Độc đáo phiên chợ sớm trên miền rẻo cao A Lưới

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Giữa nhịp sống hối hả, ngược lên miền rẻo cao A Lưới (tỉnh Thừa Thiên- Huế) được chứng kiến phiên chợ sớm với những sản vật của núi rừng còn khá “nguyên sơ” của đồng bào vùng cao nơi đây chợt thấy lòng nhẹ nhỏm…
 

 Bên cạnh những mẹ, những chị là những đứa trẻ tranh thủ sáng sớm mang sản vật lên bán. Ảnh: Mi Phương
Bên cạnh những mẹ, những chị là những đứa trẻ tranh thủ sáng sớm mang sản vật lên bán. Ảnh: Mi Phương

6 dân tộc cùng họp chợ

Từ tờ mờ sáng, con đường Hồ Chí Minh vắt qua thị trấn A Lưới như nàng tiên vươn vai thức dậy sau một đêm dài mộng mị cùng đại ngàn - nhộn nhịp hẳn bởi những bước chân gõ nhịp đều đặn của thôn dân các bản làng xa xôi về đây họp chợ. Khu chợ sớm của đồng bào nằm nép mình bên chợ A Lưới bề thế nhưng nơi đây lại bày bán đủ các loại sản vật còn mang đậm “chất rừng” vừa hái lượm! Đến với phiên chợ độc đáo này là sự góp mặt của 6 dân tộc anh em sống dọc dãy “đất mẹ” Trường Sơn: Cơ Tu, PaKô, Pa Hy, Tà Ôi, Vân Kiều và Kinh trong mỗi bộ trang phục mang đậm bản sắc của từng dân tộc. Theo chân các mẹ, chị từ sáng sớm, từ đầu lối vào chợ, chúng tôi gặp cụ bà Kăn Hua (70 tuổi, thôn 3, xã Hồng Kim) vừa phì phèo tẩu thuốc trên môi, lưng mang a chói đựng đầy những sản vật còn tươi rói của núi rừng. Trong bộ trang phục thổ cẩm truyền thống của người Tà Ôi, xúng xính từng chuỗi mã não đeo trên cổ như một sự đánh dấu tuổi đã “lên bà”, cụ Kăn Hua cho hay:

“Nhà mẹ (cách xưng hô gần gũi của người miền núi- NV) xa lắm, cách chợ cả mấy chục cây số lận nên phải đi từ sáng sớm, ba giờ sáng là có mặt ở chợ rồi, tới sáng bán hết rau, măng rừng thì về; hôm nào bán không hết thì mai lại mang lên chợ bán nốt. Mẹ cũng có con trai nhưng toàn đi rẫy đi nương hết nên mẹ phải phụ kiếm thêm gạo để nuôi cả nhà. Cứ hôm nào đi rừng kiếm được thứ gì đều mang xuống chợ đổi lấy gạo ăn”.
 

Giấc ngủ chập chờn trong phiên chợ sớm. Ảnh: Mi Phương
Giấc ngủ chập chờn trong phiên chợ sớm. Ảnh: Mi Phương

Vừa trò chuyện, cụ bà Kăn Hua nghiêng lưng bỏ vội cái a chói nặng trịt đựng đầy rau và măng rừng. Những búp măng được hái từ chiều hôm trước, luộc tách vỏ vàng ruộm, đóng đầy trong a Chói. Cứ mỗi bó măng từ 3-4 búp có giá 2-3 nghìn đồng. Một a chói măng đến với phiên chợ sớm, mẹ Kăn Hua cũng kiếm được vài chục nghìn. Đến với phiên chợ hầu hết là đồng bào các dân tộc từ những bản làng xa xôi. Hàng ngày họ băng rừng lội suối kiếm “sản vật của Giàng”, đến sáng sớm, sau khi “sơ chế” là có thể mang xuống chợ bán. Sản vật còn ướt đẫm sương đêm nên vẫn mang hương vị tươi nguyên của núi rừng.

