Xuân Diệu với Quy Nhơn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Trong thơ của mình, đặc biệt trong những dòng hồi ký trong sách Hồi ký song đôi, người đọc thấy chất chứa những kỷ niệm sâu nặng của nhà thơ Xuân Diệu với Quy Nhơn, vùng đất nuôi dưỡng những suy tư, cảm xúc hình thành nên một nhà thơ lớn.

Nhà thơ Xuân Diệu. Ảnh tư liệu

Nhà thơ Xuân Diệu. Ảnh tư liệu

Quy Nhơn nhưng phải đến năm 1930, khi 14 tuổi, ông mới định cư cùng gia đình và sống ở thành phố biển trong 5 năm. Sau này trong bài thơ Tâm sự với Quy Nhơn, ông viết: “Quy Nhơn nhà cũ cạnh chùa Bà/ Gió biển thường vô kể chuyện xa/ Bãi biển phi lao chào sóng biển/ Tàu vào hải cảng gặp tàu ra”.

Xuân Diệu lúc đó đang ở độ tuổi định hình nhân cách, cả trí tuệ và tâm hồn cùng háo hức tìm hiểu thế giới. Sự thay đổi chỗ ở và cảnh quan mới trở thành môi trường lạ lẫm để chàng trai trẻ thỏa sức khám phá. Ông kể: “Quy Nhơn có lợi thế là có biển, có vai trò của biển. Biển Quy Nhơn nhìn rộng ra chân trời nhưng dưới thời Pháp thuộc nó bị bưng bít. Chiều nào tôi cũng đi chơi biển. Biển Quy Nhơn đẹp và sạch sẽ. Hai bên đường biển, hai hàng thông cao vút”. Ấn tượng về biển sâu sắc đến nỗi nó đi vào thơ ông một cách tự nhiên và rất đẹp: “Anh không xứng là biển xanh/ Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng/ Bờ cát dài phẳng lặng/ Soi ánh nắng pha lê/ Bờ đẹp đẽ cát vàng/ Thoai thoải hàng thông đứng/ Như lặng lẽ mơ màng/ Suốt ngàn năm bên sóng” (Biển).

Quy Nhơn trong ký ức của Xuân Diệu vẫn còn mãi những mái nhà tranh chen chúc bên cạnh nhà thờ Công giáo to lớn, đồ sộ, với những con đường me tây dài rộng, hình ảnh ông già áp thang vào cột đèn, đổ dầu vào những ngọn đèn đường để thắp sáng đường phố vào ban đêm. Đó còn là những đường phố sầm uất với nhiều tiệm buôn lớn nổi tiếng như Toàn Phát, Đồng Nguyên, Thái Hưng..., những chuyến ghe đêm của làng chài cùng những tiếng rao bán cá lanh lảnh trên những con phố đêm. Tất cả đều in dấu trong thơ ông tự nhiên, giản dị và tha thiết.

Đây là những dòng thơ Xuân Diệu viết sau năm 1975: “Bốn chục năm rồi vẫn biết ơn/ Những thầy tôi học ở Quy Nhơn/ Trường xưa tiếng trống dư âm mãi/ Cái tuổi thanh xuân tóc biếc rờn”. Và trong hồi ký của mình ông còn nhớ như in buổi đi chơi dã ngoại cùng cả lớp và thầy dạy bằng thuyền thăm cảnh núi Phương Mai, chứng kiến cảnh hoàng hôn, từ trên núi nhìn xuống biển và thành phố rất đẹp. Đó còn là những giờ học môn toán ngán ngẩm vì Xuân Diệu chỉ giỏi văn nhưng dở toán: “Hãy nhớ rằng anh lúc ở trường/ Rất tồi toán pháp, giỏi văn chương/ Chàng trai đi học nghe chim giảng/ Không thuộc bài đâu ấy lẽ thường”. Rồi Xuân Diệu nhớ đến người thầy Trần Cảnh Toàn trọng quốc văn, người lan tỏa tình yêu quốc văn đến Xuân Diệu từ việc cho cả lớp làm văn, thơ về những đề tài mà thầy nghĩ ra ngay tại lớp như làm một bài văn tế người dân miền Trung gặp nạn trận lụt lớn năm 1934, hay làm bài phú có chủ đề “Ăn nên vóc, học nên hay”. Thế đấy, sau 40 năm xa cách mà ông vẫn còn nằm lòng những kỷ niệm thuở học trò khi còn đang học ở Quy Nhơn.

