Gương mặt thơ: Nguyễn Đức Hạnh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ông Nguyễn Đức Hạnh là người thuộc cả 2 giới: nghiên cứu phê bình văn học và sáng tác văn chương. Là nhà nghiên cứu phê bình, ông là Phó Giáo sư-Tiến sĩ với 4 công trình nghiên cứu in thành sách.

Là nhà thơ, ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam với 4 tập thơ. Ngoài ra, ông còn là một cây bút truyện ngắn tài hoa, có 1 tập truyện ngắn đã xuất bản.

Người như ông là khá hiếm trong giới văn chương. Bởi với những chỗ đứng, góc nhìn ấy, rất dễ để góc này chi phối, thậm chí triệt tiêu góc kia. Ông cân bằng được giữa nghiên cứu, phê bình và sáng tác, cả truyện ngắn và thơ. Và vẫn rành mạch, việc nào ra việc nấy.

Tôi quen Nguyễn Đức Hạnh tình cờ ở một quán cà phê đầy hoa hồng ở Bến Tre, khi ông đang là người của Đại học Thái Nguyên, xứ trà. Mừng vui khi quen với một nhà giáo chỉn chu, hiền lành và khiêm tốn. Nhưng khi biết ông có sáng tác và liên tục đọc ông, thì tôi nể.

Thơ ông rất nhuyễn giữa tứ và ý, giữa chữ và hình, mà say, mà cuồn cuộn cảm xúc và luôn đầy năng lượng-năng lượng của cảm xúc, năng lượng của chữ và năng lượng của tâm hồn-một tâm hồn rất trẻ, luôn trẻ của một ông giáo không còn trẻ. Và nhờ thế, ông là thi sĩ với những câu thơ rất trẻ. Hiện ông đang viết trường ca, mới chỉ đọc bản thảo đăng dần trên trang Facebook cá nhân cũng đã thấy rất thích rồi.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.




NGẪU HỨNG CÀ PHÊ

(Quý tặng nhà thơ VCH)

Một ngày đắng như ly cà phê

“Bàn-ghế-người”giống nhau ánh nhìn mùa đông

Chỉ có mèo mắt ấm lông màu cà phê

Nhìn thế nhân đăm đắm.



Nghiêng ly mà ngắm

Niềm vui là đường nỗi buồn đá lạnh

Chút sữa trắng ước mơ sóng sánh

Màu đời thường đen kịt lênh đênh.



Quấy ghê thế ơi thìa số phận

Xác thời gian quay tròn

Vui buồn ôm nhau mà tan

Đen kịt thì dào dạt

Trắng ngọt thì tí teo

Uống cùng ta không mèo?



Một ly ngày ta uống

Khi ngủ toàn nằm mơ

Mời tri âm cùng uống

Thành hai người ngẩn ngơ.



Bóng mèo trong ly rỗng

Tựa nỗi niềm ngày xưa.




GIAO MÙA



Là gốc rạ cố níu hương mùa cũ

Là mưa dầm chọn tóc trắng mà run

Là gió đêm vuốt ve từng ngọn lửa

Hỏi: nồng nàn đâu chỉ môi hôn?

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Gốc cây tươi cháy chậm mà thơm lắm

Như phận người vừa hồng rực vừa reo

Những tàn lửa bay lên thành đom đóm

Khâu bâng khuâng đêm tối với cô liêu.



Thời gian thở như trang sách lật

Ngón thu bên này ngón đông bên kia

Em ở lại cùng hoa thạch thảo

Bên kia bờ hoa cải cháy bỏng chiều.



Ly mùa thu cuối cùng đã rót

Uống rồi say! Bừng tỉnh đã mùa đông

Mười ngón tay-mười dòng sông lạnh

Dần trôi xa hai ngọn lửa hồng.




MẸ



Mắt mẹ giờ mờ mịt lắm

Chỉ dùng tai đón chân con

Ngõ dài lá giẫm vàng nắng

Ứa bao nhiêu mùi lá non.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Con giờ lưng gù cõng nhớ

Chiều chiều đi tãi sương buông

Sau làn sương vui nhiều lắm

Gốc già gẫy nảy màu thương.



Thi thoảng con lên mộ cha

Cỏ dại trách ngón ngây khờ

Ngã bao lần còn ngơ ngác

Tóc bạc chắp vụng tứ thơ.



Xin mẹ thường ra sưởi lửa

Hồng ấm thủy chung như người

Có lỡ tay tràn gáo nước

Vẫn cố luộc nồi khoai sôi?



Con ngậm mưa đông rồi sợ:

- Mái tranh có giống mẹ không?

Cùn mòn… cố che mưa nắng

Bão xô ra tận cuối đồng!

Có thể bạn quan tâm

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

null