Gương mặt thơ: Nguyễn Thị Hồng Ngát

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Khi tôi bắt đầu viết thì chị Nguyễn Thị Hồng Ngát đã là một tên tuổi trong làng thơ Việt. Xuất thân từ một diễn viên chèo, chị trở thành nhà thơ, rồi sau này là nhà biên kịch điện ảnh nổi tiếng, từng làm Giám đốc Hãng phim truyện Việt Nam, Phó Cục trưởng Cục Điện ảnh, Phó Chủ tịch Thường trực Hội Điện ảnh Việt Nam. Tuy về hưu đã mấy năm nhưng chị vẫn miệt mài làm phim. Hiện nay, chị đang làm Giám đốc sản xuất phim “Hồng Hà nữ sĩ”, phim do chị viết kịch bản.

Nhưng trên hết và mãi mãi, chị là nhà thơ.

Người đàn bà mỏng mày hay hạt xứ Hưng Yên rất “cứng rắn” khi làm công tác quản lý nhưng lại rất yếu đuối trong thơ: “Một mình vui một mình buồn/Một mình thấm nỗi cô đơn… một mình”. Và đây là cách chị yêu Tổ quốc khi ở xa: “Matxcơva chiều nay vắng anh rồi/Người cũng như chim, thoắt đã ở phía đầu kia trái đất/Ở nơi nghìn lần thương: Tổ quốc!/Anh của em đầu trần đi trong cơn mưa...”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



ĐÀO PHAI


Nhớ cây đào phai cũ

Xưa trồng góc sân nhà

Mấy chục năm đã qua

Vẫn mua cành đào nhỏ.


Màu phớt hồng trang nhã

Mong manh trước gió trời

Trong mắt ai rạng ngời

Đón mùa xuân mới đến.



Quên những điều phiền muộn

Chỉ mong những niềm vui

Dù vất vả cả đời

Vẫn yêu hoa thắm thiết.

Vẫn ngọt ngào thơ viết

Vẫn sâu nặng ân tình

Đào phai bông nhỏ xinh

Mà tình yêu bền chặt.



Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang



MỘT MÌNH


Có những lúc một mình

Ngồi lặng đi không nói

Cũng chẳng nghe ai hỏi

Hồn bay về nơi đâu.



Ngoài trời mưa rơi mau

Từng hạt đan trắng xóa

Em một mình lặng lẽ

Chỉ nghĩ về anh thôi.



Dường như đã lâu rồi

Tình yêu quên gõ cửa

Chỉ ngoài kia tiếng gió

Cũng làm mình xốn xang.



Và em bỗng hiểu rằng

Mong mưa-mong mưa mãi

Cho lòng em dịu lại

Những ngày buồn không anh.






TRIẾT LÝ VỤN VỀ TUỔI GIÀ



Sự ồn ào luôn phá vỡ bình yên

Trái ngược mục đích sống cũng hóa thành mâu thuẫn

Tuổi già loanh quanh như gió quẩn

Cửa hé thôi cũng sợ lắm-gió lùa.



Tuổi già nhìn thấy gì cũng tiếc ngẩn ngơ

Đi chậm chạp, đứng ngồi đều chậm chạp

Thấy nhiều điều ngang tai trái mắt

Cũng chỉ nhìn thôi bởi sức đâu còn.



Bạo lực người già dễ hơn trẻ con

Khi trẻ đau trẻ còn khóc được

Người già đâu có còn nước mắt

Cam chịu đau chết là hết thôi mà.



Kinh nhất cuộc đời thói bạc ác điêu ngoa

Vô phúc nhất nhà có người như vậy

Vô phúc nhất kẻ chỉ tiền không ngãi

Không yêu thương tim giá lạnh như băng.



Nhiều cảnh già nhìn thấy mà thương

Bao nhiêu hào quang cũng thành vô nghĩa

Khi đã già đều như nhau cả

Bi đát thay nếu túi không tiền.



Người già dễ tan chảy như sương

Đang hiện hữu thoắt đã thành vô ảnh

Hùng dũng thế mà rồi hiu quạnh

Giấc ngàn thu ai cũng ngủ như nhau.



Ngày mỗi ngày xoa dịu mọi niềm đau

Cởi bỏ hết mọi niềm vui nỗi khổ

Cứ an nhiên trước mọi điều, đừng sợ

Thế gian ơi ai rồi chẳng sẽ già.

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...