Trong thế giới nữ cascadeur-Kỳ 2: Nỗi sợ hãi thầm lặng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Với nữ cascadeur như Phi Ngọc Ánh, chỉ có niềm đam mê nghề thực sự mới giúp cô vượt qua những nỗi sợ hãi thường trực, vượt qua những pha nguy hiểm mà khoảng cách "một sống, hai chết" rất mỏng manh.
 
Ngoại hình đẹp, cascadeur Phi Ngọc Ánh còn được mời làm diễn viên nhiều phim - Ảnh: NVCC
Nỗi sợ thường trực
Ngọc Ánh nhớ lại những ngày đầu hăm hở đến với nghề: "Trước đó, nhìn mấy anh chị tập luyện, xem phim ảnh, tôi có suy nghĩ nghề này chắc cũng đơn giản thôi. Vì tôi là người tập võ, nên nếu có khó khăn, có mệt, có cực, chắc cũng giống như mình tập võ vovinam là cùng. Nhưng mà khi vào nghề cascadeur, tôi lại thấy việc tập luyện còn khó khăn, cực khổ hơn rất nhiều lần".
Cho tới lần đầu nhận được vai thế thân với cảnh đu bám trên bờ tường cao 15m rồi bị rơi tự do xuống đất trong một phim truyền hình, suy nghĩ của cô về nghề lại tiếp tục thay đổi. Bởi đó cũng là lúc Ngọc Ánh nếm trải cảm giác sợ hãi của nghề này.
 "Đứng trước cảnh quay đu bám rồi rơi tự do trên bờ tường đó, tôi bắt đầu cảm thấy áp lực. Khi sắp vào cảnh quay, tôi sợ hãi đến run rẩy. Mồ hôi tay, mồ hôi chân đổ ra. Lúc đó trong đầu tôi nghĩ chắc mình không làm được", Ngọc Ánh kể.
Trước giờ bấm máy, nữ cascadeur trẻ sợ tới mức đã nói với thầy của mình là cascadeur, đạo diễn Quốc Thịnh: "Thầy ơi, chắc con không làm được đâu. Thầy hỏi tôi tại sao? Tôi mới nói con thấy sợ. Con sợ con run tay, con làm không được. Con sợ có chuyện không hay xảy ra sẽ làm mất thời gian của mọi người. 
Thầy mới nói với tôi là không sao hết. Con hãy tin vào chính mình, tin vào sự chuẩn bị của mọi người thì chắc chắn con làm được. Và phải chờ đến 30 phút sau tôi mới tập trung được và thực hiện cảnh quay thành công".
Ngọc Ánh tâm sự nỗi sợ hãi này là nỗi sợ hãi lớn đầu tiên của cô lúc bước vào nghề cascadeur. Nhưng đã vào nghề, Ngọc Ánh còn phải đối diện nhiều nỗi sợ hãi lớn hơn thế rất nhiều. 
"Bởi mỗi một thời gian trôi qua thì cấp độ nguy hiểm của các cảnh quay hành động, các pha thế thân mà mình thực hiện ngày càng nâng lên.
 Và khi điện ảnh ngày càng phát triển, các đạo diễn cũng yêu cầu diễn viên thực hiện các pha mạo hiểm ngày càng khó hơn, chân thực hơn để bắt kịp xu thế quốc tế", Ngọc Ánh lý giải sự khắc nghiệt của nghề.
Ngọc Ánh nói từ ngày làm mẹ (hơn 4 năm qua), trước lúc đến phim trường thực hiện một cảnh quay mạo hiểm nào đó, cô thường ôm con thật chặt, thật lâu trong lòng, thể như muốn dành một điều gì đó tốt đẹp nhất cho con. 
"Tôi luôn tự nhủ mình phải làm việc một cách tốt nhất, an toàn nhất. Thậm chí tôi sẵn sàng từ chối thực hiện cảnh quay nếu thực sự quá nguy hiểm với bản thân. Vì lỡ xảy ra trường hợp mình lại bị gãy tay, gãy chân, hay bị gì đó đáng sợ hơn nữa thì con mình sẽ ra sao?", Ngọc Ánh trải lòng.
Có những buổi quay buộc Ánh phải rời khỏi nhà lúc nửa đêm, thời điểm chồng con còn chìm trong giấc ngủ. 
"Bước chân ra khỏi cổng, rồi ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà mình lúc nửa đêm như vậy, cảm xúc thật sự kinh khủng. Cảm xúc đó thật khó ai có thể chia sẻ với tôi được. Và con mình càng lớn, mình càng quấn quýt con nhiều hơn cũng đồng nghĩa nỗi sợ những chuyện không hay xảy đến với mình ngày càng tăng lên", Ngọc Ánh bày tỏ.
Nhưng những nỗi sợ này không bao giờ chấm dứt, vì cứ có vai diễn là cô lại thêm một lần phải đối diện và vượt qua...
 
