"Xu Man, những gì còn lại"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi vừa trở lại làng họa sĩ Xu Man, rồi lại được biết ở Festival Văn hóa Cồng chiêng Tây Nguyên 2018 tới đây sẽ có một triển lãm về ông với tên gọi: “Xu Man, những gì còn lại”. Không được hiểu, biết và thân quen ông bằng một số đồng nghiệp khác, nhưng cũng được sống chung với ông một thời gian mấy năm ở khu tập thể Ty Văn hóa-Thông tin Gia Lai-Kon Tum, rồi khi ông về hưu thì là cầu nối giữa Pleiku với Plei Bông (xã Ayun, huyện Mang Yang) nên tôi mạn phép ghi lại vài câu chuyện về họa sĩ tài hoa này.
Khi lên Pleiku nhận công tác, tôi được bố trí ở một gian tập thể cạnh ông Xu Man. Tôi được giới thiệu, đấy là họa sĩ, người Bahnar đấy, nổi tiếng lắm. Chả biết nổi tiếng đến đâu, nhưng chiều Pleiku đầu tiên của tôi, tháng 11, cao điểm mùa lạnh, ông đốt một đống lửa giữa phòng, rồi gọi tôi sang... uống rượu. Mồi là mấy con tắc kè nướng, có chuột nữa, chấm muối ớt. Rượu là rượu mía. Gã sinh viên mới ra trường là tôi rụt cổ lại uống rượu và... nhắm mồi.
 Họa sĩ Xu Man lúc sinh thời. Ảnh: Trần Phong
Họa sĩ Xu Man lúc sinh thời. Ảnh: Trần Phong
Hôm sau thì ông lại... mất hút. Thì ra ông Trịnh Kim Sung-Trưởng ty hồi ấy, có một quyết định rất nhân văn là, ông cứ tự do về làng, ở bao nhiêu thì ở, bao giờ có việc thì sẽ liên lạc. “Việc” của ông thường là vài tháng đạp xe lên cơ quan một lần nhận lương và các loại hàng phân phối theo tem phiếu. Mỗi lần tổ chức trại sáng tác mỹ thuật thì họa sĩ Nguyễn Viết Huy và anh em phòng văn nghệ sẽ tự chuẩn bị xong hết rồi xuống Plei Bông rước ông lên... chủ trì trại.
Khi ấy, ông Trịnh Kim Sung, một người rất am hiểu và yêu mến văn hóa Tây Nguyên, người rất cởi mở với văn nghệ, đã thành lập một phòng xuất bản tạp chí riêng để... chứa mấy anh em viết lách về đấy, vừa làm tờ Tạp chí Văn nghệ Gia Lai 3 tháng/số, vừa xuất bản sách cho Ty và tập hợp anh em sáng tác. Và đây chính là tiền thân của Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai (thành lập năm 1988). Thành lập xong thì toàn bộ phòng văn nghệ xuất bản được Tỉnh ủy điều sang Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh. Vấn đề là trước đấy, với tư cách phụ trách phòng tạp chí xuất bản, tôi cùng ông Sung phải chuẩn bị nhân sự cho Hội. Có 3 ông hội viên chuyên ngành Trung ương (ngày ấy lực lượng này rất hiếm chứ không dồi dào như giờ) là Xu Man (họa sĩ), Nay Nô (nhà văn) và Y Brơm (múa), tất nhiên là tài sản quý hiếm phải ưu tiên vào danh sách Ban Chấp hành. Ông Xu Man lúc này đã về hưu, về ở làng Bông, được vời lên để... họp. Ông rất vui vì còn được nhớ để mời vào Ban Chấp hành (Tỉnh ủy ra quyết định Ban Chấp hành lâm thời trên cơ sở chuẩn bị của ban vận động thành lập Hội), nhưng băn khoăn khi có ý kiến đề xuất ông làm Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh dù trước đấy ông đã 2 khóa liên tục được bầu là Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nghệ thuật tạo hình (giờ là Hội Mỹ thuật) Việt Nam. Chủ tịch Hội là ông Sung, đương nhiên rồi. Có 3 người được giới thiệu để bầu lấy 2 làm Phó Chủ tịch. Xu Man bảo giờ ông chỉ ở làng thôi, lên đây thì ở đâu và làm Phó Chủ tịch không chuyên trách thì... không có lương. Nhưng thôi, thì cứ bầu. Và ông trở thành Phó Chủ tịch khóa ấy, chức “quan” to nhất của ông từ ngày hoạt động cách mạng. Và ông làm mà... chả phải làm gì, vì ông vẫn ở làng.
Tôi với tư cách Chánh Văn phòng, thường trực Hội, sau đấy thường tổ chức các cuộc họp tại... nhà ông. Họp Ban Chấp hành thì 2 lần/năm, có lần ông lên có lần không. Nhưng các cuộc tôi tổ chức xuống làng ông thì vui nổ trời. Nói tới tư cách Chánh Văn phòng là nói cho vui, chứ chúng tôi toàn tự tổ chức. Khi thèm rượu, khi có khách nơi khác đến thì chúng tôi lại dắt xuống, nhất là các trại sáng tác mỹ thuật sau này toàn mang xuống làng ông tổ chức.
Mà phương tiện đi lại, ban đầu là xe... đạp. Thời gian sau là xe máy, chứ ô tô chỉ năm thì mười họa. Mỗi lần xuống làng ông là một dịp làng như... hội. Chúng tôi mua thức ăn từ Pleiku, rượu ghè nhà ông hoặc dân làng mang đến. Đầu bếp là... tôi, có sự phụ giúp của vài người. Thêm một số kỷ niệm đáng nhớ: Ông là người đầu tiên chỉ cho tôi biết cây kơ nia là như thế nào và đập hạt kơ nia cho tôi ăn khi 2 chú cháu đạp xe từ Pleiku về làng ông một sáng hè. Ông cũng là người giải thích cho tôi biết tại sao đi trong rừng, cứ khi nào đói hoặc mệt lại có một cây kơ nia hiện ra, như của trời ban cho con người.
Văn Công Hùng