Chợ họp bên đường nhựa thênh thang nhưng rất hiếm khi thôn dân nơi đây dùng xe máy hay xe đạp. “Đi bộ nhiều người cũng vui hơn, vả lại đi xe máy thì tiền bán rau không đủ tiền mua xăng”- mẹ Hồ Xuân Hằng (dân tộc Pa Kô, thôn 3, xã Hồng Trung) nói. Ngoài măng, rau, chuối, mật ong rừng và những động vật như chim, rắn… là những mặt hàng dễ tìm thấy ở phiên chợ sớm. Đến với phiên chợ ngoài những mẹ, chị còn có những đứa trẻ tranh thủ trước thời gian đến lớp mang sản vật lên chợ bán. Ngồi bên rổ rau má, Bé Kăn Thị Di (11 tuổi, Trường Tiểu học thị trấn A Lưới) nói: “Nhà em ở xã A Ngo nên phải đi từ sớm. Cả buổi chiều bà hái rau má cho em sáng sớm lên chợ bán. Đến 5 giờ em phải về lại nhà để kịp giờ đến trường”.

Với những đứa trẻ, trong ký ức mỗi sáng sớm đã theo mẹ xuống chợ. Khi lớn lên, đầu cao quá ngọn măng rừng là chúng có thể thuộc đường đến với chợ sớm…

Nguyên sơ chợ của đồng bào

Phiên chợ sớm vùng cao A Lưới không biết hình thành lúc nào, chỉ biết trong ký ức của đồng bào nơi đây, nó là “tín hiệu vui” sau một ngày quần quật trên nương rẫy đây là thứ ánh sáng duy nhất trong ngày xua đi cái heo hút của núi rừng đại ngàn. Theo một cán bộ hưu trí ở đây thì chợ có từ lúc có tuyến đường mòn Hồ Chí Minh, bà con thôn bản tập trung buôn bán, trao đổi hàng hóa mà thành. Còn theo mẹ Kăn Thơ (dân tộc Tà Ôi, thôn 4, xã A Ngo) thì chợ sớm có từ khi Giàng thương người đồng bào mình đói khổ nên cho nhiều sản vật để mang bán đổi lấy hạt gạo, không còn phải du canh du cư qua các mùa rẫy mà năm nào cũng giáp hạt.
 

Rau rừng là món hàng không thể thiếu ở phiên chợ sớm A Lưới. Ảnh: Mi Phương
Rau rừng là món hàng không thể thiếu ở phiên chợ sớm A Lưới. Ảnh: Mi Phương

Đến với phiên chợ, mỗi người mua cần phải trang bị cho mình một cây đèn pin để lựa tìm sản vật và một tâm lý không được mời mọc mua, không được ngả giá. Đồng bào ở đây nói chỉ một giá chắc như đinh đóng cột mặc dù giá bán rất rẻ! Phiên chợ sớm A Lưới xuất hiện khi nhu cầu buôn bán, trao đổi của các dân tộc tăng cao và nó đã trở thành một nét văn hóa độc đáo, một món ăn tinh thần không thể thiếu của đồng bào vùng cao. Một đặc điểm dễ nhận thấy ở phiên chợ sớm A Lưới là việc mua bán, trao đổi còn mang nặng tính đổi chác. Giữa phiên chợ rất ít khi phải sử dụng đến tiền. Đồng bào mang sản vật kiếm được tới đây rồi đổi lại mấy cân gạo, cân ngô về dùng. Chỉ trừ những thương lái là người Kinh đón mua ngay lối vào chợ họ mới trả bằng tiền mặt.

