Thương mùi khói bếp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Thuở bé, mỗi lần trời nhá nhem tối, tôi thường mon men ra sau nhà, nơi mẹ đang lom khom nhóm bếp. Mùi khói củi trộn lẫn mùi cơm mới nấu ngấm vào từng nếp áo, từng sợi tóc.

Mỗi khi nhớ về tuổi thơ, trong ký ức tôi không phải là tiếng ti vi ồn ã hay tiếng còi xe inh ỏi, mà là âm thanh tí tách của củi khô, tiếng cơm sôi lục bục và mùi khói bếp thơm nồng quyện vào không gian.

Căn bếp nhà tôi ngày ấy chỉ là một cái chái nhỏ dựng tạm bằng tre nứa, vách đất, mái lợp bằng những tấm lá cọ già. Bếp làm bằng đất nung, mẹ chất đầy củi khô dưới gầm. Mỗi lần nấu cơm, mẹ phải ngồi sát xuống, vừa quạt vừa điều chỉnh ngọn lửa cho đều. Khói bay mù mịt, mắt mẹ đỏ hoe nhưng khuôn mặt khi nào cũng sáng rỡ trong ánh lửa hồng. Tôi thường lăng xăng quanh mẹ, nhặt củi, đưa tay hứng những làn khói rồi cười khúc khích như vừa phát hiện ra một trò chơi mới.

com-mui-khoi-bep-5095.jpg
Ảnh minh họa: H.T

Cơm nấu bằng bếp củi có một mùi thơm rất lạ. Nó đượm mùi lửa, mùi khói, mùi gạo mới và cả giọt mồ hôi mặn mà của mẹ. Có những hôm, mẹ cố tình để cơm cháy một lớp dưới đáy nồi. Miếng cơm cháy vàng ruộm, giòn rụm, vừa nhai vừa nghe tiếng răng rắc vui tai. Những ngày đông lạnh giá, được ngồi bên bếp, ăn cơm nóng với chút cá kho khô, dầm mắm ớt, lòng tôi thấy ấm áp vô cùng.

Làn khói bếp theo mẹ con tôi qua những năm tháng gian khó. Những bữa cơm độn mì, độn khoai; những nồi cháo loãng mẹ nấu khi mùa màng thất bát; những đĩa rau rừng hái vội sau cơn mưa chiều... Tất cả đều mang vị mặn của giọt mồ hôi, vị ngọt của tình thương yêu của mẹ.

Lớn lên, tôi rời làng, lên thành phố học rồi làm việc. Những bữa cơm trong căn phòng trọ nhỏ hẹp khiến tôi thèm quay quắt cái mùi khói bếp quê nhà. Có những hôm trời đổ mưa, ngồi một mình bên cửa sổ, tôi nhắm mắt lại, tưởng tượng mình đang ngồi bên bếp xưa, mẹ đang lúi húi bên nồi cơm sôi sùng sục, hơi khói cay xè mắt nhưng tim lại rưng rưng ấm áp.

Có lần về quê, tôi cố tình xin mẹ cho nhóm bếp củi. Mẹ bảo: “Giờ bếp gas, bếp điện tiện lắm, ai còn nấu củi cho cực”. Nhưng trước ánh nhìn nài nỉ của tôi, mẹ cũng chiều lòng. Tôi vụng về nhóm lửa, khói xộc thẳng vào mắt cay xè. Mẹ ngồi bên, vừa quạt vừa cười: “Thấy khổ chưa con?”. Ấy vậy mà trong cái chập chờn khói lửa ấy, tôi bỗng thấy lòng mình nhẹ nhõm, mọi muộn phiền như tan vào làn khói, chỉ còn lại những kỷ niệm của một thời thơ bé.

Mỗi lần nhớ về tuổi thơ, tôi lại nhớ đến bếp củi, đến nồi cơm mẹ nấu, đến mùi khói quẩn quanh như tấm chăn ấm quấn lấy tâm hồn trẻ nhỏ. Mùi khói ấy không chỉ vương trên mái tóc, trên vạt áo, mà còn thấm sâu vào trong từng thớ thịt, từng nhịp đập trái tim. Để rồi, dẫu đi xa đến đâu, bôn ba nơi nào, chỉ cần một lần bắt gặp mùi khói bếp, tôi lại thành trẻ nhỏ, chỉ muốn chạy ào về nhà, sà vào lòng mẹ, ăn một bữa cơm đượm mùi khói củi năm xưa.

Có thể bạn quan tâm

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

null