Quy Nhơn những năm đầu thế kỷ XX. Ảnh tư liệu

Quy Nhơn những năm đầu thế kỷ XX. Ảnh tư liệu

Dõi theo sáng tác của Xuân Diệu cả thơ, văn và đôi lúc cả ở phê bình văn học, ta thấy Quy Nhơn trong ông là những không gian bình dị, sâu lắng nhưng thiêng liêng trong cảm nhận rất riêng. Khi trốn nhà đi chơi, ông thích thú khi nhìn thấy những hàng me dọc bên đường, trĩu quả, gặp vài trái me dốt là bóc vỏ ăn liền, sau đó ngạc nhiên khi thấy vô vàn me chín rụng đầy sau một cơn gió bấc thổi. Và những không gian huyền diệu như thế đã đi vào thơ ông: “Tim ta ơi ta đố em ngủ được/ Khi những buổi trưa của tuổi nhỏ lại về/ Đi lượm xoài non rụng với khèo me/ Một cái vườn hoang là cả một địa đàng cho mình khám phá”.

Trong Hồi ký song đôi có một câu chuyện khá thú vị về mối tình học trò mới chớm nở giữa nhà thơ giỏi văn chương, làu thông tiếng Pháp với người đẹp có tên Hồng Loan có đôi mắt xếch rất đẹp. Định mệnh buộc họ phải chia tay vì người đẹp sang Hồng Kông định cư. Bữa tiệc nhỏ chia tay giữa hai người vào ngày rằm mười sáu, trăng rất sáng, buồn như một lời hẹn ước đã đi vào thơ Xuân Diệu sau này: “Trăng rất sáng là trăng của tình duyên”.

Còn rất nhiều những câu chuyện vui buồn, những con người, những cảm nhận của Xuân Diệu về Quy Nhơn mà ông day dứt vì không thể đưa hết vào thơ. Trong hồi ký, dường như Xuân Diệu bơi lội trong kỷ niệm và như thế ta không thể ngạc nhiên khi những kỷ niệm ngót gần nửa thế kỷ vẫn được ông nhớ và kể lại với những chi tiết cùng không gian và thời gian cụ thể. Sở dĩ như thế là vì ông trân trọng cuộc sống hôm nay và cả quá khứ nữa và xem những kỷ niệm như là báu vật, có nhiều ý nghĩa. Theo Xuân Diệu, những kỷ niệm là một thế giới phong phú và nếu chúng ta kể cho con cháu nghe, sẽ góp phần nuôi dưỡng tình cảm và làm cho tâm hồn các em được giàu thêm cái phần nhân đạo, nhân từ. Nhưng trên hết cái thế giới thị thành có ý nghĩa lớn đến Xuân Diệu trong việc làm thơ.

Trong Hồi ký song đôi ông thật thà bộc bạch: Từ nhà quê đi xuống thành phố như thành phố Quy Nhơn là một sự nhảy vọt trong sự phát triển của người tôi, của trí tuệ và tình cảm nữa. Được về thành phố, con người được giải phóng hơn, tiếp xúc nhiều hơn với xã hội, cuộc sống gần với thế giới hiện đại hơn, tình cảm cũng được phát triển phong phú. Tất cả những điều đó cũng làm cho tôi gần với chủ nghĩa lãng nạn, khiến cái individu (cái cá nhân) của tôi có ý thức hơn và phát triển. Và như chúng ta đã biết, cái individu phát triển như ông chiêm nghiệm đã làm nên một Xuân Diệu nổi tiếng trong phong trào thơ mới sau này.

NGÔ HỒNG SƠN

Có thể bạn quan tâm

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

(GLO)- 2 tỉnh Bình Định và Gia Lai (cũ) hợp nhất là cột mốc quan trọng trong hành trình phát triển vùng Duyên hải-Tây Nguyên. Cùng với các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội…, văn hóa nghệ thuật cũng được công chúng hết sức quan tâm.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Với ngọn lửa đam mê nghệ thuật truyền thống, vợ chồng Nghệ nhân Ưu tú Lý Thành Long đứng ra truyền dạy làn điệu dân ca, bài chòi cho nhiều học sinh tại Trường THCS Tam Quan (ở phường Tam Quan, TX Hoài Nhơn).

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
null