Mẹ Kăn Thơ ngồi xì xèo tẩu thuốc để bớt lạnh, chỉ tay lên bó môn rừng cao gần ngang đầu người, tâm sự: “Bà con ở đây rất ít dùng đến tiền, vì họ không rành nhận biết được mặt tiền nên khó mua bán. Đồng bào mình chỉ thích đổi chác thôi, như bó môn này, miềng đổi được 3 cân gạo, cộng số rau má ni nữa nếu bán được vài nghìn thì đủ dùng cho cả nhà một ngày, mai lại lên rừng kiếm tiếp.” Có lẽ từ tính cách thật thà, chân chất của người dân bản địa nên sản vật được bày bán ở đây có giá hết sức mềm. Một buồng chuối ở dưới xuôi có khi giá lên đến vài trăm nghìn, chứ ở phiên chợ sớm nó chỉ có vài chục. Nhiều thương lái người kinh ở dưới xuôi đã lợi dụng cách mua bán còn nặng tính đổi chác và tính thật thà của đồng bào ở đây nên ép giá, mua một bán mười. Tính cách chợ búa, con buôn từ miền xuôi đã phần nào ảnh hưởng đến tính nguyên sơ của phiên chợ sớm có một không hai này.

Mi Phương

Có thể bạn quan tâm

Cửu Trại Câu du ký

Cửu Trại Câu du ký

Nơi chúng tôi đến trong chuyến đi dài ngày lần này là vùng đất Cửu Trại Câu xinh đẹp, một trong những danh lam thắng cảnh của Tứ Xuyên, rất đắc địa về mặt phong thủy của Trung Hoa lục địa.

Những người 'vác tù và' bảo vệ rừng ở Yên Bái

Bảo vệ lá phổi xanh Mù Cang Chải

Dưới những tán rừng xanh ngát tại Khu bảo tồn loài và sinh cảnh Mù Cang Chải ( Yên Bái), những năm trở lại đây, người dân xã Chế Tạo chủ động xã hội hóa từ nguồn dịch vụ môi trường rừng thành lập các tổ đội trực tiếp tuần tra, kiểm tra hàng tuần để bảo vệ những “lá phổi xanh” này.

Bảo vệ động vật hoang dã trên dãy Trường Sơn: Xuyên rừng tìm dấu chân thú

Bảo vệ động vật hoang dã trên dãy Trường Sơn: Xuyên rừng tìm dấu chân thú

Ẩn sâu dưới những tán rừng xanh thẳm của Vườn quốc gia Vũ Quang là thế giới đầy sống động của vô số loài động vật quý hiếm. Để sở hữu cánh rừng già cổ thụ với hàng nghìn loài động vật, có những “chiến binh” đang ngày đêm thầm lặng bảo vệ kho báu khổng lồ giữa đại ngàn Trường Sơn.

Sơn thếp cho chén vỡ hóa lành

Sơn thếp cho chén vỡ hóa lành

Bên đống bát đĩa vỡ toang, mọi người hì hụi chọn ra những cái tan nát nhất để thực hành một kỹ thuật thú vị trong nghệ thuật sơn ta, đó là thếp vàng - bạc, mục đích hàn gắn lại sản phẩm, che đi vết vỡ bằng kỹ thuật sơn thếp, dưới sự hướng dẫn của họa sĩ Nguyễn Xuân Lục.

Cán bộ an ninh gặp gỡ, tuyên truyền người dân không nghe kẻ xấu lôi kéo vượt biên. Ảnh: T.T

Buôn làng rộng lòng bao dung - Kỳ cuối: Thức tỉnh những người lầm lỡ

(GLO)-Giữa tháng 3-2024, Thiếu tướng Rah Lan Lâm-Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công an tỉnh cùng đoàn công tác của Bộ Công an có chuyến sang Thái Lan để gặp gỡ những người dân tộc thiểu số Việt Nam đang cư trú bất hợp pháp ở 2 địa điểm thuộc huyện Bang Yai, tỉnh Nonthaburi.

Hậu phương người lính - điều chưa kể

Hậu phương người lính - điều chưa kể

LTS: Chấp nhận dấn thân và hy sinh để bảo vệ đất nước, những người lính Quân đội nhân dân Việt Nam luôn nêu cao ý chí quyết tâm gìn giữ, tỏa sáng hình ảnh anh “Bộ đội Cụ Hồ” nơi tuyến đầu gian khó. Song ít ai biết rằng, phía sau họ là hy sinh thầm lặng, những nỗi niềm canh cánh của người hậu phương.