Giàn bếp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nhà tôi hồi ở quê nhỏ lắm. Nhưng đây lại là nơi gắn bó với tôi suốt những năm tháng tuổi thơ đầy hoài niệm. Giờ đây, mỗi lần nhớ lại, tôi vẫn tưởng như mình đang lạc vào một miền cổ tích mà đi mãi, đi mãi vẫn không hết được những niềm thương. Cũng bởi, nơi ấy, tôi luôn tìm được nguồn sưởi ấm áp, nhất là khi được ngồi dưới cái giàn bếp nho nhỏ vào một chiều đông.
Trong bếp, ngay chỗ mẹ tôi ngày ngày nấu nướng, tầm quá đầu người lớn một lóng tay, ba tôi lấy hai cây hồng rừng to bằng bắp chân đóng vào vách đất, đầu còn lại dùng dây mây treo lên xà nhà trông rất chắc chắn. Trên hai cây đó, cột những cái cây nhỏ và gác mấy tấm ván làm thành một cái giàn bếp dài hơn sải tay. Đấy, nó chỉ đơn giản như thế nhưng lại có ý nghĩa rất quan trọng đối với cuộc sống gia đình tôi.
Giàn bếp là nơi bảo quản thức ăn an toàn nhất. Để trên giàn là tránh chó và phải đậy kỹ để tránh mèo, chuột. Dưới giàn treo vô số thức ăn dùng cho nhiều ngày. Hành, tỏi và các loại gia vị bỏ vào tổ chim dồng dộc cũ treo lủng lẳng chống ẩm rất tốt. Nơi gần ngọn lửa, thỉnh thoảng treo miếng thịt, con cá lóc, ghim cá rô để cho đến khô mà không bị hư hỏng. Lúc hết thức ăn tươi, nhất là mùa mưa dầm, mùa bão, nguồn thức ăn khan hiếm, mẹ tôi lấy từng ít kho mặn để ăn được nhiều ngày. Trên giàn, ba tôi thường căng một tấm da bò, khi có giỗ chạp, đem xuống thui lông, ngâm nước để hôm sau làm món trộn bắp chuối, ai cũng tấm tắc khen ngon. Mùa bão lụt, giàn bếp còn là nơi hong mấy nong lúa ướt cho mau khô để... chống đói.
Xung quanh giàn bếp là nơi tin cậy cất giữ các loại hạt giống cho mùa sau. Vì có khói nên không mối mọt nào dám bén mảng đến. Hạt bí, hạt cải, hạt dưa... cất vào vỏ quả bầu ve không biết qua bao năm tháng mà da đen bóng. Quả mướp giống khô rang hạt kêu rột rạt, mấy xâu bắp còn lớp vỏ được cột túm vỏ treo ngược lên, để lộ từng hàng, từng hàng hạt đều tăm tắp, dăm bó lúa nếp cách xa bếp lửa nhất, hạt nặng trĩu vàng óng.
Giàn bếp còn là nơi cất giữ kỷ niệm tuổi thơ tôi. Nhiều hôm đi học về, đói bụng, tôi chồng mấy cái ghế lên cho cao để lục cơm nguội. Nhớ nhất là những đêm mùa đông mưa lạnh, mấy bác trong xóm thường tập trung đến nhà tôi chơi, ai cũng thích cái giàn bếp. Ba tôi lấy dăm tấm tranh trải bên bếp để khách ngồi cho ấm. Tôi nghe mấy bác nói về mùa màng, về những chuyện xa xưa ở trong làng. Còn tôi, nhiều khi nằm cuộn tròn trên tấm tranh ấy, nghe đủ chuyện và ngủ quên lúc nào không biết.
Ngôi nhà tuổi thơ là một bầu trời cổ tích. Tuổi thơ tôi được ôm trong ngôi nhà tranh vách đất của quê hương. Cho đến bây giờ, sống ở phố thị lâu rồi nhưng mỗi lần đưa tay mở cửa tủ bếp, tôi vẫn không quên được cái giàn bếp nhà mình ở quê. Cái giàn bếp cho tôi cảm giác gần gũi, ấm áp của tình cảm gia đình, của tình làng nghĩa xóm...
 PHAN VĂN THIÊN

Có thể bạn quan tâm

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null