Phi Ngọc Ánh sử dụng võ thuật trên phim trường - Ảnh: NVCC
Đối diện hiểm nguy
Thêm một nỗi sợ khác trong nghề, theo Ngọc Ánh, đó là những trường hợp cô phải tận mắt chứng kiến các nguy hiểm mà bạn bè, đồng đội mình gặp phải trong lúc thực hiện những pha thế thân mạo hiểm. 
Cô kể về lần mình bật khóc khi chứng kiến cascadeur Trần Như Thục thực hiện cảnh bay xe trong MV ca nhạc cho một ca sĩ nổi tiếng cách đây nhiều năm.
Theo trí nhớ Ngọc Ánh, chiếc xe để anh Thục thực hiện cú bay lộn vòng trên cao không được bảo hộ đầy đủ. Tất cả chi tiết bảo hộ đều do anh em cascadeur tự thực hiện, rất cơ bản và thô sơ. 
Trong khi cảnh bay trên không lộn vòng với chiếc xe nặng hơn 1 tấn như vậy thực sự rất khủng khiếp. Và nó đã tóe lửa lúc tiếp đất.
"Đạo diễn vừa hô cắt, anh em chúng tôi đã bu lại nhưng không ai dám đụng tới anh Thục vì sợ anh ấy bị gãy xương. Cho đến 30 giây sau anh mới mở mắt. Lúc đó tôi đã bật khóc. Khóc không phải vì sợ nữa mà vì mừng cho anh Thục đã vượt qua nguy hiểm", Ngọc Ánh xúc động nhớ lại.
Càng chứng kiến nhiều pha mạo hiểm như vậy của đồng đội, Ngọc Ánh càng hiểu sâu sắc khi mình đã chấp nhận theo nghiệp cascadeur này cũng có nghĩa phải chấp nhận đối diện với những tình cảnh "một sống, hai chết" như thế bất cứ lúc nào. 
Ngọc Ánh lý giải: "Trên phim trường, dù mình có bảo hộ như thế nào thì chỉ cần một tích tắc nào đó sơ hở cũng rất dễ gây ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng, thậm chí mất mạng. Và mọi tính toán để đưa ra phương pháp bảo hộ của êkip cũng đều là những tính toán về mặt lý thuyết".
Điều hiển nhiên khác là cascadeur cũng không thể rút kinh nghiệm cụ thể cho từng cảnh quay, vì kinh nghiệm từ cảnh quay này lại không thể áp dụng vào cảnh quay tiếp theo khi bối cảnh đã thay đổi. 
"Nhưng sau những nỗ lực hết mình đó, trở về với cuộc sống thực tại, cascadeur chẳng được gì cả. Lâu lắm mới có một phóng viên, nhà báo như anh hỏi tới công việc chúng tôi. Phải là những người thực sự nổi trội như tôi, anh Thục, hay chị Hoa (cascadeur Hoa Trần) mới được báo chí quan tâm tới. Còn lại, các bạn vẫn là những chiến binh thầm lặng", Ngọc Ánh trút bầu tâm sự.
Cô chia sẻ thêm: "Tôi có dịp làm việc với các êkip nước ngoài đều thấy mọi người dành sự tôn trọng rất lớn với công việc của cascadeur. Còn ở Việt Nam mình không được như thế. 
Cụ thể như trong các bộ phim quốc tế, các diễn viên cascadeur đều được ghi tên ở cuối phim, rất chi tiết như họ đã đóng thế cho ai, trong cảnh quay nào. 
Còn ở Việt Nam mình thì không. Thậm chí có diễn viên còn ngại để lộ thông tin mình đã dùng diễn viên đóng thế các cảnh nguy hiểm. 
Trong khi cascadeur là người chịu sự nguy hiểm thay thế họ, bảo vệ họ. Điều đúng ra cần được ghi nhận thì đôi khi lại bị chối bỏ".
2 triệu đồng cho... té xe, lao vào xe tải
Có một điều quá vô lý khác, theo Ngọc Ánh, đó là công việc cascadeur nguy hiểm nhưng lương lại không bằng các bộ phận khác.
Cô thẳng thắn chia sẻ: "Ở thời điểm hiện tại, bạn có thể không tin nhưng thực tế có cascadeur thực hiện một cảnh quay khốc liệt: chạy xe môtô bị té, quăng xe vô gầm xe tải nhưng chỉ được nhận 2 triệu đồng. 2 triệu đó làm được gì trong thời buổi này? Mà để quay được cảnh đó, một cascadeur cần có 2, 3 đồng đội giúp mình.
Thực sự phải có niềm đam mê lắm, say mê lắm mới theo được nghề chứ không là thấy nản vô cùng! Vì nghề quá bấp bênh mà cũng không có gì để họ trông mong hết".
Phía sau thành công vai diễn Thanh Sói trong phim Hai Phượng khá nổi tiếng trên màn ảnh rộng, là một hành trình bền bỉ vượt khó để tự hoàn thiện bản thân mình của cascadeur - diễn viên Hoa Trần.
Kỳ tới: Có một "Thanh Sói" khác sau ánh hào quang
Mễ Thuận (TTO)

Có thể bạn quan tâm

Nhân chứng đường số 7

Nhân chứng đường số 7

Đã 50 năm sau cuộc truy kích trên đường số 7 (nay là quốc lộ 25), nhưng những cựu binh vẫn hào hùng kể về câu chuyện một thời kiên cường, sẵn sàng đem cả tính mạng dâng cho Tổ quốc.

Xanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối: Vươn mình trong kỷ nguyên mới

(GLO)- 50 năm sau ngày giải phóng, được sự quan tâm của Đảng, Nhà nước cùng nỗ lực vươn lên của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên, vùng đất “nóc nhà” của Đông Dương chuyển mình mạnh mẽ. Bước vào giai đoạn mới, vùng Tây Nguyên đang đứng trước vận hội mới, phát huy lợi thế vươn lên cùng đất nước.

Các dự án triển khai dang dở, kéo dài (trong ảnh là đoạn đường cụt giữa TP. Gia Nghĩa do vướng mặt bằng) làm lãng phí nguồn lực đầu tư công

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 4: Gia Lai ngày ấy, bây giờ...

(GLO)- Sau ngày giải phóng năm 1975, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc tỉnh Gia Lai đã cùng chung sức, kiến thiết lại quê hương từ đống hoang tàn của chiến tranh. Đến nay Gia Lai đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, từ đô thị đến nông thôn khoác lên mình màu áo khang trang. 

Lối về nẻo thiện

Lối về nẻo thiện

Nơi ấy, những con người lầm lỗi bắt đầu với từng con chữ dưới sự dìu dắt của những người thầy mang sắc phục công an. Lớp học đặc biệt còn nhen nhóm ý chí hoàn lương, mở thêm một cánh cửa ra thế giới bên ngoài.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 7: Ngày giải phóng qua lời kể của những người tham gia chiến đấu

Vào những ngày tháng Tư lịch sử, không khí tại TP Hồ Chí Minh náo nhiệt hơn, nhất là khi những tiêm kích Su và trực thăng của Quân chủng Phòng không - Không quân Việt Nam bay tập luyện trên bầu trời thành phố, chuẩn bị cho chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam (30/4/1975 - 30/4/2025).

Xanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2

E-magazineXanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2: Buôn Ma Thuột từ hoang phế vươn lên thủ phủ Tây Nguyên

(GLO)- Nếu chiến thắng Đak Tô-Tân Cảnh ( năm 1972) xoay chuyển cục diện chiến trường Tây Nguyên thì chiến thắng Buôn Ma Thuột đánh sập “tử huyệt” của địch, mở ra Chiến dịch Hồ Chí Minh để Bắc-Nam sum họp một nhà. Từ một thị xã hoang phế, Buôn Ma Thuột ngày nay xứng đáng là thủ phủ Tây Nguyên

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Từ bao đời nay, với người dân trên đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi), mỗi khi có người thân gặp nạn ngoài biển mà không tìm thấy xác, gia đình họ sẽ tìm đến “pháp sư” nhờ nặn một “hình nhân thế mạng” bằng đất sét, thực hiện nghi lễ chiêu hồn, nhập cốt rồi mang đi chôn như người quá cố.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 5: Chuyện về người chiến sĩ nhiều lần cảm tử, góp công giải phóng miền Nam

Phải hẹn rất nhiều lần, tôi mới gặp được người cựu chiến binh, Đại uý Nguyễn Đức Trọng (SN 1956, quê quán xã Long Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, người góp công cùng đồng đội tham gia giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 4: 'Địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá'

Khi ấy, có lúc nguy nan, đồng chí Phó Chính ủy Trung đoàn 812, Đại tá Nguyễn Văn Tý động viên chúng tôi: Bọn địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá. Dù sống hay chết, chúng ta đều là những anh hùng của dân tộc này!.., ông Nguyễn Công Binh nhớ lại.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 1: Chiến thắng Đức Lập trong ký ức của một cựu binh

30/4 năm nay đánh dấu mốc chặng đường 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, Bắc Nam sum họp một nhà. Để có được niềm hạnh phúc cho ngày thống nhất ấy, không biết bao nhiêu công sức, máu xương của các thế hệ cha anh đã hy sinh vì Tổ quốc.

Về Đất Tổ nghe chuyện cây nghìn năm tuổi - Bài 2: Những đại lão mộc bên dòng sông Bứa

Về Đất Tổ nghe chuyện cây nghìn năm tuổi - Bài 2: Những đại lão mộc bên dòng sông Bứa

Đứng sừng sững bên dòng sông Bứa (đoạn qua Khu 4, xã Quang Húc, huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ), cây thị cổ được công nhận cây di sản Việt Nam có tuổi đời ước tính hơn 1.100 năm vẫn xanh tươi, tỏa bóng mát. Hàng năm, “cụ” thị vẫn ra hoa trái lan tỏa mùi hương nồng nàn.