Có thể bạn quan tâm

Từ “vùng đất chết” đến buôn làng trù phú

Từ “vùng đất chết” đến buôn làng trù phú

(GLO)- Trở lại “tọa độ lửa” mùa khô năm 1965-nơi diễn ra Chiến dịch Plei Me lịch sử, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng khi trước mắt là một vùng đất trù phú, yên bình. Những quả đồi từng bị bom đạn cày xới nay phủ kín sắc xanh của cà phê, cao su, của ruộng khoai, lúa rẫy vào vụ thu hoạch.

Xã An Lương tổ chức các chuyến xe lưu động cấp nước sinh hoạt cho người dân.

Xã An Lương tổ chức chuyến xe lưu động cấp nước sinh hoạt cho người dân

(GLO)- Cùng với hỗ trợ sửa chữa công trình bị hư hại, vệ sinh môi trường sau bão số 13 (Kalmaegi), những ngày này, xã An Lương (tỉnh Gia Lai) đã tổ chức các chuyến xe lưu động cung cấp nước sinh hoạt cho người dân nhằm khắc phục khó khăn trước mắt, đảm bảo điều kiện sinh hoạt.

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi

Khởi sắc vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi ở Gia Lai

(GLO)- Những năm qua, cấp ủy, chính quyền các địa phương trong tỉnh đã triển khai hiệu quả các dự án thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế-xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi giai đoạn 2021-2025. Nhờ đó, diện mạo nông thôn miền núi có nhiều khởi sắc, đời sống người dân được cải thiện đáng kể.

Eo Gió luôn là điểm đến hấp dẫn của du khách trong và ngoài tỉnh. Ảnh: Đức Thụy

Du lịch gắn với sản phẩm OCOP: Hướng đi bền vững của Quy Nhơn Đông

(GLO)- Phường Quy Nhơn Đông (tỉnh Gia Lai) không chỉ nổi tiếng với Kỳ Co, Eo Gió, Hòn Khô… mà còn hấp dẫn du khách bởi nguồn hải sản phong phú. Phát triển du lịch gắn với sản phẩm OCOP đang trở thành hướng đi bền vững, giúp nâng tầm thương hiệu và mang lại sinh kế ổn định cho người dân.

 Một góc làng Canh Tiến thanh bình.

Khát vọng du lịch cộng đồng ở làng Canh Tiến

(GLO)-Nằm nép mình bên Hồ Núi Một thẳm xanh, làng Canh Tiến (xã Canh Vinh) được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan nguyên sơ, hùng vĩ, nên thơ. Người dân nơi đây đang ấp ủ khát vọng biến quê hương thành điểm đến du lịch cộng đồng, vừa gìn giữ bản sắc văn hóa, vừa tạo sinh kế bền vững.

Xã Gào có nhiều tiềm năng phát triển nông nghiệp công nghệ cao và năng lượng tái tạo. Ảnh: Quang Tấn

Khởi sắc trên vùng đất 2 lần được phong anh hùng

(GLO)- Xã Gào (tỉnh Gia Lai) là địa phương 2 lần được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Ngày nay, vùng đất này đã và đang đổi thay mạnh mẽ trong công cuộc xây dựng nông thôn mới, phát triển kinh tế-xã hội (KT-XH) và giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống.

Xã An Toàn trong diện mạo mới

Xã miền núi An Toàn khởi sắc

(GLO)- Là xã miền núi xa xôi, giao thông cách trở, trước đây, đời sống của người dân xã An Toàn (tỉnh Gia Lai) gặp rất nhiều khó khăn. Đến nay, vùng đất này đã khởi sắc nhờ sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, cùng nỗ lực vươn lên của cán bộ, đảng viên và người dân địa phương.

Niềm vui từ những ngôi làng mới

Niềm vui từ những ngôi làng tái định cư

(GLO)- Từ những vùng thường xuyên bị ngập lụt, sạt lở chuyển đến nơi ở mới, với sự hỗ trợ của Nhà nước, người dân các làng tái định cư bắt đầu ổn định cuộc sống. Thật sự không ai bị bỏ lại phía sau và niềm vui hiện hữu trên từng nếp nhà là minh chứng cho chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước.

null