lại trên “hoa tuyết” lâu hơn các loài hoa khác. Có lẽ chúng muốn nán lại để được đắm mình trong mùi hương quyến rũ ấy. Khi đã hút mật no nê, từng đàn ong bay lượn vòng trên các cánh hoa, dập dìu từ cành này qua cành khác, làm cho rừng hoa càng rộn ràng thêm khúc nhạc vui.

Nếu đến Tây Nguyên vào mùa hoa cà phê bung nở, tựa lưng vào mênh mang núi đồi trong ngân vang của tiếng cồng tiếng chiêng gọi mùa lễ hội, bạn sẽ thấy cuộc sống thật rộng mở, tươi đẹp biết bao. Và, bên nếp nhà sàn đang bừng lên mùi hương cơm mới, mùa xuân đã đến thật dịu dàng, tinh khôi và nồng đượm.

 

 CHU NGỌC THANH
 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Ngọc Phú: Tấm áo Điện Biên

Thơ Nguyễn Ngọc Phú: Tấm áo Điện Biên

(GLO)- Tấm áo trấn thủ đã trở thành biểu tượng gắn liền với người chiến sĩ Điện Biên trong suốt 56 ngày, đêm "đánh lấn từng thước đất". Ngắm nhìn tấm áo ấy được trưng bày trong bảo tàng, tác giả Nguyễn Ngọc Phú bồi hồi, tưởng như được sống lại phút giây chiến đấu hào hùng của cha anh.
Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

(GLO)- "Tự khúc" của tác giả Hà Hoài Phương là những chiêm nghiệm rất thực về cuộc đời. Sau cơn mưa trời lại sáng, không có điều gì tồn tại mãi, dù đó có là những niềm vui, hạnh phúc hay khổ đau...
Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...