50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 4: 'Địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá'

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Khi ấy, có lúc nguy nan, đồng chí Phó Chính ủy Trung đoàn 812, Đại tá Nguyễn Văn Tý động viên chúng tôi: Bọn địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá. Dù sống hay chết, chúng ta đều là những anh hùng của dân tộc này!.., ông Nguyễn Công Binh nhớ lại.

Năm 1971, cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước bước vào giai đoạn khốc liệt, thanh niên Nguyễn Công Binh (ngụ xã Hồng Phong, huyện Thanh Miện, tỉnh Hải Dương) xung phong lên đường nhập ngũ khi vừa sang tuổi 19. Sau 3 tháng huấn luyện, ngày 16/12/1972, anh cùng đồng đội được lệnh hành quân vào chiến trường Quân khu 6.

Cán bộ, chiến sĩ Quân đội tham quan tại triển lãm 50 năm giải phóng Đà Lạt.
Cán bộ, chiến sĩ Quân đội tham quan tại triển lãm 50 năm giải phóng Đà Lạt.

Lúc bấy giờ, địch kiểm soát rất chặt các tuyến giao thông huyết mạch ở đồng bằng. Cách duy nhất để anh và đồng đội tới được chiến trường là chọn rừng sâu để bí mật hành quân. Dù vậy, hằng ngày địch vẫn dùng máy bay trinh sát, ném bom bừa bãi và rải truyền đơn, đánh "tâm lý chiến" nhằm làm nhụt ý chí chiến đấu của quân ta. Lương thực thiếu thốn, cơm không đủ ăn, những chiến sĩ quả cảm, tuổi đời mới chỉ mười tám đôi mươi của miền Bắc xa xôi dọc đường vào chiến trường phải chia nhau từng giọt nước uống.

Chính nắm rau rừng, con cá suối nơi thâm sâu cùng cốc đã nuôi nấng các chiến binh anh hùng, làm nên những trận đánh oanh liệt về sau. Gian khổ là thế nhưng bộ đội Trường Sơn khi ấy vẫn truyền tai nhau 3 câu thơ, xem gian khổ, hiểm nguy như một cuộc rong chơi của tuổi trẻ hào hoa: "Qua đỉnh Trường Sơn có lúc ngơi/Ai lên trước báo hộ ông Trời/Trên đường đánh Mỹ ghé qua chơi!..

Tháng 3/1973, chiến sĩ Nguyễn Công Binh cùng đồng đội đặt chân tới vùng rừng núi thuộc huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận ngày nay. "Đây là giai đoạn cực kỳ khốc liệt. Mỹ - ngụy liên tục mở các mặt trận mới nhằm chiếm ưu thế trên chiến trường. Chúng còn tăng cường ném bom, đánh phá miền Bắc nhằm ép ta phải ký vào Hiệp định Paris với những điều khoản có lợi cho chúng!..", ông Nguyễn Công Binh kể lại.

Hiệp định Paris vừa có hiệu lực, Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố không thi hành Hiệp định và đưa ra khẩu hiệu "4 không" (không có hòa bình, không có ngừng bắn, không có giải pháp chính trị, không có tổng tuyển cử). Ở Bình Thuận, Bình Tuy, địch xua quân lấn chiếm những nơi ta vừa giành được, đồng thời ném bom đánh phá, hủy diệt một số nơi.

Ông Nguyễn Công Binh còn nhớ như in trận đánh mở màn trong đời quân ngũ của mình tại Tân Điền (Bình Thuận). Đó là trận đánh khốc liệt, đầy khó khăn với ta. Đây cũng là lần đầu tiên ông Binh cảm nhận rõ ràng ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết trên chiến trường. Có khi lúc ăn cơm, đồng đội vẫn còn quây quần đông đủ, trò chuyện vui vẻ nhưng chỉ ít phút sau, khi súng vang bom rền đã âm dương cách biệt, kẻ còn người mất. Sống và chết trên chiến trường chỉ cách nhau một viên đạn nhưng ai cũng xem nhiệm vụ cầm súng chiến đấu, giải phóng miền Nam là niềm tự hào. Các anh xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, Tổ quốc sống còn mới là điều thiêng liêng, cao cả.

"Nếu so sánh tương quan lực lượng giữa hai bên, ta và địch được ví như trứng chọi đá. Quân địch không chỉ đông gấp nhiều lần quân ta, mà khí tài còn rất hiện đại. Nhưng cái địch không có là tinh thần chiến đấu. Về phần này, ta hơn hẳn!.. Chúng tôi chiến đấu vì lý tưởng cao cả, sẵn sàng hy sinh tới người cuối cùng!..", ông Binh cho biết.

Trước tương quan lực lượng giữa hai bên, ta chủ động lối đánh du kích theo phương châm lấy ít địch nhiều, lấy yếu đánh mạnh. Quân ta chia nhỏ lực lượng, tấn công quân địch tại Tân Điền từ 3 mũi. Trận chiến xảy ra khốc liệt, kéo dài nhiều ngày. "Quân địch bị ta tập kích, gây thương vong lớn. Rất nhiều chiến sĩ của ta đã dũng cảm hy sinh. Khi địch tăng cường quân viện trợ, ta chủ động rút vào rừng sâu để bảo toàn lực lượng!..", ông Binh kể.

