Gương mặt thơ: Đỗ Bạch Mai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Chị Đỗ Bạch Mai thành danh khi tôi còn là “nhà thơ trẻ”. Hồi ấy, tôi đã tự hỏi, năng lượng ở đâu để chị làm thơ nhiều, nhanh và đầy xúc cảm như thế. Từ bông dã quỳ mà chị nghĩ tới những điều được mất như thế này: “Mong chỉ một lần và chỉ một lần thôi/Được ngắm hoa cúc quỳ trong phút giây êm ả nhất/Để được đối mặt với những điều còn-mất/Để ta lại là ta thanh thản trở về” thì thấy sự liên tưởng trong chị mạnh tới như thế nào?

Chị chọn một chùm thơ về Tây Nguyên gửi cho chuyên mục, bỏ bài nào cũng tiếc vì “đất” có hạn. Và mới nhớ, chị vào Tây Nguyên không nhiều, đâu như một hai lần hồi xa lơ xa lắc, thế mà cảm xúc cứ dồn lên, nỗi nhớ cứ cuộn lên và chữ cứ miên man vô tận khiến ta đọc được một miền Tây Nguyên khác, miền của những trăn trở, dằn vặt, cứ như người viết mang nợ?

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





CÒN LẠI



Còn sót lại bông hoa mùa hoa trước

Hoa nở chờ ta?



Còn lại con đường nơi ta đã đến

Nồng nàn nắng gió Tây Nguyên



Còn lại dòng sông

Xôn xao sóng

Trái tim không chịu nổi



Chẳng bao giờ ngu ngơ đánh đổi mọi nỗi buồn để lấy một niềm vui

Nhưng có thể đánh đổi mọi niềm vui đe nhận về một nỗi buồn vô cớ



Có thể đi tiếp con đường

Có thể đi tới tận cùng của dòng sông



Nếu vẫn còn bông hoa của mùa hoa trước

Nếu hoa vẫn nở chờ ta!

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T





ĐÊM PLEIKU



Pleiku mờ sương thu

Quán trà đêm bên đường

Đợi một người không hẹn.



Chén trà nóng

Và làn khói trắng

Bản van xơ cuối cùng.



Đêm Pleiku

Đường xa hút gió

Ta lạc người vô vọng.



Những con dốc

Mấp mô lượn sóng

Ta trượt dài trong ảo mộng.



Pleiku Đêm!

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T






NÓI VỚI HOA CÚC QUỲ



Thì hoa cúc quỳ cứ rực rỡ đi

Ta chẳng khát khao cũng chẳng chờ đợi nữa

Nhưng đừng làm cháy lòng bởi cái màu rực lửa

Ta chỉ vô tình đi qua ta thôi.



Thế cũng đủ nhớ nhung tím tái một khoảng trời

Thế cũng đủ cho một niềm say đắm

Thế cũng đã trở về không bình lặng

Với những khắc khoải băn khoăn về những điều có thể và những điều không thể có trong đời.



Mong chỉ một lần và chỉ một lần thôi

Được ngắm hoa cúc quỳ trong phút giây êm ả nhất

Để được đối mặt với những điều còn-mất

Để ta lại là ta thanh thản trở về.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Có thể bạn quan tâm

Ký ức tươi đẹp về Pleiku xưa

Ký ức tươi đẹp về Pleiku xưa

(GLO)- “Suối nguồn Pleiku” là tập kỷ yếu do Ban liên lạc cựu học sinh liên trường trung học Pleiku trước năm 1975 thực hiện, tập hợp những bài viết xúc động về bạn cũ trường xưa. Qua từng trang viết, những ký ức tươi đẹp về Pleiku xưa cũng được nhắc nhớ, trong lắng sâu xúc cảm.

Văn chương Việt trong vòng xoáy AI

Văn chương Việt trong vòng xoáy AI

Sự bùng nổ của trí tuệ nhân tạo (AI) đưa văn chương và người đọc vào thời khắc chuyển mình chưa từng có. Nó có thể được xem là công cụ hỗ trợ người viết, cũng gợi mở vô số thách thức cùng các áp lực mới cần đối mặt.

Băng Châu và dấu ấn trở lại

Băng Châu và dấu ấn trở lại

(GLO)- Tại Liên hoan Tuồng và Dân ca kịch toàn quốc 2025, vai bà Hồng trong vở ca kịch bài chòi "Dòng sông kể chuyện" đã mang về tấm huy chương vàng cho Nghệ sĩ ưu tú (NSƯT) Huỳnh Thị Kim Châu (nghệ danh Băng Châu). 

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

null