Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Phú

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam

(GLO)- Nguyễn Ngọc Phú là một gương mặt thơ... biển. Anh sinh ra ở vùng biển Hà Tĩnh và thơ anh đa phần viết về biển, biển với tất cả những gì tinh túy nhất, thẳm sâu nhất, vĩ đại nhất và cũng yếu ớt, nhỏ nhoi nhất. Nếu trực tiếp nghe anh đọc thơ sẽ thấy anh yêu biển và yêu thơ đến như thế nào. Anh sinh ra như thế này: “Cánh võng đầu tiên ru tôi/Là mảnh lưới cha cắt ra từ tấm lưới còn dính đầy vẩy cá/Trong giấc mơ của tôi không có tiếng côn trùng/Tiếng cá quẫy khuấy vào tôi tăm sóng”.

Đọc những dòng anh viết về cha, về mẹ, chúng ta đều thấy rưng rưng trước tình cảm của một người con, dẫu lớn, dẫu trưởng thành nhưng vẫn vô cùng nhỏ nhoi, yếu ớt. Trước khi về hưu, anh là Tổng Biên tập Tạp chí Hồng Lĩnh (Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Hà Tĩnh), hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Dẫu về hưu nhưng anh vẫn viết, thậm chí nhiều hơn. Và vẫn thế, thơ anh luôn đầy... biển: “Tôi kịp lợp cánh diều bằng đôi mang của cá/Ở phía cuối chân trời/Đôi mang cá đêm đêm về nức nở/Lén thả vào tôi chút bong bóng cuối ngày”...

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.




Trưa tháp Chàm

Tháp Chàm dựng trưa ong ong nắng

Nắng xương rồng quánh nhựa quắt cây

Thi sĩ ví tháp Chàm là tháp nắng (*)

Lửa vẫn còn quăn mép gạch xây.


Tôi bỗng gặp một tháp Chàm mới đắp

Cánh đồng khô tuốt bóng ngọn rơm gầy

Đêm nhỏ giọt tháp Chàm thành nến thắp

Ngọn nến nhờ hơi đất phả thành cây.


Tháp Chàm hỡi! Người xưa không

ngoảnh mặt

Thuở nhà vua cũng xuống ruộng đi cày

Tháp Chàm khát như một đời người khát

Nước như là máu nhỏ giọt xuống đây.


Gió xương rồng từng lóng xương người rụng

Trưa tháp Chàm uống nắng khô hanh

Tôi thắp nén nhang cắm vào tháp lửa

Khói rưng rưng cháy ngược trời xanh…


----------------------

(*) Ý thơ của nhà thơ Inrasara


Mẹ và biển

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Mẹ đong biển vơi đầy miệng thúng

Nửa xõa xuống giờ-nửa ngấm vào xưa

Chiếc đòn gánh xoắn mẹ theo thớ gió

Sấp ngửa đi dọc lát sóng cuối mùa.


Ngôi nhà mẹ lợp bằng ngấn sóng

Sực ấm trầu cay, tơ nhện buông màn

Chân nhện túm vào con nhấc bổng

Mẹ neo vào đăm đắm hoàng hôn.


Ở phía cuối chân trời

Tà áo chiều tuột chiếc khuy cuối cùng thả đêm về bọc gấm

Tôi lang thang cùng vỏ ốc, tù và

Mẹ gọi tôi về khi vạt nắng cuối ngày khép mảnh buồm

không nếp gấp

Những nấm mộ san hô không còn người đến đắp

Tôi nhặt nhánh xương gầy treo trước cửa hoàng hôn.


Tôi tai tái giữa ngày bạc nước

Gió vò mây (nắng vò mẹ thêm gầy)

Tôi kịp lợp cánh diều bằng đôi mang của cá

Ở phía cuối chân trời

Đôi mang cá đêm đêm về nức nở

Lén thả vào tôi chút bong bóng cuối ngày.

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...