Đại tá Nguyễn Công Binh, người cùng đồng đội tham gia chiến dịch giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Đại tá Nguyễn Công Binh, người cùng đồng đội tham gia chiến dịch giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Năm 1973, nhiều chiến dịch lớn bắt đầu nổ ra, lực lượng của các Quân đoàn từ miền Bắc được tăng cường vào chiến trường miền Nam. Trong kế hoạch hoạch 1974-1975, Bộ Tư lệnh Miền giao nhiệm vụ cho Quân khu 6 kết hợp với Quân khu 7 giải phóng 2 huyện Hoài Đức và Tánh Linh của Bình Tuy, góp phần hoàn chỉnh căn cứ miền Đông Nam Bộ. Hoài Đức và Tánh Linh là 2 địa bàn có ý nghĩa quan trọng về mặt chiến lược do các mối liên quan chặt chẽ với miền Đông Nam Bộ và Nam Tây Nguyên. Làm chủ được vùng này sẽ góp phần chia cắt được quân khu 2 và 3 của địch, xác lập bàn đạp để bao vây tiến công Sài Gòn từ hướng Đông. Chiến sĩ Nguyễn Công Binh được điều động về Tiểu đoàn 840, Trung đoàn 812, Quân khu 6.

Cuối tháng 3/1974, Tiểu đoàn 840 được lệnh phối hợp với các đơn vị của Quân khu 6 và Quân khu 7 cùng lực lượng bộ đội địa phương đánh vào cứ điểm đồi Lồ Ồ, mở màn chiến dịch Tánh Linh - Hoài Đức. Ban chỉ huy chiến dịch quyết định dùng lối đánh "bóc vỏ" để bao vây, cô lập và sau đó dùng các mũi đột phá bằng đặc công và bộ binh để dứt điểm chi khu. Cứ điểm Lồ Ồ là một đỉnh cao then chốt, có lợi thế khống chế cả khu vực xung quanh và bảo vệ trực tiếp cho chi khu Tánh Linh.

Chính vì vậy, cả ta và địch đều cố gắng chiếm giữ cao điểm này để làm bàn đạp tấn công các mục tiêu của nhau. Thực hiện chủ trương trên và nhiệm vụ của Bộ Tư lệnh Miền giao, Khu ủy và Bộ Tư lệnh Quân khu 6 đã hạ quyết tâm tiêu diệt địch ở chi khu Hoài Đức trong thời gian ngắn nhất, sau đó đưa toàn bộ lực lượng lên đường 20 phối hợp với chủ lực của Miền phát triển về hướng Tây Nguyên. 23h ngày 16/3/1975, ta tấn công chi khu Hoài Đức, tới ngày 23/3 thì toàn bộ Hoài Đức được giải phóng.

Chiến sĩ Nguyễn Công Binh và đồng đội được lệnh hành quân ngược lên Tuyên Đức - Lâm Đồng phối hợp với Sư 10, Quân đoàn 3 từ Tây Nguyên sang, chiến đấu giải phóng hoàn toàn Di Linh ngày 28/3/1975. Địch tháo chạy theo đường 20 về hướng Sài Gòn. Quân ta được lệnh ngược lên giải phóng Đà Lạt. Khi tới sông Đa Nhim thì cầu đã bị địch đánh sập. Người dân địa phương dùng thuyền chở quân giải phóng qua sông, tiến thẳng lên đánh chiếm, tiếp quản và giải phóng hoàn toàn thị xã Đà Lạt ngày 3/4/1975.

Giải phóng xong Đà Lạt, chiến sĩ Nguyễn Công Binh cùng đồng đội lại xuôi về Bình Thuận, phối hợp với các đơn vị khác, chiến đấu anh dũng tại cầu Phú Long, cửa ngõ TP Phan Thiết. Ta và địch quần thảo ác liệt. Hỏa lực địch trút xuống không ngừng với các máy bay ném bom và súng cối hạng nặng từ biển bắn vào. Nhiều chiến sĩ của ta đã anh dũng hy sinh. Sau 5 ngày giao tranh, ta chiếm giữ thành công cầu Phú Long, mở đường cho Quân Giải phóng tiến vào Phan Thiết. Cùng thời điểm này, các đơn vị của Quân đoàn 2 từ hướng Nha Trang đánh vào, hỗ trợ Quân khu 6 ào ạt phản công. Rạng sáng ngày 19/4, ta giải phóng thị xã Phan Thiết. Các đơn vị của địch nháo nhác tháo chạy về Đồng Nai lập phòng tuyến cố thủ để bảo vệ Sài Gòn.

"Các trận chiến đều rất ác liệt, một mất một còn. Có lúc nguy nan, đồng chí Phó Chính ủy Trung đoàn 812, Đại tá Nguyễn Văn Tý động viên chúng tôi: Bọn địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá. Dù sống hay chết, chúng ta đều là những anh hùng của dân tộc này!..", ông Binh nhớ lại.

Sau Ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, chiến sĩ Nguyễn Công Binh được lệnh ngược lên Tây Nguyên, tiếp tục cùng đồng đội chiến đấu, tiêu diệt FULRO lúc này đang ráo riết hoạt động dưới sự giật dây của tàn quân Mỹ - ngụy. Đến năm 2009, ông nghỉ hưu với chức danh Phó Tham mưu trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Lâm Đồng, quân hàm đại tá.

Theo Khắc Lịch (CANDO)

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

null